Quà Dao Dao tặng cho mỗi bạn cũng giống .
Dao Dao đưa túi chân gà rút xương chuẩn sẵn cho Giang Tùng Quân: "Cái cho bạn ."
Mắt Giang Tùng Quân sáng lên: "Tớ cũng ?"
"Tất cả các bạn đều ."
Giang Tùng Quân tự động bỏ qua câu , chỉ là Dao Dao tặng quà cho . Vậy nghĩa là bọn họ là bạn bè đúng ? Nỗi buồn mấy ngày nay của cô bé tan biến hết.
"Cảm ơn Dao Dao."
"Không chi."
Dao Dao để ý nãy Giang Tùng Quân một vẻ buồn, giờ vui vẻ hẳn lên. Xem ai cũng thích ăn đồ ăn vặt cả.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Dao Dao tiếp tục phát quà cho bạn tiếp theo. Cô bé mang cho Đường Diệp loại bánh quy ngon nhất mà cô bé ăn trong nửa tháng qua.
Lục tục thêm các bạn nhỏ đến lớp, thấy đồ ăn vặt bàn, tò mò hỏi cô giáo Tiểu Ngụy. Khi là quà của Dao Dao, cả lớp vui vẻ vây quanh cô bé.
Bên ngoài, Hứa Cảnh Chu con gái các bạn vây quanh, trong lòng đầy tự hào. Con gái thực sự các bạn yêu mến.
Phụ đưa con đến cũng dần về. Cô giáo Tiểu Ngụy bước lớp.
Dao Dao chỗ của Đường Diệp vẫn trống trơn, liền hỏi: "Cô Ngụy ơi, Đường Diệp đến ạ?"
Cô giáo Tiểu Ngụy giải thích: "Đường Diệp thương ở đầu nên xin nghỉ hai ngày, chúng học nhé."
Dao Dao gật đầu, cũng quá để tâm chuyện .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-125-vet-thuong-tren-tran-duong-diep.html.]
Mãi đến ngày thứ ba, Đường Diệp mới học. Cậu bé mặc một bộ áo bông đen sạch sẽ, trán dán miếng băng gạc, trông khá đáng thương. Các bạn nhỏ vội vây quanh hỏi han sự tình.
Đường Diệp đáp: "Tớ cẩn thận va thôi, , cảm ơn quan tâm."
"Diệp Diệp, cẩn thận hơn nhé."
"Nhìn đau quá ."
" đấy, chị tớ cũng ngã thương, rõ lâu, tớ sợ hết hồn."
"Diệp Diệp, Dao Dao mang đồ ăn ngon cho đấy, để trong ngăn bàn , xem thích ?"
Đường Diệp liếc Dao Dao, đưa tay ngăn bàn sờ thử, quả nhiên thấy một hộp giấy. Lấy xem thì là loại bánh quy nhỏ thích ăn nhất.
Cậu cầm hộp bánh bước khỏi đám đông, đến mặt Dao Dao: "Dao Dao, cảm ơn bánh quy của ."
"Không chi, bạn nào cũng mà."
Đường Diệp cầm hộp bánh tay, hóa là bạn nào cũng . Cậu cầm bánh quy bỏ .
Dao Dao cảm nhận tâm trạng dường như trở nên sa sút. Chẳng lẽ thích bánh quy ? rõ ràng cô bé thấy vẻ vui mà.
Hay là do vết thương đầu? Cô bé nghiêng đầu, đột nhiên nhớ đến vết thương dài ngoằng tay . Vết thương đó rõ ràng là do đánh, vết thương đầu liệu ...?
Đường Diệp xuống, đầu liền phát hiện Dao Dao đang chằm chằm, ánh mắt dường như dán chặt trán . Cậu theo bản năng chỗ khác tránh né. Dao Dao thể nhận vết thương là do đánh, chắc chắn sẽ nghi ngờ vết thương . May mà Dao Dao hỏi mặt nhiều bạn như . Cậu khác thương hại .
Trong đầu Dao Dao giờ chỉ hình ảnh vết thương trán Đường Diệp. Ngay cả lúc về, Doanh Doanh chào tạm biệt cô bé cũng để ý. Đến khi hồn thì ba đưa về đến nhà.
"Dao Dao đang nghĩ gì thế?" Hứa Cảnh Chu giúp Dao Dao tháo cặp sách hỏi.