Nhìn những tờ giấy bẩn, Dao Dao chút tức giận. chú Husky hề nhận nguy hiểm, vẫn tiếp tục chạy loạn bàn.
Dao Dao nhanh tay lẹ mắt, tóm gọn chú Husky đang phấn khích. Bị túm lấy gáy, Husky lập tức kêu la oai oái.
【 Thả xuống, thả xuống. 】
Đường Trúc Thanh thấy tiếng ch.ó sủa trong phòng, tưởng xảy chuyện gì, vội vàng bưng nước chạy . Kết quả đẩy cửa , suýt ngất xỉu.
Chỉ thấy bàn việc của sếp, nơi vốn dĩ tài liệu xếp ngay ngắn, giờ rơi lả tả đầy đất. Doanh Doanh cạnh sô pha, há hốc mồm kinh ngạc.
Dao Dao vội vàng cúi đầu : “Chú Đường, xin chú, là con trông chừng Ngư Ngư cẩn thận.”
Đường Trúc Thanh hít sâu một , đặt mấy ly nước lên bàn : “Không , lát nữa chú dọn là .”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Cũng may sếp tầm xa, sớm dặn cất hết các tài liệu quan trọng .
Dao Dao dúi chú Husky tay Đường Trúc Thanh : “Chú ơi, là Ngư Ngư loạn cái bàn, để Dao Dao dọn cho.”
Nhìn khuôn mặt vô cùng nghiêm túc của Dao Dao, Đường Trúc Thanh chỉ đành gật đầu.
Doanh Doanh bước lên: “Dao Dao, tớ giúp .”
Hai đứa trẻ nhặt những tài liệu Husky rơi vãi khắp nơi lên. Các cô bé hiểu chữ đó, chỉ đơn giản là xếp chúng thành chồng đặt lên bàn.
Lúc , thang máy bên ngoài vang lên tiếng “Đinh”. Giây tiếp theo, cửa thang máy mở , Hứa Cảnh Chu và Đường Trúc Uyển bước .
“Có chuyện gì ?” Hứa Cảnh Chu hỏi.
Dao Dao cúi đầu lí nhí: “Ba ba, xin ba, là con trông Ngư Ngư cẩn thận, em nhảy lên bàn, lộn xộn hết đồ đạc.”
Hứa Cảnh Chu bước tới, liếc mắt liền thấy mấy dấu chân đen in những trang giấy trắng tinh. Hắn về phía chú Husky đang Đường Trúc Thanh ôm trong lòng. Chú ch.ó nhỏ ư ử một tiếng, vùi đầu lòng Đường Trúc Thanh trốn tránh.
“Không , dọn dẹp một chút là .”
Dao Dao vô cùng nghiêm túc : “Thật sự ạ? Ba ba còn kiếm tiền nuôi con mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-54-ke-pha-hoai.html.]
Đường Trúc Thanh buồn .
Hứa Cảnh Chu đáp: “Con yên tâm, ba ở đây, cả đời con sẽ chịu đói.”
Dao Dao gật đầu mạnh một cái: “ Dao Dao bao giờ ăn no, đợi Dao Dao tiền, nhất định ăn thật no.”
Hứa Cảnh Chu: “……”
Còn ăn no ?
Đường Trúc Thanh nghĩ đến mỗi mang đồ ăn lên, những đồng nghiệp đều lộ vẻ mặt phức tạp. Cậu cảm thấy dày đau. Đại tiểu thư còn ăn khỏe hơn cả thùng cơm.
Hứa Cảnh Chu nhận lấy tập tài liệu từ tay Dao Dao và Doanh Doanh, với hai đứa: “Hai con tập thể d.ụ.c với cô , chỗ chú Đường sẽ dọn dẹp.”
Dao Dao gật đầu. Hai đứa trẻ dắt tay ngoài.
Đường Trúc Thanh: “……”
Sao là xui xẻo nhất !
Đường Trúc Uyển : “Đại tiểu thư, con đừng buồn, Ngư Ngư phá phách là chuyện bình thường, dù nó cũng tràn trề năng lượng, cần phát tiết bớt.”
Tràn trề năng lượng ư?
Dao Dao gật đầu, nên gì .
Lúc chạy bộ, Dao Dao liền túm lấy Husky chạy cùng. Mới đầu chú Husky còn vui vẻ, thậm chí chạy vượt lên Dao Dao. vài vòng, Husky cũng thở hồng hộc. Nó mệt đến mức bẹp xuống đất.
chủ “ác quỷ” của nó vẫn buông tha, cứ thế kéo lê nó chạy tiếp. Đợi đến khi buổi chạy kết thúc, chú Husky liệt sàn nhúc nhích nổi.
Đường Trúc Uyển: “……”
Đây là đầu tiên cô thấy dắt Husky dạo kiểu .
Dao Dao bước tới, vỗ vỗ đầu Husky: “Ngư Ngư, để em quậy phá nữa, chị quyết định mỗi ngày chạy bộ sẽ mang em theo.”
◇