Xúc cảm chút kỳ quái.
"Vậy về ba cũng gọi con là Xa Xa nhé, con chịu ?"
Hắn theo bản năng thành "Xa" (trong từ xa xôi) chứ "Dao".
Dao Dao dùng sức gật đầu.
Phụ vương nay luôn gọi là Dao Dao mà.
"Xa Xa, về con đừng gọi là Phụ vương nữa, gọi là ba ba."
"Tại ?" Dao Dao còn tưởng rằng đối phương cần nữa, vội vàng nắm lấy tay áo : "Phụ vương, sẽ sủng ái con cả đời, đừng bỏ con mà."
Hứa Cảnh Chu dáng vẻ hai mắt đẫm lệ m.ô.n.g lung của bé, trong lòng mềm nhũn: "Ba ba chính là Phụ vương, chỉ là càng thích cách gọi ba ba hơn."
Dao Dao bĩu môi, chút hoài nghi về phía .
Lúc Phụ vương luôn chạy theo nàng bắt nàng gọi là Phụ vương.
Bây giờ thích nữa.
Nàng thử gọi một tiếng "Ba ba".
Ánh mắt Hứa Cảnh Chu ôn nhu đến tan chảy: "Ngoan."
Cảm giác tâm tình Phụ vương tồi, Dao Dao cũng theo.
Nàng lập tức quên chuyện vui , chỉ cái đèn sáng trưng trần nhà : "Ba ba, đây là cái gì? Tại còn sáng hơn cả minh châu ?"
Hứa Cảnh Chu kiên nhẫn giải thích: "Đây là đèn điện, chỉ cần con ấn cái công tắc tường, nó sẽ sáng."
"Cái gì là công tắc?"
"Chính là cái màu trắng tường kìa."
"Tại ấn xuống thì nó sáng?"
Hứa Cảnh Chu: "..."
Hắn nhíu mày, phát hiện đứa nhỏ hình như giống mấy đứa trẻ khác lắm.
Trẻ con ở tuổi đáng lẽ những kiến thức cơ bản, nhưng đứa nhỏ ngay cả những thứ đơn giản nhất như "ba ba", "xe", "đèn điện" cũng .
Để bé tiếp tục hỏi nữa, Hứa Cảnh Chu chỉ thể : "Những chuyện về ba ba sẽ cho con, con đói bụng , ba ba đưa con ăn cái gì đó ?"
Ánh mắt Dao Dao sáng rực lên, ăn cái gì đó!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-4-no-la-con-trai-toi-tai-sao-phai-ngu-cung-cau.html.]
Trước Phụ vương thường xuyên mang đồ ăn từ thế giới loài về, ăn ngon.
"Muốn ạ!"
Vì thế, Hứa Cảnh Chu gọi điện thoại cho khách sạn gần nhất, gọi bốn món mặn một món canh.
Rất nhanh, đồ ăn đưa tới.
Hứa Cảnh Chu lấy thức ăn đặt lên bàn : "Chúng ăn tạm chút , chờ về đến nhà, ba ba cho tới đồ ăn ngon cho con."
Dao Dao gật đầu thật mạnh, tầm mắt hề rời khỏi đống đồ ăn.
Hứa Cảnh Chu giúp bé múc một bát canh: "Ba ba đút cho con."
Dao Dao cái bát trong tay , khát vọng đáy mắt thiếu chút nữa hóa thành thực chất.
Hứa Cảnh Chu vội vàng tăng tốc độ đút ăn.
Rất nhanh, một bát canh liền thấy đáy, vì thế xới một bát cơm nhỏ, đang chuẩn tiếp tục đút thì cửa phòng gõ vang.
Đường Trúc Thanh mở cửa .
Hắn để đồ đạc lên ghế sô pha bên ngoài, phòng : "Lão đại, mua đủ đồ ngài cần, tài liệu cũng gửi điện thoại ngài, khi nào rảnh ngài xem qua nhé."
Hứa Cảnh Chu buông bát xuống, với con trai: "Xa Xa, con đây một lát, ba ba xem chút."
Dao Dao gật đầu.
Nhìn ba ba cùng cái chú kỳ quái ngoài cửa.
Hứa Cảnh Chu mở cái túi mang về , lật xem đồ đạc bên trong.
Chỉ thấy bên trong hai bộ quần áo bé trai, còn một ít đồ dùng vệ sinh cá nhân.
Một cái túi khác đựng xe điều khiển từ xa và đồ chơi xếp hình cao cấp mà bé trai thích chơi.
Dao Dao vươn cổ bên ngoài một cái.
Mùi thơm đồ ăn bàn ngừng chui tọt trong mũi.
Nàng nuốt một ngụm nước miếng, móng vuốt nhỏ lặng lẽ duỗi về phía cái bát.
Đường Trúc Thanh lão đại : "Lão đại, lát nữa để đứa bé ngủ cùng ?"
"Nó là con trai , tại ngủ cùng ?"
Đường Trúc Thanh: "..."
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.