Thân hình đang kiễng chân của Quý Ương đẩy xuống, chỉ còn chút nữa thôi!
Nàng dám tin Bùi Tri Diễn, hỏi nàng đủ làm gì?
Đôi mắt tròn xoe đầy ủy khuất, Bùi Tri Diễn chỉ thể giải thích: “Chúng thành , hợp quy củ.”
Một đến quy củ quy củ với nàng, Quý Ương hận thể cắn một phát.
Bùi Tri Diễn đưa nàng đến ngoài Quý phủ, nhẹ giọng : “Vào .”
Quý Ương để : ‘‘Vậy ngài ôm một cái .”
*
Ngày hôm , Diệp Thanh Huyền mời Quý Yến đến Yến Hạc Lâu ăn thịt dê.
Diệp Thanh Huyền gắp thịt từ nồi đồng sôi sùng sục bát, : “Còn tưởng ngươi cũng tránh mặt gặp .”
Quý Yến nhất định sẽ nhắc đến chuyện , dù Diệp Thanh Huyền thích A Ương sớm .
Quý Yến ba bảy lượt giữ miệng: ‘‘Ta tránh mặt ngươi làm gì?”
“Cũng chỉ ngươi còn thể chuyện với , biểu nàng…” Diệp Thanh Huyền thần sắc ảm đạm.
“Ta luôn nghĩ rằng chúng cùng lớn lên, sẽ cưới nàng, bảo vệ nàng.” Diệp Thanh Huyền khổ, nâng chén rượu lên uống cạn một .
Quý Yến cũng khuyên thế nào, A Ương định với Bùi Tri Diễn, sẽ còn khả năng nào khác, giờ gì cũng thích hợp.
Diệp Thanh Huyền : “Ngươi thể để gặp biểu một nữa , yên tâm về nàng.”
Quý Yến đặt đũa xuống, nghiêm mặt : “Nếu ngươi cho nàng, nên giấu kỹ tâm tư trong lòng.”
Diệp Thanh Huyền lòng nhanh chóng trầm xuống, là gã thích Quý Ương tiên, cũng là từ nhỏ quan tâm nàng, bây giờ Quý Yến bảo gã giấu kỹ tâm tư, khác thì , gã thích Quý Ương, nhưng từng với gã chuyện của Bùi Tri Diễn.
Nếu nội tổ mẫu với gã, gã thậm chí là Bùi Tri Diễn cứu Quý Ương.
Chẳng trách từ khi ở Thông Châu nàng bắt đầu tránh gã, lúc đó gã thấy .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/rang-buoc-diu-dang/chuong-26-3.html.]
Có lẽ cả nhà họ Quý sớm trèo lên cây cao của phủ Định Bắc Hầu, ai còn quan tâm sống c.h.ế.t của gã.
*
Cùng với việc ngày cưới từng ngày tiến tới, phủ Định Bắc Hầu đều nhận , vị thế tử gia vốn dĩ thanh lãnh, biểu lộ cảm xúc, nay nụ mặt càng ngày càng nhiều.
Sáng sớm, Bùi Tri Diễn làm, qua tiền viện thấy hạ nhân đang treo lụa đỏ, dừng một lát gọi quản sự: “Ngươi đây.”
Quản sự tưởng việc gì quan trọng, bước lên : “Thế tử gì sai bảo?”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Bùi Tri Diễn chỉ một đầu của tấm lụa đỏ, : “Nơi đó ngắn.”
Quản sự kỹ, quả thật chỉ chênh lệch một chút, ông mãi mới nhận .
Quản sự vội vàng chỉ huy hạ nhân treo cho đúng.
Bùi Tri Diễn hài lòng gật đầu: ‘‘Cẩn thận một chút.”
Tần thị thấy, khép miệng, với Lưu Đình: “Trước đây còn cứng miệng, ngươi xem bây giờ, quan tâm như .”
Lưu Đình cũng , nàng từng thấy thế tử như .
*
Viết xong tấu chương là hoàng hôn, Bùi Tri Diễn gấp sổ dậy ngoài.
Một chiếc xe ngựa xanh đỗ nha môn, Diệp Thanh Huyền vén rèm, từ xe bước xuống: ‘‘Bùi Tự Khanh thật cần mẫn, trời sắp tối mới tan làm.”
Bùi Tri Diễn nhướn mí mắt, nhạt giọng : “Diệp đại nhân.”
Diệp Thanh Huyền : “Không thể mời Bùi đại nhân cho chút thời gian chuyện một chút.”
Bùi Tri Diễn càng thêm lãnh đạm: ‘‘Nếu là liên quan đến vụ án, Diệp đại nhân nên đến gặp khi tan làm, nếu là chuyện khác, thì cần thiết.”
Hắn bước lướt qua Diệp Thanh Huyền.
“Là liên quan đến Quý Ương.”