Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 81: Nhà Tang Lễ Họ Vương (21)

Cập nhật lúc: 2025-09-08 15:30:54
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đối với bản còn thể gõ chuẩn xác, thì đập trán khác tất nhiên càng dễ hơn.

rõ ràng Mạnh Ninh sức chịu đựng mạnh mẽ như Lộc Kim Triều. Mới chỉ một búa xuống thôi, cô kìm nước mắt và nỗi sợ hãi. Cơn đau khiến cô co giật, trong lòng vô cùng hối hận, chọn sai . Lỡ như chọn nhầm, thì chẳng những đau đớn vô ích, còn mất thính lực, chẳng khác nào tự đẩy xuống hố lửa!

Thế nhưng, cho dù lùi bước, trong đầu hối hận bao nhiêu nữa, thì khi gắng gượng định đôi chút, Mạnh Ninh vẫn xuống mặt Lộc Kim Triều.

Nước mắt cô chảy ướt đẫm cả khuôn mặt, mà Lộc Kim Triều chẳng hề chút thương hương tiếc ngọc nào, chỉ lạnh nhạt với cô:

“Đừng run, đừng lắc, thì đập lệch chỗ đấy.”

Vừa mới bịt mất thính giác nên vẫn còn chuyện , chỉ là do thấy giọng , âm lượng cô vô thức lớn hơn một chút. Mạnh Ninh thì trong mấy giây đầu còn run rẩy dữ dội hơn, nhưng đó từ từ khống chế thể.

Khi thính giác biến mất, thế giới rơi tĩnh lặng, trong lòng cô hối hận đến cực điểm. sự việc thành sự thật, còn đường nữa, Mạnh Ninh trái thở phào nhẹ nhõm.

dám lắc đầu, chỉ thấy cơn đau kèm theo chóng mặt khiến ngay cả bình thường cũng trở thành vấn đề. sang Lộc Kim Triều, ngoài gương mặt tái nhợt, bên tai còn vết m.á.u đọng , mồ hôi mặt khô chứng tỏ cô từng chịu đựng đau đớn kịch liệt, nhưng thần sắc giờ bình tĩnh.

Một thể điều chỉnh bản nhanh đến ?

Mạnh Ninh hiểu, nhưng cô học điều đó.

Hai nghỉ ngơi một lúc, màn đêm dần buông xuống. Nghĩ đến khả năng mất điện trong đêm cuối cùng, sáu cây nến trong phòng trực họ chia đôi.

Nói là chia đều, nhưng ai trong lòng chẳng giữ cả phần cho riêng ? Chỉ là lúc gây nội loạn ý kiến .

Mất thính giác, thế giới như đột nhiên biến đổi. Thỉnh thoảng Lộc Kim Triều vô thức chuyện với Mạnh Ninh, lời khỏi miệng, nhưng thấy đối phương chẳng chút phản ứng nào cùng với sự yên lặng bên tai, cô mới bừng tỉnh: hai bây giờ đều thấy gì cả.

Thế nhưng, tình huống chỉ lặp hai , đó cô còn quên nữa.

Đêm xuống, hai vẫn ở trong phòng trực.

Họ bàn bạc kỹ: nếu xảy biến cố gì, thì càng ít càng , đến giờ chỉ cần nhanh chóng tuần một vòng về phòng trực.

Tất nhiên, Lộc Kim Triều cũng “nhanh chóng tuần, về” e rằng là việc thể nào thành.

Hiện tại, dù bắt đầu tuần tra, bầu khí trong phòng trực cực kỳ đè nén. Chỉ vì tối nay khác hẳn hai đêm : mất thính giác rơi đêm tối, khi nguy hiểm đến gần thì thể dựa âm thanh để nhận . Họ buộc dán mắt cánh cửa lúc.

Không thấy tiếng, cũng chẳng thể trò chuyện để xoa dịu thần kinh căng thẳng, nên đêm tối vốn dài càng thêm dằn vặt.

Hai chỉ thể chăm chăm cửa , cửa sổ và chiếc đồng hồ treo tường, để thời gian chậm chạp trôi qua.

Họ thấy, nên rằng ngay khi màn đêm buông xuống, ngoài cửa phòng trực vang lên những bước chân nặng nề, và tiếng leng keng của chiếc chuông nơi đáng lẽ yếu ớt xuyên qua cánh cửa, ngân vang trong đêm đen.

Thế nhưng, trong phòng hai chẳng gì, để mặc những bước chân lạc lõng quanh quẩn ngoài màn đêm, chờ đợi một kẻ thể thấy chúng xuất hiện.

