Quần áo ông chút cũ nát, giặt đến bạc màu.
"Xin chào, hỏi một chút, hôm nay các cứu một đứa bé ?"
Đường Trúc Thanh gật gật đầu : "Ông là..."
" là ông nội của đứa bé đó."
Đường Trúc Thanh nhíu mày, bọn họ đưa đứa bé đến bệnh viện mới mười lăm phút.
Người của bọn họ còn tra lai lịch đứa nhỏ , ông nội của đứa bé nó ở bệnh viện ?
Có thể là sự nghi hoặc của , ông cụ giải thích: "Thật lúc các cứu vặn thấy, vì thế vội vàng bắt xe đuổi theo, nhưng xe các chạy nhanh quá, đuổi kịp. Hướng xe các chính là bệnh viện , vì thế liền tới đây xem thử, hỏi thì quả nhiên các ở đây."
Đường Trúc Thanh gật đầu, dẫn ông cụ phòng bệnh.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Ông cụ phòng bệnh VIP xa hoa, rõ ràng chút co cụm, khúm núm.
Đường Trúc Thanh giải thích: "Lão đại, là ông nội của đứa bé ."
Hứa Cảnh Chu bất động thanh sắc đ.á.n.h giá đối phương một cái, thấy việc đầu tiên ông khi bước là về phía đứa bé giường bệnh.
Ánh mắt , lừa .
"Dao Dao, cháu , đừng dọa ông nội a!"
"Hai vị , đứa bé gì đáng ngại chứ, vẫn tỉnh ?"
Hứa Cảnh Chu : "Không , chỉ là ngày thường chú ý nhiều hơn, bé chút suy dinh dưỡng."
"Cảm ơn hai vị ."
Hứa Cảnh Chu: "Sao ông thể để đứa bé chơi một gốc cây khi trời mưa như ?"
Ông cụ thở dài một : "Hai vị điều , ông nội ruột của đứa nhỏ ."
"Ngay cách đây lâu, cả gia đình đứa bé t.a.i n.ạ.n xe cộ, bộ xe chỉ một con bé sống sót."
Đường Trúc Thanh nghẹn họng trân trối.
Người nhà đều mất, ngoài chơi còn sét đánh, đây là xui xẻo đến mức nào chứ.
Ông cụ tiếp tục : "Hai vị xưng hô thế nào?"
Hứa Cảnh Chu : " họ Hứa, họ Đường."
"Hứa , Đường , hôm nay đa tạ các , nếu các , đứa nhỏ khẳng định dữ nhiều lành ít."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-2-rong-con-tinh-lai.html.]
"Không gì."
Ba đều chú ý, ngay lúc bọn họ chuyện, đứa bé giường tròng mắt giật giật, chậm rãi mở mắt .
Cô bé tò mò đ.á.n.h giá hết thảy xung quanh.
Nơi là ?
Nghe tiếng chuyện, cô bé đầu , liền thấy cạnh cửa ba đang .
Phụ vương!
Ánh mắt cô bé sáng lên.
Một bàn tay chống lên giường dậy.
Động tĩnh bên cũng khiến Hứa Cảnh Chu sang.
Chỉ thấy đứa bé dậy, đôi mắt nó thập phần xinh , đen sáng, chằm chằm , toét miệng , hướng về phía dang rộng hai tay: "Phụ vương, ôm một cái!"
Phụ vương...
Đây là cách xưng hô gì .
Đường Trúc Thanh: "..."
Lão đại chỉ thuận tay cứu một đứa bé, sẽ ăn vạ đấy chứ.
Ông cụ hoảng sợ, vội lên phía gạt tay đứa bé xuống : "Dao Dao, đây là bụng đưa cháu tới bệnh viện, mau cảm ơn chú ."
Dao Dao mở to hai mắt khó hiểu ông già tóc bạc mặt một cái.
"Người rõ ràng là Phụ vương của mà."
Ông cụ bất đắc dĩ, đầu về phía đàn ông khí thế bất phàm : "Vị , Dao Dao thể là sét đ.á.n.h hỏng đầu , đừng để trong lòng."
Dao Dao đầu về phía Phụ vương.
Tên nhân loại còn lừa nàng, đây rõ ràng chính là Phụ vương của nàng.
Phụ vương của nàng thiên hạ nhất lợi hại, còn thiên hạ nhất trai.
Hứa Cảnh Chu về phía đứa bé đang giường, đôi mắt sáng lấp lánh .
Nó giống như một con mèo con mới sinh .
Ngoan ngoãn hơn tám đứa cháu trai ở nhà nhiều.