Anh năm xuýt xoa: "Ngon quá , tiếc là em họ nhỏ ăn."
Anh cả nhắc: "Ăn nhanh , đừng chuyện nữa, đừng để Dao Dao phát hiện."
Anh hai trấn an: "Đừng lo, Dao Dao ngủ lâu , giờ chắc đang mơ thấy đồ ăn ngon thôi. Chúng thì ai ."
Vừa dứt lời, mấy liền thấy tiếng vọng từ cầu thang cách đó xa: "Các là !"
Anh hai vội vàng ngẩng đầu, thấy Dao Dao đang bám tay vịn, vẻ mặt cực kỳ tủi , như thể giây tiếp theo sẽ òa nức nở. Cậu lập tức nhớ tới hình ảnh con Ngư Ngư liệt sân tập, trong lòng run lên một cái.
"Dao Dao, em ngủ ?"
Mấy em đều buông đũa, bất an cô bé.
Dao Dao "oa" một tiếng lớn. Tám ông vội vàng xúm dỗ dành. Dao Dao đang đau lòng nên chẳng chịu chuyện với ai.
Anh cả: "Hay là gọi chú Năm?"
Anh năm vội ngăn : "Đừng, chú Năm mà chúng Dao Dao thì chắc chắn sẽ tha cho chúng ."
lúc , lầu vang lên tiếng bước chân dồn dập. Mấy ngẩng đầu liền chạm ánh mắt hoảng loạn của Hứa Cảnh Chu.
Hứa Cảnh Chu chẳng thèm để ý đến đám cháu trai, liếc mắt cái thấy Dao Dao đang đến đỏ bừng cả mặt. Anh bước tới bế thốc Dao Dao lên, nhẹ nhàng dỗ dành: "Dao Dao, thế con?"
Dao Dao chỉ ngón tay nhỏ mấy trai, lên án: "Các ăn mì mà gọi con!"
Hứa Cảnh Chu: "..."
Với trí thông minh của , đoán chuyện gì. Chắc chắn mấy đứa cháu tưởng Dao Dao ngủ nên gọi, cũng là ý thôi. Ai ngờ cô bé ham ăn hiểu lầm.
Hứa Cảnh Chu trấn an Dao Dao: "Vậy ba nấu cho con nhé, ?"
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
"Dạ ."
Hứa Cảnh Chu bế Dao Dao bếp: "Con đây đợi một chút, ba cho con ngay."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-119-cac-anh-an-mi-ma-khong-goi-em.html.]
"Con một bát thật to! Nhiều hơn cả các !"
"Được ." Hứa Cảnh Chu bất đắc dĩ đồng ý.
Anh đầu , thấy đám cháu trai đang lố nhố ở cửa bếp.
"Mấy đứa ăn tiếp , ở đây việc gì , chú trông Dao Dao là ."
Các trai vẫn do dự, cuối cùng cả quyết định: "Đi ăn nốt bát mì ."
Một lát , Hứa Cảnh Chu bưng một bát mì lớn , Dao Dao lon ton theo , mắt rời bát mì nửa bước.
"Ăn từ từ thôi, cẩn thận nóng."
Dao Dao gắp một đũa, thổi thổi đưa đến miệng Hứa Cảnh Chu: "Ba cũng ăn ."
Ánh mắt Hứa Cảnh Chu dịu : "Ừ, ba ăn cùng con."
Dao Dao cúi đầu chuyên tâm ăn mì. Anh cả bước tới : "Dao Dao, các cố ý gọi em ."
Dao Dao hừ một tiếng, rõ ràng là tha thứ. Anh cả chỉ còn chú Năm cầu cứu. Giờ chỉ chú Năm mới dỗ Dao Dao thôi.
Hứa Cảnh Chu lắc đầu với bọn họ. Dao Dao thích phiền khi ăn, nên giờ lúc chuyện . Hứa Cảnh Chu bảo bọn họ lên ngủ .
Anh năm chắp tay ngực: "Chú Năm, chú nhớ đỡ giúp bọn cháu nhé."
Hứa Cảnh Chu: "Đi ngủ ."
Tám em lúc mới lục tục lên lầu. Phòng ăn ồn ào lập tức trở nên yên tĩnh.
Tuy là để dỗ Dao Dao nhưng cũng nấu quá nhiều, vẻ đầy bát là do nhiều nước thôi. Chẳng mấy chốc Dao Dao ăn uống no say, xoa xoa bụng nhỏ. Tuy no lắm nhưng vui vẻ.
"Con no ?" Hứa Cảnh Chu hỏi.
"Chưa ạ, ba ơi, con ăn thêm ?"
◇