Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 237: Di truyền (43)
Cập nhật lúc: 2025-12-21 16:27:11
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đinh Ngôn hít sâu một , bước tới cửa giơ tay lên. Cánh cửa tuy đóng kín nhưng khóa, chỉ cần đẩy nhẹ một cái là mở .
Đinh Ngôn cẩn thận, khi đẩy cửa cô lập tức bước mà nguyên tại chỗ để cảm nhận.
Không chuyện gì xảy .
Xem cái bẫy mà Hạng Lương bố trí ở hành động “đẩy cửa”?
Nhất Tiếu Hồng Trần
Cô thận trọng kiểm tra trạng thái hiện tại của , đó bình tĩnh thử bước trong.
Đã sớm cấm kỵ liên quan đến “cửa”, rằng chỉ cần là sẽ gặp tập kích, dĩ nhiên cô chuẩn phòng từ .
Vì thế, ngay khoảnh khắc bước trong sân, khi đòn tấn công linh dị kịp giáng xuống, cô kịp sử dụng mệnh cách.
Điều khiến cô chỉ xuất hiện vài vết bỏng nhẹ, nghiêm trọng. Dù vẫn cảm thấy đau, nhưng chỉ thể coi là thương nhẹ.
“Có vẻ… vấn đề gì?” Cô nghi hoặc, vài bước bên trong.
“ cảm nhận thứ gì khác.” Ngoài đòn linh dị gắn liền với cấm kỵ của cánh cửa, cô cảm nhận thêm cuộc tấn công nào nữa.
“Khoan .” Cô cẩn thận cảm nhận thêm nữa, mấy chắc chắn : “Hình như thứ gì đó… nhưng thể xác định rõ.”
Đinh Ngôn khó diễn tả cảm giác thoáng qua : “Giống như thứ gì đó chằm chằm , nhưng là nguy hiểm trực tiếp nhắm .”
“Có thể loại bỏ ?” Lạc Vũ hỏi.
Đinh Ngôn lắc đầu: “ tự . Nó giống một cảm giác hơn là tấn công trực diện.”
Lạc Vũ ở bên ngoài khẽ cau mày. Nếu ngay cả bản Đinh Ngôn cũng rõ đây là thứ gì, cô cũng thể dùng mệnh cách để giúp, trừ khi chính cô cũng cảm nhận cái “cảm giác” mà Đinh Ngôn đến, tự ý thức hoặc tiếp xúc thì mới thể nhắm mục tiêu sử dụng mệnh cách.
Dù Đinh Ngôn miêu tả mơ hồ, nhưng Lạc Vũ cho rằng cô cảm nhận sai.
Đây nhất định là một thủ đoạn nào đó của Hạng Lương, chỉ là một lá bài mà cô . Vì thế, Lạc Vũ tiếp tục ngoài quan sát mà dứt khoát bước qua cửa.
Trong tay cô cầm chiếc cân, khi bước cửa, thậm chí xuất hiện lấy một vết bỏng.
Chỉ là trong, khứu giác nhạy bén với linh dị của cô lập tức phát hiện sự bất thường mà Đinh Ngôn .
Quả thật, nó giống một cuộc tấn công linh dị thông thường, mà giống như một sợi tơ nhện trong suốt, nối liền với cơ thể họ.
Không thấy, sờ , cũng thể c.h.é.m đứt. Không ai sợi tơ nối với thứ gì. Nó dường như vô hại, yếu ớt, mang hậu quả gì rõ ràng. Khí tức của nó cực kỳ mờ nhạt, thậm chí còn yếu hơn cả những đạo cụ linh dị cấp thấp, gần như vô dụng mà Lạc Vũ từng thấy ở các ga cấp thấp.
Cô thử dùng chiếc cân để tiến hành trao đổi ngang giá, cắt đứt sợi tơ nhện . Cô , nhưng ngay khoảnh khắc cắt đứt, một sợi tơ trong suốt khác, dường như vô hại, tiếp tục dính lên cô.
Lạc Vũ ý thức rằng, chỉ “chém đứt” như là vô nghĩa. Cô tìm nguồn gốc của sợi tơ, con “nhện” nó.
Cô cũng thử khiến bản còn tơ nhện bám nữa, nhưng cái giá trả cho sự trao đổi vượt xa dự liệu của cô. Lạc Vũ do dự một lúc, cuối cùng chọn .
Cô về phía Lộc Kim Triều, đơn giản giải thích tình hình hiện tại.
Nghe , Lộc Kim Triều tỏ chút tò mò. Cô dán 【Tần Mộng】 lên bước qua cửa, nhưng điều khiến cô kinh ngạc là—Sợi “tơ nhện” trong suốt vô hình xuyên thẳng qua 【Tần Mộng】, trực tiếp bám lên cô.
【Tần Mộng】 thể ngăn cản nó.
