Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 69: Nhà Tang Lễ Họ Vương (9)

Cập nhật lúc: 2025-09-08 08:30:24
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi hai đến phòng trực, họ thấy Mạnh Ninh đang bên trong. Sắc mặt cô căng thẳng, tiều tụy, trông như thức trắng cả đêm. Trong phòng trực chỉ một cô.

Khi hai đẩy cửa bước , thể Mạnh Ninh giật nảy, căng thẳng bật dậy khỏi ghế, trông cứ như chỉ cần gì bất thường là sẽ lập tức bỏ chạy. Hoàn như một con chim sẻ cung tên dọa sợ.

“Đừng sợ, là bọn .”

Lộc Kim Triều lên tiếng trấn an , đó quan sát kỹ gương mặt cô , liếc mắt qua một vòng trong phòng trực. Cô đoán đêm qua lẽ Mạnh Ninh trải qua chuyện gì, liền hỏi:

“Trần Hải ?”

Nghe câu hỏi , cơ thể đang dần thả lỏng của Mạnh Ninh căng cứng lên.

“Cậu …”

Mạnh Ninh trả lời: “Cậu biến mất .”

“Biến mất là ?” Tiêu Bình khó hiểu, truy hỏi.

Thế là Mạnh Ninh dùng giọng điệu lộn xộn, kể cho hai chuyện xảy tối qua.

...

Nghe xong, Lộc Kim Triều im lặng. Cô thầm nghĩ: tại ?

Trần Hải mãi trở về, trong tình cảnh đó, tám chín phần mười là chết. Anh phạm điều cấm kỵ gì, mới dẫn đến cái c.h.ế.t ập xuống?

Tiêu Bình thấy Mạnh Ninh sợ hãi quá mức, tuy trong lòng chính xong cũng dấy lên nỗi sợ, nhưng vẫn cố gắng cứng rắn an ủi vài câu:

“Cô về nghỉ ngơi một lát , bây giờ là ban ngày , sẽ .”

Anh , nhưng chính bản cũng dám chắc ban ngày thật sự an .

“Không.” Mạnh Ninh lắc đầu: “Cho ở cùng với hai , các thì ở đó.”

một nữa.

Không ai , khi đồng đội quỷ giết, một trải qua suốt đêm dài thế nào. Dùng từ “dằn vặt” cũng đủ để hình dung những gì cô chịu đựng.

Còn kịp để Tiêu Bình tiếp, tiếng đẩy cửa bất ngờ vang lên.

Có đồng đội bên cạnh, Mạnh Ninh phản ứng thái quá, nhưng Lộc Kim Triều thì lập tức cảnh giác, ánh mắt sắc bén chằm chằm về phía cửa. Cô thấy bất kỳ tiếng bước chân nào đến gần.

Cửa mở , thanh niên hôm qua ở sảnh phục vụ thông báo quy củ cho bọn họ ngoài cửa. Anh bước , chỉ đó ba :

đến báo cho các , hôm nay đổi ca trực.”

“Tối qua xảy chút sự cố, chịu trách nhiệm ca ngày hôm nay thu dọn t.h.i t.h.ể của đồng đội .”

“Nhớ kỹ những gì từng .”

Nói xong, rời .

Lộc Kim Triều lắng kỹ, lúc tiếng bước chân của trở về bình thường. , khi cửa đẩy , cô thật sự thấy gì hết.

“Trần Hải… quả nhiên c.h.ế.t ?”

Mạnh Ninh lẩm bẩm, nhưng ngay đó, cô nhận —bây giờ chuyển sang ca ngày, thu dọn t.h.i t.h.ể Trần Hải chính là cô.

Đôi tay cô run rẩy, Lộc Kim Triều và Tiêu Bình, giọng mang theo cầu xin:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quy-tac-gap-quy/chuong-69-nha-tang-le-ho-vuong-9.html.]

“Các thể cùng ?”

bản nên đưa yêu cầu , nhưng cô thật sự còn cách nào khác, đối mặt một .

Tiêu Bình chút do dự, sợ, nhưng Lộc Kim Triều gật đầu :

thể với cô.”

“Vậy… cũng .” Tiêu Bình vội vàng lên tiếng.

Khác với sự do dự của Tiêu Bình, ngay khi nhân viên , Lộc Kim Triều quyết định tự xem. Những gì cô về chuyện tối qua đều từ miệng Mạnh Ninh, cô cần thêm nhiều manh mối và chi tiết hơn.

