Dao Dao mở to mắt tò mò chằm chằm "cục sắt" khổng lồ mặt.
"Ba ba, đây là cái gì?"
Hứa Cảnh Chu kiên nhẫn giải thích: "Đây là máy bay, lát nữa nó sẽ mang chúng bay lên trời, đưa chúng về nhà."
"Oa, nó thật sự thể bay lên trời ?"
"Có thể."
Dao Dao lập tức dành 12 phần hứng thú cho cỗ máy khổng lồ .
Lên máy bay, bé chạy sờ soạng khắp nơi. Cục sắt to đùng cánh (như rồng), tại bay lên nhỉ?
Chị tiếp viên hàng xinh bưng cơm trưa tới. Sự chú ý của Dao Dao lập tức đồ ăn thu hút.
Hứa Cảnh Chu định đút cho bé nhưng từ chối. Dao Dao chê đút chậm, nhưng vì quen dùng thìa và đũa nên bé ăn cũng khá chậm.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Hứa Cảnh Chu bên cạnh quan sát, chỉ khi nào bé dùng sai mới lên tiếng chỉ dạy.
Chẳng mấy chốc, Dao Dao dùng thìa và đũa, bé mong chờ Hứa Cảnh Chu.
"Dao Dao giỏi lắm, ăn cơm con."
Dao Dao cúi đầu, dùng thìa xúc cơm. Hứa Cảnh Chu cũng cầm đũa lên.
Tuy nhiên, đũa của còn chạm thức ăn thì con gái : "Ba ba, con thêm nữa."
Hắn đầu bát nhỏ của con gái, trống trơn.
Hứa Cảnh Chu: "..."
Hắn về phía Triệu Thành Tế phía .
Triệu Thành Tế : "Lão đại, đây là sức ăn bình thường của trẻ con, thể cho bé ăn thêm chút nữa."
Hứa Cảnh Chu gọi tiếp viên, lấy thêm một bát cơm.
"Phải nhai kỹ nuốt chậm."
Dao Dao gật đầu qua loa, cầm thìa xúc một thìa đầy nhét miệng. Nhai hai cái nuốt chửng.
Không bao lâu , bát cơm thấy đáy.
Lần Dao Dao học khôn, bé trực tiếp đưa bát cho chị tiếp viên, ngọt ngào : "Chị ơi, em còn ăn nữa."
Chị tiếp viên nụ của bé cho mê mẩn, theo bản năng xoay lấy cơm.
Bát cơm cũng nhanh chóng xử lý xong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/rong-con-ba-tuoi-ruoi-ta-dua-vao-tai-ho-cha-ma-tro-thanh-cuc-cung-cua-ca-nha/chuong-11-day-la-suc-an-binh-thuong-u.html.]
"Vẫn nữa."
Lý Túc: "..." Đường Trúc Thanh: "..."
Hắn sang hỏi Triệu Thành Tế bên cạnh: "Đây là sức ăn bình thường hả?"
Triệu Thành Tế: "..."
"Lão đại, thể để đại tiểu thư ăn nữa, ăn quá no sẽ hại dày."
Hứa Cảnh Chu đoạt lấy cái bát Dao Dao đang định đưa cho tiếp viên.
"Dao Dao, chú Triệu con thể ăn nữa."
Dao Dao luyến tiếc bát cơm của ba ba.
"Thôi ."
Để con gái thèm thuồng, Hứa Cảnh Chu ăn cơm với tốc độ nhanh nhất thể. Tiếp viên thu dọn bát đĩa , nhưng trong khí vẫn còn vương vấn mùi thức ăn nồng đậm.
Dao Dao hít hà một . Vẫn ăn quá.
Hứa Cảnh Chu mở cái chăn nhỏ đắp lên con gái: "Dao Dao, con ngủ một giấc ? Còn 5 tiếng nữa mới về đến nhà."
"Ba ba, ba ngủ ?"
Hứa Cảnh Chu: "..."
Dao Dao tò mò cửa sổ, thấy những đám mây trắng xóa ở gần ngay mắt.
"Ba ba, chúng thật sự bay lên trời nè."
Nàng mới phá vỏ trứng chui , Phụ vương còn kịp đưa nàng bay lên trời ngắm . Đây là đầu tiên nàng lên cao thế .
"Ba ba, thần tiên ở ạ?"
Hứa Cảnh Chu nghẹn lời. Trên thế giới gì thần tiên. đối diện với ánh mắt tò mò của con gái, thật sự nỡ sự thật.
"Thần tiên cũng giống chúng , đều về nhà ."
Dao Dao gật gật đầu.
Hai trò chuyện một lúc, Hứa Cảnh Chu ngửi thấy thở sữa thơm thoang thoảng từ con gái, đột nhiên cảm thấy mí mắt nặng trĩu.
Dao Dao đang ghé cửa sổ ngoài, bỗng nhiên đầu ba ba dựa vai bé.
Dao Dao bất đắc dĩ ba ba một cái.