Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 242: Di truyền (48)
Cập nhật lúc: 2025-12-31 15:58:15
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lộc Kim Triều dời ánh mắt sang cánh tay của phụ nữ vô danh .
Cho đến hiện tại, tất cả nhiệm vụ ban bố đều xuất hiện cánh tay, dù là khác cũng thể thấy rõ. Vì , khi ánh của Lộc Kim Triều dừng cánh tay hầu như che chắn của phụ nữ , cô thấy—
Ở đó, gì cả.
Nhiệm vụ ban cho cô .
Nếu vật phẩm linh dị của Thiên Lệ xảy vấn đề, thì mặt đúng là hành khách, cũng đúng là “c.h.ế.t” .
trạng thái hiện tại của cô kỳ quái. Cũng thể xem cô còn sống, đến cả nhiệm vụ cũng bỏ qua cô , như thể cô thể chọn.
Nếu cô cứ duy trì trạng thái như , kết cục chắc chắn là c.h.ế.t. nếu lỡ cô “sống” trở thì ?
Chẳng tránh nhiệm vụ trí mạng nhất ư?
Lộc Kim Triều khó nghĩ theo hướng .
Hơn nữa, điều đó cũng khả năng.
Cho dù họ tiến gần đây cũng hề chạm bất kỳ điều cấm kỵ nào. Dù cô ở cạnh phụ nữ suốt một thời gian dài, cô cũng phát hiện điểm gì bất thường.
Vậy thì thể, vấn đề ở điều cấm kỵ, mà ở chỗ khác.
Ví dụ như… chính chơi.
“Những còn sống sót cũng nhiều, là khi nhiệm vụ bắt đầu, chúng tìm những khác ?” Có đề nghị.
“Không .” Lạc Vũ lắc đầu.
Lần nhiệm vụ sẽ xảy chuyện gì, ai . Sau khi thành nhiệm vụ, đồng đội sẽ là hành khách là dân làng?
Có còn phát sinh biến cố nào khác ?
Những điều đó đều rõ. Thậm chí cô còn dự định tách khỏi Lộc Kim Triều và Thiên Lệ ngay lúc , để phòng ngừa bất trắc.
Lộc Kim Triều đương nhiên ý kiến gì. ngay khi Lạc Vũ rời , cô lập tức ghé sát tai Thiên Lệ, nhỏ giọng :
“Để ý cô gái cầm gia phả , lát nữa chúng tìm cô .”
Cô xem, nếu lượng “dân làng” tăng lên, thì gia phả đổi gì .
Khi thời gian dần đến gần 11 giờ, cũng gần như là lúc nhiệm vụ sắp bắt đầu, Lộc Kim Triều và Thiên Lệ tìm hai đang ở trong kho.
Khi thấy tiến gần, Thẩm Nghệ và đồng đội chút căng thẳng. xét rằng nhiệm vụ sắp bắt đầu, họ đang ở gần từ đường, nếu rời ngay thể sẽ lỡ nhiệm vụ, nên chỉ đành cảnh giác Lộc Kim Triều và Thiên Lệ tiến tới.
“Đừng căng thẳng.” Lộc Kim Triều che giấu mục đích của . “ nhớ gia phả đang ở chỗ cô, đúng ?”
“ chỉ xem gia phả thôi.”
Nếu Thẩm Nghệ đặc cấp, thì quyển gia phả họ chắc giữ lâu như , vì thế cô nghi ngờ lời của Lộc Kim Triều.
Chỉ là, những lời cũng khiến cô nhận một điểm.
“Cô cách định vị bọn ?”
“ .” Lộc Kim Triều thừa nhận, nhưng giải thích là do cô do Thiên Lệ .
“…Thôi, sắp đến giờ .” Thẩm Nghệ như gì đó, nhưng nhịn xuống.
“ .” Đồng đội của Thẩm Nghệ đồng hồ, vẻ mặt trở nên chút lo lắng.
Cô là đầu tiên.
Điều thì Lộc Kim Triều ngờ tới, xem như là một “niềm vui ngoài ý ”.
Nhiệm vụ quy định bắt buộc một , chỉ là phân chia theo thời gian. dù là Lộc Kim Triều Thẩm Nghệ, đều ý định cùng đồng đội.
Người của họ thực sự quá ít.
Có lẽ Lạc Vũ sẽ cho đồng đội .
“Cẩn thận.” Thẩm Nghệ vỗ vai đồng đội, đưa mắt cô về phía từ đường.
Lộc Kim Triều thêm gì, chỉ hỏi gia phả ở . Thẩm Nghệ cũng giấu giếm, cầm gia phả trong tay đưa cho Lộc Kim Triều xem.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quy-tac-gap-quy/chuong-242-di-truyen-48.html.]
Cô Lộc Kim Triều xem gì—xem liệu gia phả đột nhiên xuất hiện thêm một cái tên .
“Làm trao đổi, thể cho thời gian nhiệm vụ của các cô ?” Thẩm Nghệ lắc lắc quyển gia phả trong tay.
