Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ràng Buộc Dịu Dàng - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-07-27 03:53:02
Lượt xem: 1,261

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 6: Có ý

 

Bùi Tri Diễn và Giang Thiệu An lượt bước khỏi phủ nha huyện Vũ Thanh.

 

Giang Thiệu An mời: “Bùi đại nhân chi bằng cùng chung một xe ngựa, chuẩn hảo hạng, hai thể nấu một ấm để g.i.ế.c thời gian.”

 

Mặc dù Giang Thiệu An chức quan cao hơn một bậc, tuổi tác cũng lớn hơn Bùi Tri Diễn nhiều, nhưng mặt ông vẫn khách khí.

 

Bùi Tri Diễn từ chối khéo léo: “Ta còn về nha môn, làm phiền Giang đại nhân nữa.”

 

Cao Nghĩa kịp thời tiến lên : “Thế tử, xe ngựa chuẩn xong.”

 

Bùi Tri Diễn : “Giang đại nhân , một bước.”

 

Giang Thiệu An giơ tay : “Bùi đại nhân mời.”

 

Xe ngựa nhanh chậm, Bùi Tri Diễn nhắm mắt dựa thành xe nghỉ ngơi.

 

Trong xe ngột ngạt, Bùi Tri Diễn vô tình nâng tay, những ngón tay thon dài nhẹ nhàng gỡ bỏ nút áo chiếc áo dài cổ tròn, tư thế đoan trang của một quân tử sự phóng túng thấm xương tủy làm giảm .

 

Cao Nghĩa cưỡi ngựa phía , từ xa thấy chiếc xe ngựa xanh dừng bên đường, vốn dĩ thận trọng, lập tức nhận Thanh Thư là tiểu đồng theo bên cạnh Quý Yến.

 

Nhìn dáng vẻ ngẩng đầu trông chờ của , cũng đang đợi cái gì, Cao Nghĩa kéo dây cương, qua rèm vải : "Thế tử, xe ngựa nhà Quý gia đang ở phía ."

 

Đợi một lát, giọng bình thản mới truyền đến: “Không cần để ý."

 

Xe ngựa càng càng gần.

 

Bên , Thanh Thư cũng thấy Cao Nghĩa, vội : "Tiểu thư, thấy Cao hộ vệ ."

 

Tâm trạng Quý Ương khẽ dâng lên, lưng tự giác thẳng tắp: "Đi ngăn ."

 

Con đường chỉ đủ cho hai chiếc xe ngựa qua, xe ngựa nhà Quý gia chiếm nửa bên, Thanh Thư nhảy sang bên , chặn đường của nhóm Cao Nghĩa.

(Truyện đăng duy nhất tại Monkeyd bởi Lộn Xộn page, những nơi khác chỉ là ăn cắp.)

 

Phu xe vội vàng kéo ngựa, mắng: "To gan, xem xe ngựa của ai mà dám chặn."

 

Thanh Thư giả bộ như chặn xe ngựa của ai, thấy Cao Nghĩa liền sáng mắt: "Đây là Cao hộ vệ , thật là may mắn quá!"

 

Cao Nghĩa nhíu mày: "Xảy chuyện gì?"

 

Thanh Thư chỉ tay về phía , mặt mày âu sầu: “Đi nửa đường thì xe ngựa gặp vấn đề, đang lo làm , gặp Cao hộ vệ, xem trùng hợp ."

 

Cao Nghĩa qua một cái liền phát hiện là dây cương đứt, nhưng chỗ đứt gọn gàng, thế nào cũng giống do tự nhiên lão hóa mà đứt, ngược giống như cố ý cắt đứt.

 

Sợi dây trong đầu lập tức căng lên, trùng hợp cái gì, cố ý thì ! Tuyệt đối là cố ý!

 

Hắn đợi một lúc, thấy Bùi Tri Diễn lên tiếng, tức là định quan tâm.

 

Cao Nghĩa chắp tay từ xa hướng về xe ngựa, : “Thế tử còn việc quan trọng, thể trì hoãn, Quý công tử  vẫn nên nghĩ cách khác…”

 

Lời của Cao Nghĩa còn dứt thì nghẹn nơi cổ họng.

 

Một bàn tay ngọc ngà mảnh khảnh nhẹ nhàng vén rèm xe ngựa, Quý Ương cúi đầu bước , đúng lúc một cơn gió thổi qua, vén những sợi tóc rủ bên má hồng, lay động hàng mi của nàng, Quý Ương khẽ nheo mắt, để dấu vết gì mà nghiêng vai tránh gió.

 

Cao Nghĩa, một thô lỗ, thấy cảnh đó chẳng khác gì thấy một bông hoa cực kỳ xinh , cần chăm sóc kỹ lưỡng, chịu nổi chút gió mưa nào.

 

Khiến tự giác mà hành động nhẹ nhàng hơn.

 

Quý Ương bước xuống xe ngựa, nhẹ nhàng nhíu mày xin : “Ta xe là thế tử, thật sự cố ý làm phiền.”

 

Trong xe ngựa, Bùi Tri Diễn mở mắt, đôi mắt dài hẹp chút gợn sóng.

