RỂ QUÝ KEO KIỆT TỪNG ĐỒNG, TÔI GIÚP CON GÁI SÁNG MẮT - 1

Cập nhật lúc: 2025-10-27 05:43:00
Lượt xem: 180

Con gái đầu tới nhà bạn trai, tặng hẳn một vạn tệ “lễ mắt”. Nó hí hửng chạy về khoe với , mặt rạng rỡ như trúng :

 

“Mẹ ơi, thấy , con mà, nhà ảnh quý con lắm luôn!”

 

nhạt, chẳng buồn nâng giọng:

 

“Quý á? Quý mà đưa phong bì tử tế, chuyển khoản? Quý mà con trai nhà đó trốn biệt, để tên gửi tiền? Tin , con thử ấn nhận tiền xem, đầy ba giây , thằng bạn trai ‘quý con lắm’ đó sẽ gọi ngay.”

 

xòa, bảo “đa nghi quá”, hí hửng bấm xác nhận.

 

Quả nhiên, điện thoại nó rung lên ngay đó — gọi ai khác, chính là bạn trai.

 

 

Tiểu Ngọc điện thoại rung lắc như co giật, mặt đang tươi bỗng sầm .

Mới nãy còn khen tinh tế, thương nó, giờ thấy ? Một cú rung là lộ bản chất.

 

Nó liếc như hỏi “Có nên ?”

 

chống cằm, khẩy:

 

“Nghe , xem ‘quý’ con kiểu gì.”

 

Nó miễn cưỡng máy.

 

Giọng của Đổng Thành Kiến vang lên, nhẹ hều mà giả tạo thấy sợ:

 

“Tiểu Ngọc… em về đến nhà ?”

 

Con gái đáp, giọng lạnh như băng:

 

“Về . Em còn nhắn WeChat cho mà?”

 

Đầu dây ngập ngừng, cứ như đang cân nhắc xem để cho ngọt:

 

“Anh… chỉ hỏi xem em về an , lo cho em thôi.”

 

Nghe mà suýt sặc nước. Nói quanh co kiểu , nó còn hiểu chứ thì chịu.

 

Tiểu Ngọc cũng nhận , nghiến răng:

 

“Anh gì thì thẳng , đừng vòng vo mãi.”

 

Đổng Thành Kiến im vài giây, lắp bắp:

 

“Ờ… chuyện chuyển khoản cho em… em nhận ?”

 

Nét mặt con gái sụp xuống như trời sập. Nó với ánh mắt “ đoán trúng thật”.

 

thong thả rung đùi, nhướng mày:

 

“Thấy , bảo mà, mấy thằng kiểu đó quý con cái nỗi gì.”

 

Tiểu Ngọc nghiến răng hỏi điện thoại:

 

“Thế em nhận tiền thì ? Không chắc?”

 

Anh quýnh quáng:

 

“Không, ! Anh chỉ hỏi thôi…”

 

Tiểu Ngọc nhạt, giọng pha chút chua cay:

 

“Anh hỏi thăm mà nhanh như cảnh sát điều tra? Em bấm xác nhận là gọi tới liền.”

 

Hắn cuống lên giải thích:

 

“Không ! Là em nhận tiền, nên mới hỏi thôi!”

 

Con bé nhạt:

 

“Ờ, thế em nhận sai ?”

 

Đầu dây bên im phăng phắc.

 

cố ý khẽ ho một tiếng. Đổng Thành Kiến giật , cúp máy cái rụp như phạm tội bắt quả tang.

 

Vài giây , WeChat báo tin nhắn mới:

 

“Vừa em ở cạnh ? Sao sớm cho ?”

 

Tiểu Ngọc tức điên, giơ điện thoại cho xem:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/re-quy-keo-kiet-tung-dong-toi-giup-con-gai-sang-mat/1.html.]

 

“Mẹ ơi, con điên mất! Cái thằng đúng là đồ hai mặt!”

 

ngả lên sofa, hờ hững lướt điện thoại, môi nhếch lên thành nụ nửa miệng:

 

“Hồi đó gì, còn nhớ ? Hai đứa quen từ đại học tới giờ là bốn năm. Tốt nghiệp xong thêm hai năm, mà bên nhà nó thèm gặp con lấy một . Rõ ràng điều tra con kỹ lắm , thấy mắt, nên mới bộ tịch như hề tồn tại.”

 

Tiểu Ngọc mếu máo:

 

“Không thể nào… ảnh bảo là bố ảnh quý con, còn khen con xinh ngoan nữa mà.”

 

khẩy:

 

“Con gái ạ, học cao mà vẫn ngây thơ thế thì cũng thua. Mấy câu đường mật đó cho ai chả .”

 

Nó c.ắ.n môi, rưng rưng:

 

“Vậy giờ con , ?”

 

phẩy tay:

 

“Chả gì hết. Cứ giữ tiền , ai nóng ruột , đó thua.”

 

Nó im lặng, ôm gối dài sofa, mặt ỉu xìu như mèo dội nước.

 

lấy đồ ăn ngoài cửa, thấy nó ban công điện thoại.

Chắc là thằng Đổng xin .

 

chỉ lắc đầu.

 

đơn . Từ hồi con bé học cấp hai, phát hiện chồng mèo mỡ bên ngoài, đập bàn ly hôn luôn, một phút do dự.

 

sự nghiệp riêng, tiền bạc chẳng thiếu.

Còn chồng cũ thì rỗng túi, vô công nghề, giành quyền nuôi con kiểu gì?

 

Mấy năm nay, hai con dựa mà sống.

Tiểu Ngọc ngoan, hiểu chuyện, thương . Học hành giỏi giang, từng khiến thở dài.

 

Cuộc sống của hai con yên , cho đến khi cái tên “Đổng Thành Kiến” xuất hiện.

 

 

Năm nó học năm hai đại học, đúng sinh nhật, trai lén tới tìm. Hai đứa tíu tít như phim ngôn tình.

 

về hỏi, nó còn sợ nổi giận, ấp úng mãi.

 

bật :

 

“Mẹ khủng long ăn thịt , con yêu thì cứ . Yêu ai là quyền của con.”

 

Nó thở phào, khoe luôn ảnh.

 

Nhìn mặt , thấy… chướng mắt.

Nói thật nhé, ưa nổi. Vừa nhạt kiểu ánh mắt gian gian.

 

thôi, tự nhủ: “Không nên chấm qua cái mặt”.

cũng là sinh viên đại học, chắc cũng điều.

 

Rồi tìm hiểu thêm, càng càng lạnh gáy.

Nhà bình thường, ba chị em gái, thôi thấy ngán.

 

Mấy lên trường thăm con, cứ lấm lét tránh như sợ bắt quả tang.

Không dám chào lấy một câu.

 

Thể loại đàn ông “hèn sang”, phát là gì.

 

góp ý nhẹ với Tiểu Ngọc, nó bênh chằm chặp:

 

“Mẹ, ảnh chỉ ngại lạ thôi, chứ ảnh lắm.”

 

chỉ thở dài. Yêu , gì cũng vô ích.

 

Cũng , cho con một mái ấm trọn vẹn, giờ nó gặp một thằng tỏ “ấm áp” thì dễ si mê là đúng.

 

cấm, chỉ dặn:

 

“Con yêu thì yêu, nhưng ơn giữ lấy lòng tự trọng. Đừng dại dột tin lời mật ngọt. Có yêu cũng giữ , hiểu ?”

 

Nó gật đầu như gà mổ thóc.

 

Thế mà thoắt cái, bốn năm trôi qua.

 

 

Loading...