Chuyện cũng lớn. Lộc Kim Triều cô một cái, thẳng:
“20 phút. Khoảng cách giữa các lượt nhiệm vụ .”
Cô hiểu mục đích hỏi vòng vo của Thẩm Nghệ là gì.
Thẩm Nghệ chớp mắt: “Cảm ơn.”
Cô ngờ Lộc Kim Triều dứt khoát đến .
Từ lúc trạm đến giờ, cô và các đồng đội trải qua quá nhiều trắc trở và ác ý—bất kể là từ trạm từ đồng loại. Những đội ngũ vốn quen nhanh ch.óng tan rã, điều khiến Thẩm Nghệ càng thêm mất niềm tin khác.
Lộc Kim Triều đến với khí thế mạnh mẽ, cô thậm chí chuẩn tinh thần rằng đối phương sẽ nhân cơ hội cướp lấy gia phả.
Dù cô cũng là kẻ dễ bắt nạt.
… chuyện dự đoán xảy . Lộc Kim Triều thẳng thắn cho cô thông tin .
Thẩm Nghệ thêm, chỉ lặng lẽ chờ đợi.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua. Ngôi làng đêm nay vẫn yên tĩnh như thường lệ. Những dân làng mất tích đột nhiên xuất hiện gây rắc rối—đó là điều . Chỉ là, sự tĩnh lặng , hiểu khiến lòng trở nên nặng nề.
“…Có qua ?” Trong bóng tối, giọng nghi hoặc của Thẩm Nghệ khẽ.
Cô đang hỏi, liệu qua 20 phút ?
Thiên Lệ cho câu trả lời khẳng định: “Qua .”
vẫn thấy bóng dáng đồng đội cô .
“Bị việc gì đó trì hoãn ?” Thẩm Nghệ qua tại chỗ, ánh mắt ngừng về phía từ đường. Miệng thì , nhưng lòng cô đang dần trĩu xuống.
“Có lẽ …?” Thiên Lệ theo phản xạ đồng tình, nhưng trong lòng nghĩ: chẳng lẽ trong lúc nhiệm vụ gặp sự cố, c.h.ế.t ?
Lộc Kim Triều nhắc Thẩm Nghệ: “Xem gia phả .”
Gia phả chắc đổi gì, nhưng nếu thật sự xuất hiện tên mới, thì chứng tỏ trong hẳn thành một phần nhiệm vụ, ít nhất là hòa nhập làng.
Thẩm Nghệ lật gia phả đến trang cuối, đột ngột khựng .
Cô thấy.
Cái tên quen thuộc đó—vốn thuộc về đồng đội của cô—giờ đây, đang xuất hiện gia phả.
“Có.” Cô nhanh ch.óng lên tiếng.
Mệnh cách của đồng đội Thẩm Nghệ khá hiểu, thuộc dạng thiên về năng lực bảo mệnh. …
Tên xuất hiện gia phả, chậm chạp trở về, điều đủ rõ—cô e là dữ nhiều lành ít.
Chỉ mô tả cũng nhiệm vụ chắc chắn hung hiểm. Thế mà đầu tiên bước “biến mất” một cách lặng lẽ, còn là quen, mà cô từng nghĩ sẽ sống sót—điều khỏi khiến Thẩm Nghệ cảm thấy áp lực nặng nề.
Sắc mặt ba tại chỗ đều nhẹ nhõm. Khi gia phả xuất hiện thêm một cái tên nữa mà đồng đội của Thẩm Nghệ vẫn trở về, họ gần như thể xác nhận— đó, lẽ sẽ bao giờ nữa.
“Sắp đến giờ , .” Lộc Kim Triều đồng hồ, thời gian đến 12 giờ, cô tiến gần từ đường sớm hơn.
Thời gian nhiệm vụ của Thiên Lệ và Thẩm Nghệ đều muộn hơn cô. Lúc , vẻ mặt Thiên Lệ lộ rõ sự căng thẳng.
Giọng cô khẽ, như sợ kinh động thứ gì đó, chỉ thì thầm:
“Cô nhất định cẩn thận, nhất định về nhé?”
Lộc Kim Triều biểu hiện của Thiên Lệ lẽ phần lo lắng cho cô, nhưng nhiều hơn là—cô đang lo cho chính .
Nếu ngay cả Lộc Kim Triều cũng thể sống sót , khi đến lượt cô nhiệm vụ, cô sẽ đối mặt với điều gì?
Lộc Kim Triều thêm lời trấn an nào, chỉ , bước về phía từ đường.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Bước chân cô nhanh. Bóng dáng mảnh khảnh trong bóng tối hề tỏ yếu ớt, ngược còn mang một sự tĩnh lặng hòa hợp kỳ lạ, như thể cô sinh phù hợp với khung cảnh như thế hơn thường.
Thiên Lệ chỉ tại chỗ, lặng lẽ theo bóng lưng cô lâu, cho đến khi nó biến mất.