Quỷ Tân Nương - Chương 59: Người Lột Da (1)
Cập nhật lúc: 2024-04-21 20:56:47
Lượt xem: 416
Khi tôi chạy ra sân mới phát hiện ra cửa sân đã khoá, còn con quái vật đáng sợ phía sau đã đuổi đến nơi rồi, tôi dùng hết sức cha sinh mẹ đẻ trèo qua tường, thầm nghĩ chắc là nó không sang đây được đâu nhỉ?
Nhưng điều khiến tôi tuyệt vọng chính là, chưa đến hai giây, cái thứ kia đã xuất hiện ngay trước mặt tôi.
Theo mỗi bước di chuyển của cơ thể trắng muốt đó, một đám chất nhầy lại chảy xuống, vàng vàng cam cam vô cùng ghê tởm.
"Trời má." Lần này nó không để cho tôi chạy thoát, gương mặt kinh khủng đang nhe răng cười của nó đã kề sát chóp mũi tôi, đầu lưỡi dài ngoằng l.i.ế.m qua l.i.ế.m lại trên hai má tôi.
Khuôn mặt tôi đã đầy chất nhầy, mùi vị tanh hôi đáng sợ nhanh chóng bốc lên, tôi nhíu mày muốn đẩy nó ra để chạy thoát, nhưng lại bị doạ sợ đến mức không nhúc nhích được.
Trời đất quỷ thần thiên địa ơi, tôi vẫn chưa lấy vợ sinh con, vẫn chưa làm ra chuyện long trời lở đất gì, lẽ nào hôm nay phải ch.ết dưới tay một con quái vật như thế này sao?
"A a a!" Khi tôi nghĩ mình sẽ ch.ết dưới tay quái vật này, thì nó lại kêu lên một tiếng thảm thiết rồi buông ra, làm tôi ngã xuống đất một cách đau điếng.
Phía sau, cơ thể của quái vật đó bị c.h.é.m thành hai nửa, chất lỏng màu đỏ đậm chảy xuống đất, cuối cùng ngã xuống rồi không cử động nữa.
Tôi ngẩng đầu lên muốn nhìn xem rốt cuộc là thần thánh phương nào lại có thể c.h.é.m quái vật đó thành hai nửa như thế, ngẩng lên thì không ngờ đó lại là một đứa trẻ thoạt nhìn chưa quá mười một mười hai tuổi.
Cậu nhóc mặc một chiếc áo đạo sĩ, vẻ mặt chăm chú, bước nhanh về phía tôi, bấm tay tính toán rồi lắc đầu thật mạnh.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
"Sắc mặt của anh u tối, đôi môi tím tái, trên đầu còn có hơi thở màu đen không tiêu tan, chắc bên cạnh anh có quỷ hả?" Đứa trẻ này nói cũng chuẩn thật, không ngờ lại biết bên cạnh tôi có quỷ.
"Cho anh cái này." Đứa trẻ lấy một tấm bùa bình an đưa cho tôi rồi quay lưng định đi.
Tôi lập tức kêu to: "Cậu bé, tôi vẫn chưa nói cảm ơn cậu."
"Đừng gọi tôi là cậu bé, gọi tôi là đạo trưởng Không Linh, đừng vào đó nữa, vì nơi đó vốn là nhà giấu xác, lệ khí rất nặng." Cậu ấy vừa nói vừa bước nhanh về phía trước.
Tôi nhíu mày, nhà giấu xác?
Chưa kịp hiểu ra vấn đề, tôi lại phát hiện ra con quái vật lúc nãy bị c.h.é.m thành hai nửa đang lành lại từng chút một: "Cậu bé, cậu bé!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quy-tan-nuong/chuong-59-nguoi-lot-da-1.html.]
Tôi hét lên thật to, cậu bé kia bèn quay đầu lại với vẻ mặt nghiêm trọng, cậu ấy rút trường kiếm ở bên hông ra rồi xông qua đây, nhưng lúc này, chân tôi đã cảm nhận được cơn đau nhức.
Cúi đầu nhìn thì thấy con quái vật đó đã cắn vào mắt cá chân tôi, và một giây sau, trường kiếm của đạo trưởng kia đã đ.â.m thẳng vào đầu con quái vật.
Quái vật đó không còn đầu nhưng vẫn có thể cử động, cơ thể nó cố gắng di chuyển về phía trước, thoạt nhìn vô cùng đáng sợ.
Đạo trưởng nhỏ không nói lời nào mà rút ra một cái chuông và một lá huyết phù có m.áu, dán thẳng vào ót của quái vật, nó lập tức ổn định ở một chỗ, không thể nhúc nhích nữa.
Đạo trưởng nhỏ kéo tôi đứng dậy, giận dữ trừng mắt nhìn tôi, quát to: "Cởi quần ra cho tôi."
"Hả?" Tôi thầm nghĩ đạo trưởng này muốn làm gì? Tuổi còn nhỏ mà không ngờ khẩu vị lại nặng thế, còn muốn tôi cởi quần ra, đùa ác ghê.
"Mau lên!" Đạo trưởng ra lệnh.
Bị tên nhóc này quát, tay tôi cũng không nghe lời mà cứ run run, còn tôi thì trợn mắt nhìn đạo trưởng nhỏ.
Cậu ấy không nói thêm gì mà kéo quần tôi xuống, có một dấu răng rất to trên đó, miệng vết thương đã chảy m.áu ra rồi.
Không ngờ màu m.áu lại là màu đỏ đậm, phản ứng đầu tiên của tôi là có phải mình trúng độc rồi không?
"Không hay rồi, anh trúng Quỷ Diện Ban rồi." Đạo trưởng nhỏ nhíu đôi mày dài lại, ngẩng đầu lên nhìn tôi chằm chằm.
Quỷ Diện Ban? Quỷ Diện Ban là cái gì? Từ trước đến giờ tôi chưa từng nghe thấy cái tên Quỷ Diện Ban gì đó.
"Cậu bé, à không, đạo trưởng, tôi nên làm gì bây giờ?" Tôi túm chặt lấy cánh tay của đạo trưởng nhỏ, nhưng cậu ấy lại trầm tư rồi vung kiếm gỗ đào trong tay lên, nhìn tôi chăm chú, nói: "Sẽ không đau lắm đâu."
"Đ*m, cậu, cậu, cậu định làm gì?" Tôi nhanh chóng kéo quần lên rồi lùi về sau mấy bước, nhưng vừa cử động thì cơn đau buốt lại thấm vào xương tuỷ.
Đạo trưởng nhỏ bước từng bước đến chỗ tôi: "Cho dù bây giờ tôi không gi.ết anh, đến lúc đó, Quỷ Diện Ban trưởng thành thì cũng sẽ làm tâm trí của anh bị hao tổn, ăn mòn cơ thể của anh, cuối cùng sẽ biến anh thành con rối."
"Tôi chẳng hiểu cậu nói gì hết." Cả người tôi đơ ra nhìn đạo sĩ nhỏ.
Cậu ấy treo kiếm gỗ đào vào bên hông mình rồi nghiêm túc nói cho tôi biết, quái vật đó là Thi Quỷ Diện Vương, là một dạng xác thịt được biến hoá từ lệ quỷ gặm nhấm xác ch.ết tu luyện hơn mười năm.