Ánh sáng trong phòng trực vẫn còn sáng sủa, rõ ràng xảy chuyện gì, nhưng lòng bàn tay Mạnh Ninh rịn mồ hôi. Cô ngừng đầu quanh, khi thì cửa, khi dõi cửa sổ, thỉnh thoảng còn liếc xem Lộc Kim Triều đang chăm chú hướng nào.

lấy điện thoại, gõ vài chữ ghi chú để chuyện với Lộc Kim Triều. Cũng chẳng chuyện gì quan trọng, chỉ là phá tan khí căng thẳng . gì.

Thôi, đừng lãng phí pin nữa, khi lúc mấu chốt, vài phần trăm pin còn thể cứu mạng.

Căn phòng tĩnh lặng quá mức khiến cô luôn ảo giác: trong góc khuất ngoài tầm mắt, thể sẽ nguy hiểm ẩn hiện. Quá sức dằn vặt.

Cơn đau giày vò, cô xuống nghỉ, mồ hôi lạnh túa liên tục trán, nhưng chỉ thể cắn răng chịu đựng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quy-tac-gap-quy/chuong-81-nha-tang-le-ho-vuong-21.html.]

Nhất Tiếu Hồng Trần

Cuối cùng, thời gian chậm chạp trôi đến nửa đêm.

Trong suốt quãng đó, cứ cách hai ba phút Mạnh Ninh đồng hồ một . Đến khi kim điểm đúng giờ, cô lập tức sang Lộc Kim Triều — và Lộc Kim Triều cũng lúc dậy.

Hai trao đổi, chỉ một ánh mắt, một động tác là đủ hiểu ý.

Đã đến lúc xuất phát.

Khi lên, thể Mạnh Ninh loạng choạng, cô đưa tay ôm lấy đầu, nén cơn buồn nôn. Ngẩng đầu lên, cô thấy Lộc Kim Triều đang cảnh giác hiệu.

Đối phương mở cửa ngay, mà tiên áp tay lên cánh cửa cảm nhận một lát, mới chậm rãi vặn tay nắm. Sau khi cửa mở, cô thò đầu quan sát hành lang, mà cúi xuống thẳng mặt đất.

Mạnh Ninh động tác thì ngộ điều gì, nên khi bước theo Lộc Kim Triều rời khỏi phòng trực, cô cũng cúi đầu.

, nhanh, cô thấy một cảnh khiến sống lưng lạnh toát.

Dù chỉ thoáng qua khi cửa mở, nhưng bên cạnh cửa chẳng một đôi chân đang đó ?

Trần trụi giày, cổ chân buộc dây đỏ và chuông bạc.

Nó tựa lưng tường, ngay ngoài cửa.

Tim Mạnh Ninh đập thình thịch, cô gần như thể khẳng định: đó chính là quỷ!

Quỷ ngay bên ngoài phòng trực?!

Hóa nãy giờ họ chỉ cách một con quỷ mỗi bức tường ngăn cách?

Chưa từng chuyện đây — quỷ vốn chờ ở điểm tuần tra, nay xâm nhập đến cửa phòng trực!

Thế nhưng nó , cũng chẳng tấn công họ.

Vậy là… cách của Lộc Kim Triều hiệu quả?

Tiếng thở dồn dập vang vọng trong màn đêm, may sống thấy, mà kẻ c.h.ế.t cũng chẳng bận tâm.

Mạnh Ninh nắm chặt tay, cố gắng giữ bình tĩnh.

Cô khẽ ngẩng lên, thấy bóng lưng Lộc Kim Triều, dù thể kiệt quệ nhưng bước chân vẫn vững vàng. Vừa cảnh đó, cô thấy ?

Nếu thấy , chẳng phản ứng gì?

Tâm thế , quá vững vàng ?

Dẫu , bóng dáng bình thản của Lộc Kim Triều, Mạnh Ninh cũng thấy bình tĩnh hơn đôi chút.

Cô mấp máy môi, hỏi điều gì đó, nhưng bật hai chữ nhận đúng, bây giờ Lộc Kim Triều thấy.

Đành nuốt lời .

Rất nhanh, hai đến điểm tuần tra đầu tiên — đại sảnh.

Nơi ngày đầu tiên gì bất thường, nhưng đêm thứ hai khiến Tiêu Bình kinh hồn bạt vía.

Đêm nay, nó cũng sẽ chẳng yên bình.

Loading...