Đường phu nhân ôm con trai nức nở.
Đường Thiệu Viễn quỳ một bên liên tục xin : “Anh thật sự cố ý, thấy Diệp Diệp ném món đồ chơi tặng thùng rác, nhất thời kiềm chế ... Xin , xin .”
Người giúp việc nhà thấy tiếng động cũng dám lên lầu xem xét.
Phải một lúc lâu , cảm xúc của Đường phu nhân mới định . Bà nắm lấy bàn tay nhỏ bé của con trai, hít sâu một : “Diệp Diệp, con cũng đừng trách ba.”
Ánh mắt Đường Diệp d.a.o động, đôi mắt c.h.ế.t lặng chằm chằm .
Đường phu nhân hoảng hốt trong lòng, giọng mang theo tiếng nấc nghẹn: “Ông dù cũng là ba con.”
Đường Diệp buông tay bà , như một cái xác hồn. Cậu mặt vô cảm chui trong chăn, với hai : “Con ngủ.”
Đường phu nhân cứ mãi. Cuối cùng vẫn là Đường Thiệu Viễn kéo bà ngoài.
Đợi họ hết, Đường Diệp vùi trong chăn, co rúm thành một đoàn, đôi vai ngừng run rẩy.
❀
Dao Dao sô pha xem TV, tay cầm đồ ăn vặt, đôi chân nhỏ đung đưa.
Hứa Cảnh Chu cách đó xa xử lý công việc, cảm thấy Dao Dao lúc vô cùng đáng yêu nên lấy điện thoại chụp . Dao Dao đầu , ánh mắt vô tội đó vặn lọt ống kính.
Hứa Cảnh Chu hạ điện thoại xuống. Dao Dao nghiêng đầu hỏi: “Ba ơi, ba đang gì thế?”
“Dao Dao đáng yêu quá nên ba chụp , đợi Dao Dao lớn lên sẽ mở cho Dao Dao xem.”
“Vậy Dao Dao cũng chụp cho ba.”
“Được.”
Hứa Cảnh Chu dạy cô bé cách thao tác. Hai cha con giúp lưu những khoảnh khắc xong, Dao Dao chạy về sô pha xem TV ăn vặt.
Hứa Cảnh Chu trêu cô bé: “Dao Dao, cho ba ăn một miếng ?”
Dao Dao vội vàng che đồ ăn : “Ba, bữa tối ba ăn no ?”
“Ba ăn no , thế?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-135-ong-ay-du-sao-cung-la-ba-con.html.]
“Vậy thì ăn đêm.”
Hứa Cảnh Chu: “……”
Anh thề, chỉ định trêu con gái chút thôi mà.
Dao Dao ôm đồ ăn vặt xoay chỗ khác, đề phòng ba thèm ăn. Hứa Cảnh Chu cạn lời.
Đến 10 giờ, Hứa Cảnh Chu đưa Dao Dao ngủ.
Ngày hôm .
Khi học, Dao Dao phát hiện Đường Diệp quàng khăn quàng cổ. Thời tiết bây giờ vẫn còn lạnh, quàng khăn cũng gì lạ. cô bé cứ cảm thấy tâm trạng của Đường Diệp là lạ, dường như còn buồn hơn cả đầu tiên gặp . Chẳng lẽ vì chú cảnh sát giúp ?
Dao Dao bổn cũ soạn , bắt Đường Diệp đang lẻ loi, tò mò hỏi: “Đường Diệp, với chú cảnh sát ?”
Đường Diệp im lặng. Dao Dao nghi hoặc , vẻ càng khó chịu hơn.
“Sao thế?”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Sao thế !
Đường Diệp đột ngột ngẩng đầu, đôi mắt vằn đầy tơ máu: “Cậu ba yêu thương, các bạn đều thích , thì hiểu cái gì chứ!”
Dao Dao sững sờ, cô bé chút luống cuống, xảy chuyện gì.
Đường Diệp xoay định bỏ . Dao Dao theo bản năng giữ , kết quả cẩn thận túm khăn quàng cổ của . Chiếc khăn quấn hai vòng lập tức siết chặt .
Cảm giác nghẹt thở bất ngờ ập đến khiến Đường Diệp nhớ ngay đến ký ức kinh hoàng đêm qua khi ba bóp cổ suýt c.h.ế.t: “Buông tớ !”
Kết quả khăn càng siết càng chặt. Dao Dao hoảng hốt, vội vàng giữ , nới lỏng khăn .
Thế nhưng, cô bé thấy lớp khăn vết bầm tím. Vạch xem, hóa là một dấu tay in hằn.
“Cái cũng là do ba đ.á.n.h ?”
“Không cần lo!” Đường Diệp hét lên với cảm xúc sụp đổ.
Dao Dao chằm chằm vết bầm tím lộ đó. Dù cô bé là rồng, cũng cổ là nơi yếu ớt nhất của con .