Chia xong t.h.u.ố.c tiêu hóa, đường trở về, Đàm Thật cảm thấy đầu óc chút bình thường. Lũ trẻ điên hết ?
Sau khi chú Đàm khỏi, Dao Dao xoa xoa cái bụng nhỏ. Đây là nàng ăn nhiều nhất kể từ khi đến thế giới . Tuy vẫn thực sự no, nhưng nàng cảm thấy thỏa mãn.
Bên , tám cháu trai đều đang chơi game trong phòng khách.
Anh Năm liếc dì giúp việc đang nấu cơm trong bếp, ướm hỏi: “Chú Năm, chú định nấu cơm cho tụi cháu ăn ?”
“Dao Dao ở nhà, mấy đứa ăn tạm cái gì cũng .”
Chỉ khi nấu cho con gái rượu ăn, mới động lực. Hơn nữa, mấy thằng cháu đến giờ vẫn chịu khai thật, mới thèm nấu cho chúng ăn.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Dì giúp việc thấy tiếng chuyện ngoài phòng khách liền hỏi: “Mấy vị thiếu gia, hôm nay các ăn gì?”
“Lẩu cay!”
“Lẩu Oden!”
“Gà xào ớt!”
“……”
Mấy cháu trai hào hứng báo hàng loạt món ăn. Dì giúp việc xong thì híp mắt.
Chưa đợi dì đồng ý, tiếng Hứa Cảnh Chu vọng : “Mấy món đó đừng , cứ nấu mấy món thanh đạm thôi.”
Anh Năm kêu lên: “Chú Năm, chú thể đối xử với tụi cháu như !”
Anh Sáu thêm : “Chú Năm, dù gì tụi cháu cũng là khách mà.”
Hứa Cảnh Chu gì, lẳng lặng rút điện thoại gọi thẳng cho chị dâu cả. Mấy đứa cháu thấy điện thoại tay liền lập tức im bặt, ngoan ngoãn hẳn.
Chẳng mấy chốc điện thoại kết nối, đầu dây bên truyền đến giọng của chị dâu: “Cảnh Chu, mấy chú cháu ăn cơm ?”
“Đang nấu chị ạ, mấy đứa nhỏ đòi ăn lẩu tê cay, lẩu cay, gà xào ớt…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-67-chu-nam-choi-kham-qua.html.]
Mỗi báo một tên món ăn, sắc mặt mấy đứa cháu càng thêm khó coi.
“Cảnh Chu, mấy thứ đó cho sức khỏe , cho chúng nó ăn. Làm phiền em quá.”
Hứa Cảnh Chu đáp: “Không chị, lát nữa ăn no em bảo chúng nó về.”
“Được .”
Hứa Cảnh Chu cúp máy, về phía mấy đứa cháu.
Anh Năm kéo tay Cả, thì thầm: “Chú Năm đúng là chơi khăm thật! Rõ ràng bảo chúng gọi món, những cho ăn mà còn mách lẻo. Lớn đầu còn mách lẻo, mất mặt quá.”
Anh Cả ho nhẹ một tiếng, hiệu cho em im lặng, bởi vì chú Năm sang .
May lúc dì giúp việc nấu xong, cứu cho Năm một bàn thua trông thấy.
Anh Năm bước tới mâm cơm, là rau dưa đạm bạc. Cậu ăn lẩu tê cay, ăn lẩu cay cơ! Khổ nỗi nấu ăn ở nhà chính là bác gái cả, mà bác gái là chuyên gia dinh dưỡng, những thứ thích ăn trong mắt bác là đồ độc hại.
Cậu thở dài một . Cứ tưởng chạy sang chỗ chú Năm là thoát khỏi bể khổ, ai ngờ…
Hứa Cảnh Chu vẻ mặt như đưa đám của lũ cháu, mỉm . Hắn ăn no , buông đũa dậy: “Mấy đứa cứ từ từ ăn, chú tìm Dao Dao đây.”
Anh Năm dám ho he, chỉ dám lén lườm theo bóng lưng ông chú. ngay lúc sắp bước cửa, Hứa Cảnh Chu đột nhiên xoay , đôi mắt sắc lẹm chằm chằm .
Anh Năm rùng , lập tức cúi đầu ngoan ngoãn và cơm. Không cái lườm chú Năm thấy nữa.
Hứa Cảnh Chu dừng mắt đứa cháu thứ năm hai giây phòng, lay chú ch.ó Ngư Ngư đang ngủ say dậy.
“Đi thôi, tao đưa mày tìm chủ nhân.”
Ngư Ngư vội vàng nhảy cẫng lên, ngoan ngoãn để đeo dây dắt ch.ó . Một một ch.ó ngoài cửa.
Nghe tiếng bước chân xa, Năm mới dám ngẩng đầu lên, thở phào nhẹ nhõm. Xem chú Năm thấy cái lườm của .
Hứa Cảnh Chu xuống lầu, thấy Dao Dao và Doanh Doanh đang chơi trong đình nghỉ mát, bên cạnh còn ba bé theo. Hắn nhướng mày, nhớ mặt mấy đứa nhóc . Vẫn luôn lẽo đẽo theo Dao Dao đòi học võ đây mà, xem bọn chúng vẫn từ bỏ.
◇