Đây là một sức mạnh linh dị cực kỳ chính xác, thậm chí thể bỏ qua vật cản. Tính công kích của nó gần như bằng , nhưng khó ngăn chặn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quy-tac-gap-quy/chuong-237-di-truyen-43.html.]
Lộc Kim Triều khẽ nhướng mày. Con rối da tượng trưng cho 【Lộc Kim Triều】 từ gáy mái tóc đen che phủ của cô thò đầu . Ngay đó, sợi tơ nhện bỗng lay động giữa trung, tách khỏi cơ thể Lộc Kim Triều và chuyển sang kết nối với con rối da.
Lộc Kim Triều thử với rối da 【Thế Thân】, nhưng 【Thế Thân】 thể thu hút sợi tơ nhện. Xem , độ chính xác của sợi tơ quả thực cao.
Tuy , cô cũng cảm nhận bất kỳ tính công kích nguy hiểm nào từ nó. như lời Lạc Vũ và Đinh Ngôn mô tả đó—“vô hại”.
Lạc Vũ cau mày: “Dù nó tác dụng gì, nhưng vẫn nên cẩn thận thì hơn.”
Cái sân nhỏ, khi chỉ ba gian phòng. Nơi Hạng Lương thể trốn nhiều, thậm chí còn tầng hai.
Lạc Vũ lãng phí thời gian: “Hạng Lương, . Đừng lãng phí thời gian nữa.”
Ánh mắt cô chính xác dừng ở gian phòng giữa.
Một giọng khàn khàn, như tiếng quạ kêu, vang lên từ gian phòng đó. Sau đó, cánh cửa từ từ mở , Lạc Vũ và những khác thấy Hạng Lương giữa phòng, như thể đang chờ đến tìm .
Bên trong phòng tối đến bất thường, nguồn sáng duy nhất là cánh cửa mở. Cả Hạng Lương dường như chìm trong bóng tối.
Anh thở dài: “ còn tưởng sẽ ai tìm nữa. Rõ ràng các chắc chắn sẽ gì đó để tự bảo .”
“Vả —” những bên ngoài, “cô tìm những đặc cấp khác, mà chỉ dẫn theo mấy tới g.i.ế.c ? Có là quá coi thường ?”
Một con quạ cất tiếng kêu theo lời . Lúc , một mới để ý rằng vai Hạng Lương đang đậu một con quạ đen tuyền, gần như hòa một với căn phòng u ám.
Cùng với tiếng kêu , Lộc Kim Triều rõ ràng cảm nhận một loại “áp chế” vô hình giáng xuống .
Trong khoảnh khắc đó, sự “kết nối” giữa cô và các con rối da dường như cũng trở nên yếu vài phần.
May mắn , khi Lộc Kim Triều chuyển những ảnh hưởng sang cho 【Lộc Kim Triều】, sự áp chế lập tức tan biến.
Ngay khi thấy con quạ, Lạc Vũ buột miệng: “Anh rút lá Quạ ? Lá bài bây giờ với còn hữu dụng nhiều nữa?”
Lá bài Quạ là một trong những lá bài mà Lạc Vũ , bởi vì nó thể là “nổi tiếng lẫy lừng”.
Quạ, trong một nền văn hóa từng loài coi là điềm , nhưng ở những nơi khác xem là thần điểu, vì thế lá bài hai loại tác dụng.
Đối với Hạng Lương, đó là “tăng ích”; đối với khác, là “điềm ”.
Lạc Vũ cảm nhận “điềm ” . Nó chỉ khiến mệnh cách của cô trở nên trệch nhịp, mà còn nghĩa là các đòn tấn công nhắm Hạng Lương của cô thể thỉnh thoảng xuất hiện vài “ngoài ý ”. xét tổng thể, nó thể tạo tác dụng mang tính quyết định.
Nói cho cùng, đây chỉ là một lá bài mang tính hỗ trợ.
Hạng Lương cô, chậm rãi : “Cô còn rút những lá bài gì khác, nhưng cô hẳn cảm nhận vài điều bất thường. khuyên cô đừng tiếp tục tay với nữa. Bây giờ vẫn còn thời gian, chi bằng g.i.ế.c mười thôn dân.”
“Đặc cấp liều mạng với chuyện .”
Lạc Vũ lắc đầu: “Với mà , giá trị của bằng thôn dân.”
Sắc mặt Hạng Lương trầm xuống: “Vậy là… còn cách nào ?”
Anh khép các lá bài trong tay . Trên mặt một lá bài, vẽ một con bướm xinh , đôi cánh nối liền vô sợi tơ nhện. Dường như chỉ cần nó khẽ vỗ cánh, những sợi tơ sẽ đồng loạt rung động.
Đó là lá bài khác mà rút :
【Hiệu Ứng Cánh Bướm】