Nhất Tiếu Hồng Trần

“Thật quá, cảm ơn hai .” Trên mặt Mạnh Ninh lộ vẻ cảm kích.

Có thêm hai đồng đội cùng, Mạnh Ninh lấy hết can đảm, theo hai chuẩn những thứ cần thiết—chuông nhỏ và túi vải bọc xác. Sau đó, ba cùng đến lối tầng một dẫn xuống nhà xác.

“Tối qua, chính cái thang máy đột nhiên kêu lên.” Hiển nhiên Mạnh Ninh vẫn còn sợ hãi, bước chân cô chậm chạp, bước thang máy.

“Chúng là đừng mở thang máy nữa?” Cô đề nghị.

cô kể, Trần Hải tối qua lưng cô, tám phần là c.h.ế.t cầu thang .”

Lộc Kim Triều cho rằng mở thang máy thì chuyện sẽ . Tối qua trong thang máy chắc chắn thứ gì đó, nhưng thứ đó, đa phần ngoài , nếu thì nó g.i.ế.c Trần Hải?

“…” Mạnh Ninh im lặng, nhưng cũng nhận điều đó là thật.

“Bây giờ, chúng bằng cầu thang thôi, dù cũng thu dọn t.h.i t.h.ể .” Thấy hai đồng đội còn chần chừ, Lộc Kim Triều đành chỉ rõ bước tiếp theo.

, đồng đội của chắc cũng chẳng nhiều kinh nghiệm nhiệm vụ, lẽ trạm tàu cũng ngang ngửa cô. Lần phân công, chăng là gom mấy “tân binh cấp Bính” một chỗ? Nếu , nhiệm vụ lẽ quá khó. Trần Hải c.h.ế.t ngay đêm đầu tiên, đồng đội thậm chí còn phạm cấm kỵ gì.

Vậy thì, nhiệm vụ “dễ” ở chỗ nào? Là con đường sống ư?

Trong đầu Lộc Kim Triều thoáng qua vài suy nghĩ, nhưng vẫn thể xác định.

Cô dẫn đầu bước cầu thang, hai phía cũng theo. Dù là ban ngày, ánh sáng trong hành lang vẫn đủ sáng.

Đi xuống hết một đoạn cầu thang, rẽ qua khúc ngoặt, tiếp tục xuống, Lộc Kim Triều liền thấy t.h.i t.h.ể Trần Hải. Phía vang lên tiếng đồng đội hít một lạnh, chỉ vì cái c.h.ế.t của Trần Hải thực sự quá thê thảm.

Cậu gục đất. Cậu vẫn , cơ thể giữ nguyên tư thế điên cuồng leo lên. Một cánh tay đưa phía , như thể đang cố với lấy cái gì đó, mà gương mặt thì hoảng sợ, dữ tợn, miệng há to, giống như đang kêu cứu, hoặc hét thảm thiết, nhưng lúc , chỉ còn yên lặng.

Nếu chỉ , thì đến mức đáng sợ. Điều khiến Lộc Kim Triều rùng là, từng tấc da thịt lộ ngoài của Trần Hải đều bắt đầu thối rữa. Tựa như một lớp dầu tử thi bao phủ, da đang loét nát, hiện lên màu tím đen tự nhiên, từng mảng da lớn rơi xuống đất, để lộ phần thịt bên trong đang dần biến đen.

Trông chẳng khác nào một pho tượng cống ngầm, tỏa mùi hôi thối, mùi tử khí, và m.á.u bẩn chảy khắp .

Thế nhưng, từ lúc c.h.ế.t đến giờ, mới đầy năm tiếng.

Cái c.h.ế.t của Trần Hải khiến Lộc Kim Triều nhớ tới một . Hoặc nên , một cái xác. Chính cái xác mà hôm qua ban ngày, cô cùng Tiêu Bình thu dọn.

Bề mặt t.h.i t.h.ể đó, cũng giống hệt như Trần Hải bây giờ, lúc đó còn khiến Tiêu Bình buồn nôn suýt nữa chịu nổi. Phải chăng những cái c.h.ế.t ở đây đều biến thành như ?

Hay chính cái xác g.i.ế.c Trần Hải, nên xác của Trần Hải mới thành thế ?

“Chúng thu dọn ?” Tiêu Bình buột miệng hỏi một câu thừa thãi.

Bởi vì vị trí c.h.ế.t của Trần Hải quá khó xử, nếu thu dọn, đồng nghĩa với việc bọn họ chạm cái xác . Chỉ thôi đủ buồn nôn, huống chi, c.h.ế.t tay quỷ.

 

 

Loading...