Rồng Con Ba Tuổi Rưỡi: Ta Dựa Vào Tài Hố Cha Mà Trở Thành Cục Cưng Của Cả Nhà. - Chương 128: Có vấn đề thì tìm chú cảnh sát

Cập nhật lúc: 2025-11-23 04:07:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Cảnh Chu miếng bánh quy nhỏ tay, đôi mắt đầy vẻ tán thành của con gái.

 

Ánh mắt của cô bé vô cùng bất đắc dĩ.

 

Hứa Cảnh Chu: “……”

 

Anh theo bản năng liếc miếng bánh quy. Anh chỉ đói bụng nên ăn một gói bánh thôi mà, là ăn khuya gì to tát! Ngày mai nhất định bắt Triệu Thành Tế về giải thích rõ ràng với Dao Dao! Triệu Thành Tế đúng là cái hố to!

 

Dao Dao bước , Hứa Cảnh Chu thấy cô bé giày, vội vàng đặt bánh quy xuống bàn , bước tới bế thốc cô bé lên để tránh lạnh chân.

 

“Sao con giày mà chạy ngoài thế?”

 

Dao Dao trả lời câu hỏi của mà chất vấn: “Ba ăn vụng bánh quy.”

 

Hứa Cảnh Chu: “……”

 

Sắc mặt đổi liên tục, cuối cùng đành với vẻ hèn mọn: “Ba đói.”

 

“Không , chú Triệu bảo ba ăn đêm. Ba thả con xuống.”

 

Hứa Cảnh Chu bất đắc dĩ, đành đặt cô bé lên đôi dép lê của . Dao Dao chộp lấy gói bánh quy, nhét tọt miệng nhai ngấu nghiến.

 

Nhìn má con gái phồng lên như chuột hamster, Hứa Cảnh Chu nước mắt. Anh đành uống thêm hai cốc nước về phòng ngủ. nước lã mà no . Anh chịu đựng cơn đói đến tận 5 giờ sáng.

 

5 giờ, bò dậy bữa sáng.

 

Dao Dao ngơ ngác. Không ba luôn đợi cô bé dậy chạy bộ xong mới dậy ?

 

Dao Dao đ.á.n.h răng rửa mặt, một bộ đồ thoải mái ngoài chạy bộ. Cửa đóng , Hứa Cảnh Chu vẫn dám lấy đồ ăn vặt ăn. Chỉ sợ cô bé kiểm tra bất chợt. Mãi đến khi ban công thấy Dao Dao về phía sân tập, mới dám xé một gói bánh quy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-128-co-van-de-thi-tim-chu-canh-sat.html.]

Lần đầu tiên cảm thấy bánh quy ngon đến thế!

 

Doanh Doanh phát hiện hôm nay lúc chạy bộ, lông mày của Dao Dao cứ nhíu chặt, cô bé hỏi: “Dao Dao, thế?”

 

Dao Dao thở dài: “Ba tớ ăn vụng đồ ăn vặt của tớ.”

 

Doanh Doanh chẳng hề để ý : “Thế , ba tớ cũng thường xuyên ăn vụng đồ ăn vặt mà. Tớ nhỏ cho nhé, tớ cũng ăn vụng đấy, nhưng họ chẳng bao giờ thừa nhận, đổ thừa là tớ ăn thôi. Người lớn cứ bắt chúng trung thực, nhưng kỳ thực họ chẳng trung thực tẹo nào.”

 

Dao Dao gật đầu tán thành. Ba từng sẽ tranh đồ ăn với cô bé nữa, kết quả tranh ăn mì, tự ốm. Đêm qua còn trộm đồ ăn, nếu cô bé phát hiện, chắc chắn hôm nay ba ốm cho xem. Người lớn thật là lo lắng.

 

Hai đứa trẻ đồng thời thở dài thườn thượt.

 

Về nhà quần áo xong, Dao Dao đưa đến cổng trường mẫu giáo. Cô bé nắm tay ba, dặn dò yên tâm: “Ba ơi, chú Triệu bảo , ba ăn cơm đàng hoàng đấy nhé.”

 

Mặt Hứa Cảnh Chu cứng đờ, nhớ ngay đến chuyện đêm qua.

 

“Ba .”

 

Dao Dao lắc đầu lớp học. Chuông lớp vang lên, hôm nay cô giáo Tiểu Ngụy lớp. Trong đầu Dao Dao lúc chỉ suy nghĩ xem ba ngoan ngoãn ăn cơm .

 

Đến khi cô bé hồn thì thấy cô giáo Tiểu Ngụy : “Các bạn nhỏ, nếu các em lạc, hoặc gặp chuyện gì nguy hiểm, đều thể tìm các chú cảnh sát. Giống như các chú các cô mặc đồng phục trong bức tranh .”

 

Dao Dao giơ tay.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.

Cô giáo Tiểu Ngụy dừng : “Dao Dao, chuyện gì thế?”

 

“Thưa cô, thế nào chúng em mới tìm chú cảnh sát ạ?”

 

Cô giáo Tiểu Ngụy : “Dao Dao giảng chăm chú, cả lớp học tập bạn nhé. Bất luận các em ở , chỉ cần gọi điện thoại 110 là thể tìm chú cảnh sát. Các chú cảnh sát sẽ giúp đỡ các em. Các bạn nhỏ nhớ nào?”

 

Loading...