Thông báo
MonkeyD đã mở lại tính năng “Donate”. Các team có thể vào mục “Thông tin” để chủ động bật hoặc tắt tính năng này.

Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 65: Nhà Tang Lễ Họ Vương (5)

Cập nhật lúc: 2025-09-08 05:17:20
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bước thang máy, cả hai đều trầm mặc.

Lộc Kim Triều thì , còn Tiêu Bình thì đơn thuần là vì căng thẳng. Khi thì ngẩng đầu đèn, khi thì lo lắng chằm chằm bảng chỉ thang máy, lúc cúi đầu quan sát giường đẩy bên cạnh, sợ chỗ nào đó xuất hiện chút bất thường.

May mà, lẽ vì nhiệm vụ mới bắt đầu, hoặc là vì họ vẫn phạm điều cấm kỵ nào, ít nhất thì hiện giờ thang máy gặp sự cố.

Thuận lợi xuống đến tầng hầm, nơi nhiệt độ thật sự thấp, nhưng cũng còn trong phạm vi cơ thể con thể chịu . Nối với cửa thang máy là một hành lang dài, thang máy ở tận đầu bên trái, còn nhà xác thì theo hành lang trong.

“Ai thiết kế cái ?” Tiêu Bình nhịn mà lẩm bẩm.

Nếu như trong nhà xác chuyện gì xảy , chạy trốn thì cũng chỉ duy nhất con đường hành lang thẳng tắp , lấy một vật gì che chắn, càng chẳng chỗ nào để ẩn nấp. Quá bất lợi!

Hơn nữa nơi luôn khiến vô thức cảm thấy khó chịu. Hành lang rộng, trần nhà cũng thấp, bức tường trắng toát, cộng thêm ở ngay tầng hầm, chỉ cần đây thôi cũng mang cảm giác bức bối khó tả.

Tiêu Bình chỉ nhanh chóng đưa t.h.i t.h.ể rời khỏi đây. Khi đầu sang đồng đội của , ánh đèn trắng bệch, ngoảnh mặt liền chạm ngay làn da tái nhợt cùng con ngươi đen sì của Lộc Kim Triều, một luồng lạnh lẽo lập tức xộc thẳng lên đỉnh đầu, suýt nữa tưởng gặp ma.

Phải mất một giây não mới phản ứng : đúng, đây là đồng đội, quỷ.

Anh do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn câu: “Hay là Tiểu Lộc trang điểm chút xíu, thêm tí son tí phấn hãy lên tàu.”

Quá vô duyên .

Đẩy giường đẩy , bắt đầu lo nghĩ — với ca trực đêm nay đây? Nếu lỡ lúc tinh thần đang căng thẳng cực độ mà mất điện, Lộc Kim Triều cứ yên lặng theo ngay lưng , lỡ mà vô tình đầu thấy cô … thì chẳng khác nào gặp quỷ thật.

Bánh xe giường đẩy ma sát nền đất phát tiếng “kèn kẹt”, lăn đều cùng nhịp với bước chân hai , vang vọng trong hành lang tĩnh lặng của tầng hầm. Tiêu Bình chỉ còn thầm cảm ơn vì ánh đèn trần vẫn chập chờn.

Đẩy xe hai phút, cả hai đến cửa nhà xác. Chủ yếu vẫn do giường đẩy quá chậm, tính thử — nếu chạy thì từ cửa nhà xác đến thang máy hoặc cầu thang, chỉ mất tầm mười lăm giây.

Nghĩ tới đây, Tiêu Bình nhịn đầu phía , liếc sang đồng đội.

Thật sự quá yên tĩnh.

Tiêu Bình mong Lộc Kim Triều thể mở miệng, bất cứ điều gì cũng , ít nhất thêm một giọng , khí sẽ bớt căng thẳng nặng nề.

rõ ràng Lộc Kim Triều nhận “tín hiệu não” của . Cô ý thức đồng đội lúc đang căng thẳng đến mức nào.

Trong mắt Lộc Kim Triều, suốt dọc đường tới đây coi như vẫn khá yên , xung quanh biến đổi bất thường nào, t.h.i t.h.ể giường đẩy cũng yên, dấu hiệu bật dậy. Tuy môi trường khiến cô cảnh giác, nhưng vẫn còn xơi mới đến mức hoảng loạn nghĩ quẩn.

Cô từng trải qua ba nhiệm vụ ga, trong tình huống thế giữ bình tĩnh và lý trí là việc đơn giản.

Trong bầu khí yên tĩnh, giường đẩy đưa tới cửa nhà xác.

