Vốn dĩ đến công viên giải trí để vui chơi, nhưng Dao Dao dồn hết tâm trí việc ăn uống, chẳng rời nửa bước.
Anh Năm chơi một vòng , thấy cô em họ nhỏ đang chuyện với Cả. Cô em gái đáng yêu thế mà sắp trả về cho chú Năm thì tiếc quá.
Cậu đến mặt Dao Dao, xổm xuống: “Dao Dao, tối nay đừng về nhà nữa, về nhà bà nội ngủ với các ?”
“Không , em hứa tối nay sang nhà Doanh Doanh ăn cơm . Hơn nữa em, ba ba sẽ ngủ ngon, ba ba ngủ ngon thì sẽ tinh thần kiếm tiền.”
Anh Năm: “……”
Lúc , điện thoại của Cả reo lên.
“Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến, chú Năm gọi .”
Anh Năm vội vàng im bặt. Dù cũng mới ý định dụ dỗ cô bé con, nhỡ chú Năm , chắc chắn ghim sổ đen.
Anh Cả cúp điện thoại : “Lão Ngũ, em gọi về , đưa Dao Dao và Doanh Doanh cổng công viên đợi.”
“Ok .”
Anh Năm đầu chạy biến.
Anh Cả nắm tay Dao Dao: “Dao Dao, chú Năm gọi điện bảo chúng về nhà .”
Dao Dao những hàng quán đồ ăn đầy tiếc nuối, gật gật đầu để Cả dắt .
Mọi tập hợp ở cổng công viên cùng về nhà. Về đến nơi đúng 4 giờ rưỡi chiều. Hứa Cảnh Chu đợi sẵn ở cửa.
Hắn bế bổng Dao Dao lên. Cả ngày hôm nay gặp, nhớ con gái c.h.ế.t.
“Dao Dao, công viên chơi vui con?”
Nhớ đến bao nhiêu món ngon ăn, mắt Dao Dao sáng rực: “Vui lắm ạ! Lần con nữa.”
“Lần ba sẽ đưa con .”
“Không .”
Hứa Cảnh Chu: “……”
Không ư?
Hắn nghi hoặc đám cháu trai đang trời đất chứ quyết dám . mặt Dao Dao, cũng tiện truy hỏi: “Dao Dao, giờ cũng còn sớm nữa, con nên qua nhà Doanh Doanh thôi.”
“Vâng ạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-65-du-do-co-be-con.html.]
Nói Dao Dao kéo tay Doanh Doanh luôn.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Doanh Doanh, nhà ở thế? Tớ đến nhà bao giờ.”
“Tớ dẫn , xa . Ba tớ lắm, tớ còn chuẩn nhiều đồ ăn ngon cho nữa.”
“Thật á? Có món gì thế?”
Nhìn Dao Dao thẳng một mạch ngoảnh đầu .
Hứa Cảnh Chu: “……”
Có “thất sủng” ?
Hắn đầu mấy đứa cháu: “Hôm nay mấy đứa chơi với Dao Dao thế nào?”
“Khá ạ.”
“Dao Dao ngoan lắm, còn chơi với tụi cháu nữa cơ.”
Ngoại trừ việc thích xem bọn họ chơi tàu lượn siêu tốc, húc bọn họ lật xe và lùng sục đồ ăn khắp nơi thì cô em họ quả thực ngoan.
Bên , Dao Dao theo Doanh Doanh nhà.
Đàm phu nhân đon đả: “Dao Dao, Doanh Doanh, hai đứa về đấy . Dao Dao, cơm tối xong , các con ăn chút đồ ăn vặt nhé.”
Dao Dao đống đồ ăn vặt bàn , gật đầu lia lịa.
Doanh Doanh: “……”
Hình như nãy Dao Dao ăn nhiều mà. Tuy còn nhỏ nhưng Doanh Doanh cũng ăn quá nhiều , bèn nắm tay Dao Dao: “Dao Dao, đừng ăn nữa.”
Đàm phu nhân lườm con gái: “Doanh Doanh, con chẳng bảo Dao Dao là bạn nhất của con ? Bạn ăn bánh kẹo, con cho bạn ăn. Dao Dao, con xem thích cái gì cứ lấy nhé.”
Dao Dao cầm gói khoai tây chiên, tít mắt với bà. Đôi mắt cô bé lên cong cong như vầng trăng khuyết, má hiện rõ hai lúm đồng tiền, trông vô cùng đáng yêu.
Đàm phu nhân lập tức sự dễ thương đ.á.n.h gục, đưa tay xoa đầu cô bé.
“Dao Dao thích ăn gì cứ ăn nhé, để dì xem cơm nước xong .”
“Con cảm ơn dì ạ.” Dao Dao bằng giọng sữa ngọt ngào.
Đàm phu nhân càng Dao Dao càng thấy thích.
◇