Hứa Cảnh Chu cô bác sĩ hỏi: " thể quyên góp tiền ?"
Cô gái lắc đầu: "Ngại quá, nhận tiền quyên góp, chỉ nhận quyên góp vật tư thôi ạ."
"Nếu chị bạn bè nhận nuôi chó, thể giới thiệu đến đây, cho nhận nuôi miễn phí."
Không nhận tiền, chỉ nhận vật tư, nuôi nhiều ch.ó như , chẳng lẽ chỉ dựa doanh thu của bệnh viện thú y để duy trì? Hứa Cảnh Chu thắc mắc của .
Cô gái đáp: "Hiện tại vẫn miễn cưỡng duy trì , cũng nhiều bụng thường xuyên gửi thức ăn cho ch.ó đến."
Dao Dao : "Chị ơi, chị là ."
"Chị dám nhận hai chữ , chỉ là thấy mấy đứa nhỏ lang thang đáng thương quá, cho chúng một mái nhà thôi."
"Mọi nếu thấy ch.ó mèo hoang trong khu dân cư thì đừng cho ăn nhé. Đây là danh của , nếu thấy ch.ó mèo bỏ rơi thì gọi cho ."
Đường Trúc Thanh đầu tiên thấy quan điểm , tò mò hỏi: "Tại cho ăn? Chúng nó ngày nào cũng đói mà."
Cô gái từ tốn giải thích: "Nếu cho chúng ăn no, chúng sẽ sinh sôi nảy nở, đẻ càng nhiều ch.ó mèo con hơn. Một khi lượng ch.ó mèo hoang trong khu dân cư tăng lên, sẽ gây phiền toái và dẫn đến sự bất mãn của cư dân. Đến lúc đó, những gì chúng đối mặt mới thực sự là địa ngục."
Đường Trúc Thanh im lặng. Cô lý.
Dao Dao một vòng quanh các lồng sắt, phát hiện một chú ch.ó đang co ro trong góc, đôi mắt ảm đạm vô hồn. Nàng cảm nhận sự tuyệt vọng nồng đậm từ nó.
Nàng chỉ lồng hỏi: "Chị ơi, bạn ch.ó thế ạ?"
Cô gái bước tới: "Bạn chủ nhân vứt bỏ đấy." Cô đưa tay định trêu đùa nó, nhưng nó chỉ chằm chằm Dao Dao.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Dao Dao bám tay lồng sắt, kiễng chân bên trong. Chú ch.ó vốn đang bẹp bỗng dậy, , hít hít Dao Dao.
Cô gái mở to mắt: "Bạn thích em đấy."
Dao Dao vươn ngón tay trỏ chạm nhẹ mũi nó. Mũi nó ươn ướt, lành lạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-47-dung-tuy-tien-cho-dong-vat-hoang-da-an.html.]
"Chị ơi, bạn ch.ó cũng thích chị lắm đấy, bạn bảo cảm ơn chị cho bạn một mái nhà mới."
Cô gái chỉ nghĩ Dao Dao đang an ủi , : "Đó là việc chị nên mà." Dù , cô vẫn cảm thấy chữa lành bởi lời của cô bé.
"Em tên là gì?"
"Em tên là Dao Dao."
"Dao Dao, cái tên lắm, đáng yêu giống hệt em ."
"Em cảm ơn chị."
Bên , Hứa Cảnh Chu thanh toán xong, dắt ch.ó , chú Husky con mặc một chiếc áo màu vàng kim. Đường Trúc Thanh theo , tay xách nách mang nào thức ăn, đồ ăn vặt và cả một cái ổ ch.ó lông xù.
Dao Dao chạy đến bên Hứa Cảnh Chu, cầm lấy dây dắt chó. Tiểu Husky vội vàng cọ cọ ống quần nàng.
Dao Dao vẫy tay chào cô bác sĩ: "Chị ơi, em về đây ạ."
Cô gái cảm thấy ấm lòng hình ảnh đứa bé dắt chú ch.ó nhỏ.
"Tạm biệt Dao Dao."
"Chị ơi, em thường xuyên đến đây chơi, ạ?"
"Đương nhiên là ."
Cô nhận lũ ch.ó ở đây đều thích Dao Dao. Huống hồ Dao Dao đáng yêu ngoan ngoãn, chẳng ai nỡ từ chối yêu cầu của nàng.
Dao Dao híp mắt: "Em chào chị ạ."
Cô gái tiễn họ cửa. Hứa Cảnh Chu giúp Dao Dao thắt dây an . Cô gái bước tới, vẻ thôi.
Hứa Cảnh Chu hỏi: "Cô còn việc gì ?"