Ngày 28 tháng 4 là lễ thọ lục tuần của Thái hậu. Thẩm Thái hậu vốn tiết kiệm, tổ chức rình rang, nhưng Thừa Cảnh Đế hiếu thuận, lệnh cho Lễ bộ tổ chức trọng thể, bá quan văn võ cung chúc thọ.
Tần phu nhân chọn vài món quà mừng, quyết định món chính, bèn nhờ Quý Ương giúp đỡ.
Một món là một chiếc Như Ý bằng ngọc bạch hán khảm bạc họa tiết bát tiên khảm đá ngọc lam, một món là bức tranh Vạn Thọ dệt bằng gấm Vân, và cuối cùng là một chuỗi tràng hạt Phật làm từ 108 hạt mã não khắc kinh văn.
Quý Ương : “Thái hậu đề cao tiết kiệm, một lòng hướng Phật, con nghĩ chuỗi tràng hạt là thích hợp nhất.”
Tần phu nhân gật đầu : “Vậy theo lời con, thêm một hộp gỗ đàn khắc bát tiên để đựng nữa.”
Tần phu nhân lệnh cho Liễu Đình chuẩn , sang hỏi thăm sức khỏe của Quý Ương: ‘‘Thuốc mà Hứa thái y kê cho con uống hiệu quả ?”
Đối diện với ánh mắt quan tâm của Tần phu nhân, Quý Ương cảm thấy khó , cúi đầu gật gật: ‘‘Tinh thần con vẻ hơn.”
Tần phu nhân vỗ tay nàng : “Vậy thì , cứ từ từ điều dưỡng, ngày mai còn cung, con nên về nghỉ ngơi sớm.”
Quý Ương từ Mộc Vân Đường , n.g.ự.c nặng nề.
*
Tại phủ Đại Lý Tự.
Hứa Thanh Viễn cầm công văn từ phủ Kinh Triệu đưa lên tìm Bùi Tri Diễn quyết định, bước qua cửa thấy Cao Nghĩa mặt mày nghiêm túc, còn Bùi Tri Diễn thẳng lưng, khóe miệng mang một nụ , nhưng lộ rõ vui buồn, làm lạnh sống lưng.
Hứa Thanh Viễn ngay lập tức thu chân : ‘‘Đại nhân chắc đang bận, thuộc hạ lát nữa .”
Bùi Tri Diễn liếc một cái, thần sắc vẫn nhạt nhẽo, thu hồi ánh mắt sang Cao Nghĩa : “Tiếp tục .”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Cao Nghĩa nuốt khô nước bọt: ‘‘Thám tử ở huyện Bình Thanh gửi tin về, họ tra hỏi tiểu nhị ở khách điếm, đúng là Lương Ứng An mua chuộc để diễn một màn kịch... thuộc hạ kiểm tra kỹ lưỡng, tìm vấn đề gì về phận của , kể cả cha , nhưng gần đây mối quan hệ gần gũi với phủ Lương Vương, dường như Lương Vương ý định gả con gái cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/rang-buoc-diu-dang/chuong-54-2.html.]
Cao Nghĩa hiểu, Lương Ứng An làm trò đó rõ ràng là nhằm họ, phận của họ, nhưng một thư sinh lấy năng lực , và mục đích là gì?
Lương Ứng An chắc chắn vấn đề, nhưng tìm sơ hở nào, điều duy nhất đáng ngờ là mối quan hệ của với Lương Vương.
Cao Nghĩa dám sắc mặt Bùi Tri Diễn, chỉ thế tử gia chỉ nghi ngờ phận của Lương Ứng An là giả, mà còn nghi ngờ liên quan đến thế tử phi.
“Thuộc hạ còn tra , hôm phu nhân Đăng Cao Lâu, Lâm Dương quận chúa cũng ở đó và treo bảng nguyện cầu cho Lương đại nhân, chỉ , nàng còn suýt va chạm với phu nhân... chính Lương đại nhân đỡ phu nhân.”
Cao Nghĩa kể chi tiết: “Ngoài đó, hai chỉ gặp ở Quý phủ... Khi diễu hành ở Ngự Nhai, thế tử phi cũng ngoài, nhưng tiếp xúc.”
Bùi Tri Diễn lặng lẽ lắng , ánh mắt hề gợn sóng, như một hồ nước chết.
“Lương Vương... Sở Cẩm Nghi.” Hắn bỗng nở nụ , giọng lạnh lùng như băng: ‘‘Ngươi Sở Cẩm Nghi si tình với ai ? Sao nàng đột nhiên quan tâm đến một thư sinh tầm thường, hơn nữa hạ treo bảng nguyện cầu cho .”
Nếu Lâm Dương quận chúa si tình với ai... Trán Cao Nghĩa bắt đầu đổ mồ hôi lạnh: ‘‘ đó c.h.ế.t .”
Bùi Tri Diễn ngước mắt , giọng mang theo sát khí: ‘‘Mặt mày tan nát, ngươi làm dám chắc c.h.ế.t đó là Diệp Thanh Huyền.”
Cao Nghĩa run rẩy: ‘‘Ý của ngài là... gã đổi dung mạo! Trên giang hồ quả thật truyền thuyết về thuật dịch dung, thể khiến đổi diện mạo... thuộc hạ chỉ nghĩ đó là chuyện vô căn cứ.”
Sắc mặt Cao Nghĩa vô cùng nghiêm trọng, nếu thật sự như , Diệp Thanh Huyền trở mũi họ, phô trương thanh thế!
Bùi Tri Diễn nhạt: ‘‘Gã đang thách thức .”
Không những ẩn kỹ lưỡng, mà còn nhiều khiến phát hiện điều bất thường, đó chính là phong cách nhất quán của Diệp Thanh Huyền.
Điều duy nhất hiện giờ là, Quý Ương về tất cả chuyện .
Bùi Tri Diễn nắm c.h.ặ.t t.a.y lưng, gân xanh nổi lên, Cao Nghĩa thấy mà lòng lạnh lẽo.