 

“Chỉ là nơi ít xe ngựa qua , thật sự là bất đắc dĩ.”

 

Quý Ương cược rằng Bùi Tri Diễn sẽ yên quan tâm... cùng lắm, và phụ nàng cũng là đồng liêu, phần mặt mũi cũng nể.

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/rang-buoc-diu-dang/chuong-6.html.]

 

mãi thấy lên tiếng, trong lòng Quý Ương bắt đầu hồi hộp.

(Truyện đăng duy nhất tại Monkeyd bởi Lộn Xộn page, những nơi khác chỉ là ăn cắp.)

 

, lúc nàng cũng hiểu gì về Bùi Tri Diễn.

 

Cao Nghĩa vốn tưởng trong xe ngựa là Quý Yến, ngờ là tiểu thư nhà họ Quý, đột nhiên làm thế nào, bèn thấp giọng xin chỉ thị: “Thế tử.”

 

Bùi Tri Diễn đưa tay cài nút áo cổ, vén rèm lên.

 

Ánh mắt lạnh lùng rơi Quý Ương, lạnh nhạt đến mức khiến Quý Ương nhất thời dám chắc liệu thực sự quên nàng .

 

“Thế tử còn nhớ , ba ngày , chúng gặp ở trang viên nhà họ Diệp tại huyện Vũ Thanh.”

 

“Phải .”

 

Một câu nhẹ bẫng, như thể thật sự nhớ.

 

“Thuận Thiên phủ doãn Quý Đình Chương là phụ .” Giọng Quý Ương trở nên nhẹ nhàng, tỏ vẻ cẩn thận.

 

Nàng bên cạnh con ngựa cao lớn, cúi thấp đầu, ánh nắng gay gắt chiếu đỏ gương mặt, đầu mũi cũng lấm tấm mồ hôi.

 

Bùi Tri Diễn nàng, thản nhiên : “Nhớ .”

 

Quý Ương giấu tay trong ống tay áo, nhưng Bùi Tri Diễn vẫn thấy nắm tay nhỏ của nàng siết chặt, đầu ngón tay trắng bệch, toát lên vẻ sợ hãi.

 

Sợ ?

 

Vậy mà còn dám chặn xe ngựa của .

 

Bùi Tri Diễn đột nhiên mất kiên nhẫn với Quý Ương, giọng ôn hòa trở nên lạnh lùng: “Ta còn công vụ cần làm.”

 

“Thế tử là định trở về Đại Hưng .” Quý Ương bận tâm đến chuyện buồn bã, phản ứng nhanh, chặn lời tiếp theo của .

 

Bùi Tri Diễn ngừng một chút: “Phải.”

 

Quý Ương nén lòng , cẩn thận hỏi: “Vậy thể làm phiền thế tử đưa về Quý phủ .”

 

Bùi Tri Diễn từ chối thẳng thừng, lời lẽ gần như lạnh lùng: “E rằng tiện.”

 

rằng bây giờ khác với kiếp , Quý Ương vẫn thể kiềm chế nỗi uất ức, đôi mắt dâng lên làn nước, giọng mềm mại như đang trách móc: “ thể trở về .”

 

Tuyệt đối là bám ! Cao Nghĩa nữa hét lên trong lòng.

(Truyện đăng duy nhất tại Monkeyd bởi Lộn Xộn page, những nơi khác chỉ là ăn cắp.)

 

Ở kinh thành thiếu thiếu nữ si mê thế tử, chiêu trò cũng muôn hình vạn trạng, giả vờ tình cờ gặp mặt cũng từng , nhưng giống như vị , uất ức như thể thế tử phụ bạc nàng , thì đúng là từng thấy.

 

Thế nhưng đôi mắt rủ xuống, cử chỉ nhỏ nhẹ, đều khiến thương tiếc.

 

Bùi Tri Diễn khẽ nhíu mày, việc nàng về liên quan gì đến .

 

Thấy nàng như sắp đến nơi, Bùi Tri Diễn cuối cùng cũng dịu , với Cao Nghĩa: “Ngươi tìm một chiếc xe ngựa đến.”

 

Quý Ương cần xe ngựa, nàng dùng đôi mắt ngấn nước Bùi Tri Diễn: “ như phiền Cao hộ vệ quá.”

 

Bùi Tri Diễn gì, chỉ nàng, khiến Quý Ương bất chợt căng thẳng trong lòng.

 

“Đợi Cao Nghĩa tìm xe ngựa đến thì ngươi thể về .”

 

Bùi Tri Diễn với phu xe: “Đi thôi.”

 

Vừa định hạ rèm, thấy một chiếc xe ngựa khác tới, đó là xe ngựa của Giang Thiệu An.

 

Giang Thiệu An qua khung cửa xe hỏi: “Bùi đại nhân , chuyện gì ?” Ông nhận Quý Ương bên cạnh, ngạc nhiên : “Đây chẳng là tiểu thư của Quý đại nhân  ?”

 

Giang Thiệu An còn nhớ nàng, Bùi Tri Diễn thể nhớ, huống chi còn từng cứu nàng, bọn họ xem như gặp hai , rõ ràng là giả vờ quen nàng.

Loading...