“Đến .” Tiêu Bình nhịn cất lời.

Nhà xác bảo vệ túc trực, mở cửa cần chìa khóa, mà cả hai đều mang theo.

Tra chìa , xoay nhẹ, vặn tay nắm.

Cánh cửa kim loại nặng nề từ từ hé mở, luồng khí lạnh theo khe cửa ùa , nhanh chóng quấn lấy hai .

Lần , Tiêu Bình và Lộc Kim Triều đều cảm nhận rõ ràng — nhiệt độ nơi tuyệt đối thích hợp để con ở lâu.

Trong lòng Lộc Kim Triều thoáng dấy lên nghi hoặc, theo lý mà , trong nhà xác dù lạnh cũng đến mức , vì bên trong còn tầng tủ lạnh riêng, nơi đó mới đáng lẽ lạnh như thế.

Chẳng lẽ chỗ rò khí lạnh?

Ví dụ, ngăn tủ lạnh nào đóng kín?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quy-tac-gap-quy/chuong-65-nha-tang-le-ho-vuong-5.html.]

Cửa mở hẳn , bố cục bên trong hiện rõ trong mắt cả hai.

Trông thì khá bình thường, cũng chẳng khác là bao so với mấy nhà xác từng thấy phim ảnh. Chỉ là lượng tủ lạnh nhiều hơn, nghĩ đến đây cũng hợp lý, dù đây là nhà tang lễ quy mô lớn.

Tiêu Bình còn đang tìm tủ trống theo lời thanh niên lúc nãy dặn, thì Lộc Kim Triều rời khỏi chỗ, ánh mắt lướt qua từng hàng tủ lạnh, như thể đang tìm kiếm thứ khác.

“Sao ?” Tiêu Bình thấy thế, nhịn hỏi.

Lộc Kim Triều trả lời ngay, mà tiến sâu hơn, mất một lúc mới một vòng quanh phòng xác.

Tiêu Bình thì căng thẳng, chậm rãi theo sát phía , thấy cô gì, chỉ còn cách đoán bừa, lo lắng chẳng lẽ cô phát hiện thứ gì bất thường.

Khi Lộc Kim Triều dừng bước một hàng tủ lạnh, cô bỗng khựng .

“Bên .” Cô giơ tay chỉ.

Tiêu Bình đưa mắt theo, ngay giây cứng .

Một ngăn tủ lạnh mở , khay xác kéo ngoài, nhưng t.h.i t.h.ể đó… biến mất.

Tiêu Bình chỉ cảm thấy sống lưng lạnh buốt, là do nhiệt độ quá thấp, là phản ứng bản năng khi thấy cảnh tượng mắt.

“C- thể là nhân viên lúc quên đóng ?”

Thật ?

“Thế còn chỗ ?” Cô xuống sàn.

Ngay khay xác, rõ ràng một dãy dấu chân kéo dài phía cửa nhà xác! Tuy rõ ràng lắm, nhưng vẫn đủ để nhận .

Sắc mặt Tiêu Bình xám ngoét, rõ, thể tiếp tục tự lừa dối nữa.

“… Làm bây giờ?”

Anh hỏi Lộc Kim Triều, cũng như đang hỏi chính . Đồng thời trong đầu xoay chuyển điên cuồng, cố tìm một biện pháp khả thi.

Lộc Kim Triều lắc đầu: “Không cần gì cả.”

Dấu chân hướng ngoài, nghĩa là nếu đúng như cô đoán, từng một t.h.i t.h.ể tự mở cửa tủ lạnh, từ trong đó bước , rời khỏi nhà xác.

Vậy thì bây giờ, nó ở ?

gì?

Không ai cả.

“Trước hết cứ xong việc trong tay .”

Đối với họ, việc quan trọng nhất bây giờ là nhanh chóng đưa t.h.i t.h.ể mang đến tủ lạnh, đóng chặt .

“Nhỡ… nó vẫn còn ở đây thì ?”

Tiêu Bình , chính cánh tay cũng nổi đầy da gà vì lời đó.

Anh hiểu, tại Lộc Kim Triều thể bình tĩnh đến , thậm chí còn tiếp tục “ việc”.

Nhất Tiếu Hồng Trần

Ánh mắt lo lắng liếc khắp nơi, cứ như thể t.h.i t.h.ể “sống thật sự đang ẩn nấp ngay gần đây, chờ đợi, chỉ cần họ sơ hở, mất cảnh giác, hoặc chỉ trong một cái chớp mắt thôi… thì sẽ một cái xác mục nát xuất hiện ngay mặt.

Loading...