Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 228: Di truyền (34)
Cập nhật lúc: 2025-12-10 15:31:08
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-12-10 15:31:08
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Sắc mặt Lạc Vũ đổi, cúi đầu trầm ngâm ba bốn giây, ngẩng lên hai :
“Đã thử , nhiệm vụ thì tốn năm nghìn tiền mua mạng.”
Năm nghìn?
Lộc Kim Triều cau mày. Sau để bài vị rời hôm , tiền mua mạng của cô trừ liên tục, giờ thể bỏ năm nghìn nữa.
Việc Lạc Vũ như chứng tỏ cô dùng tiền để miễn nhiệm vụ.
Lộc Kim Triều thẳng:
“Năm nghìn… đủ. Nên nhiệm vụ .”
Hạng Lương cũng dùng tiền miễn nhiệm vụ. Nghe , chỉ gật đầu:
“ sẽ về đề nghị đồng đội—ai đủ tiền thì đừng nhiệm vụ . Trước hết chúng tách , cần một chuyến.”
Anh nghĩ đến khả năng Lộc Kim Triều cố ý đủ tiền để buộc khác nhiệm vụ. Dù theo suy đoán hiện tại, việc g.i.ế.c dân làng chắc chắn sẽ bất lợi, nên nhiệm vụ càng ít càng . với sự thông minh của cô , cũng thể loại trừ khả năng cô cố ý để tạo áp lực.
Nhất Tiếu Hồng Trần
Dù … đó cũng chuyện quản . Dù Lộc Kim Triều nghĩ gì, chỉ chọn cách an nhất: tự nhiệm vụ, khuyên đồng đội .
Còn xa lạ— mặc kệ.
“Vậy nhé.” Ba chia . Lộc Kim Triều sang hỏi Thiên Lệ:
“Cô cũng . Cô nhiệm vụ ?"
Thiên Lệ lắc đầu:
“ vẫn còn đủ tiền.”
Lộc Kim Triều khỏi liếc cô một cái—rốt cuộc bao nhiêu tiền trời?
“Đi thôi, chúng nhắc hai trong kho.”
Hai trong kho thuộc thành phố khác, hai đặc cấp dẫn đội. Người ngu sẽ hiểu lợi hại. Nếu thể nhiệm vụ, chắc chắn họ sẽ chọn . Nhìn tình hình hiện tại, hành khách thành nhiệm vụ e rằng quá một nửa.
Dù , điều chẳng đáng vui vẻ gì.
Lộc Kim Triêut chỉ cảm thấy thời gian chuẩn mà ga tàu dành cho cô quá ngắn—tiền mua mạng mang theo cũng quá ít.
Trên đường về, cô g.i.ế.c một dân làng đang lẻ.
Cô gần—để bóng da tay.
Một nữa, Lộc Kim Triều xác định:
Ban ngày, dân làng đúng là bình thường—yếu ớt, bất lực vật phẩm linh dị.
Nhiệm vụ thành dễ dàng, dòng chữ m.á.u tay biến mất.
Hai rời khỏi kho cũng xuất hiện. Mất đồng đội, họ càng trở nên thận trọng, lúc cũng chung với .
Lộc Kim Triều chặn họ . Trong ánh mắt cảnh giác của đối phương, cô chia sẻ tất cả phát hiện hôm nay của và hai vị đặc cấp, đồng thời trình bày lý do nên nhiệm vụ.
“Nếu tin, các thể hỏi. Hoặc xem thử bao nhiêu nhiệm vụ.”
Để tránh kẻ phân rõ lợi hại mà bừa, cô nhấn mạnh:
“Làm chuyện yêu cầu. Hoàn phụ thuộc việc các sống .”
“Chúng hiểu.” Vị đặc cấp của đội trong kho gật đầu. “Hai chúng … cố lắm cũng gom năm nghìn.”
Vậy là trong nhóm, chỉ mỗi cô đủ năm nghìn ư?
Sắc mặt Lộc Kim Triều đổi, nhưng trong lòng nhịn c.h.ử.i thầm.
Tất cả là do tấm da dê c.h.ế.t tiệt đó.
Không tích lũy tiền ở ga thường, ném thẳng ga t.ử vong, khiến tiền mua mạng của cô luôn ít hơn khác. Những khác đa phần vẫn chạy ga thường, còn cô từ giờ về chỉ bước ga t.ử vong.
Không cơ hội tích góp tiền nữa!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quy-tac-gap-quy/chuong-228-di-truyen-34.html.]
Rõ ràng… nó đến là để lấy mạng cô.
Đồ c.h.ế.t tiệt.
“Cảm ơn vì chia sẻ thông tin.” Vị đặc cấp tên Thẩm Nghệ lời cảm tạ.
“Không gì.” Lộc Kim Triều lắc đầu. Nếu nhiệm vụ , cô sẽ cho thông tin .
bây giờ cô giảm độ khó tổng thể của ga—cần sự hợp tác của tất cả hành khách.
“Cô xem thử, bao nhiêu nhiệm vụ .”
Chờ hai trong kho rời , Lộc Kim Triều mới với Thiên Lệ.
Thiên Lệ thể theo dõi hành tung của khác; chỉ cần xem ai hành vi bất thường, xem khu vực đó xác dân làng , là thể nhiệm vụ.
“Được.” Thiên Lệ nhận nhiệm vụ, siết chặt quai túi.
Cô khẩn trương—bởi trong túi là bài vị của Lộc Kim Triều. Đó gần như là vật cứu mạng, mà đối phương tin tưởng đưa cho cô?
Mặc dù cô cũng gửi bài vị của cho Lộc Kim Triểu, nhưng nhỡ cô gặp thứ gì đối phó nổi, hoặc rơi mất thì ?
Nghĩ , Thiên Lệ càng siết chặt quai túi—nhất định bảo vệ bài vị, phạm sai lầm.
Lộc Kim Triều về phòng chờ c.h.ế.t. Cô chọn đến nhà trưởng thôn nữa.
Giờ cô nhiều hơn, lẽ trưởng thôn sẽ chịu chuyện.
khi tới nơi, trong nhà vắng .
Trưởng thôn ở nhà.
Rắc rối thật. Cô cũng sáng nay bà thể —dù cô quen thuộc .
Lộc Kim Triêut rời ngay, mà bước nhà xem liệu manh mối nào .
Cô xem học đường — thông tin gì. Nhà trưởng thôn chẳng hề khóa cửa.
Có lẽ dân phong ở nơi thuần phác?
Lộc Kim Triểu chẳng chút cảm giác “xâm nhập trái phép” nào—dù đây chẳng thế giới thật. Nhà trưởng thôn là căn nhà lớn nhất trong thôn, sáu gian, một gian học đường. Cô gian chính—nhà chính.
Thường thì gian chính sẽ thờ cái gì đó—như thần hộ gia. Cô xem trưởng thôn thờ gì.
Đẩy cửa, ánh sáng tự nhiên chiếu , bàn thờ sát tường…
Là một bài vị.
Không tượng.
Không tranh.
Mà là bài vị.
Một bài vị trống, giống hệt loại họ lấy từ từ đường đêm đầu tiên.
Trước bàn thờ còn nhang và nến đang cháy—chứng tỏ trưởng thôn cúng khi rời nhà.
Theo lý mà , ngày thường cần thắp nhang. Vậy mà hôm nay cúng.
Do bà xảy chuyện ư?
Hay bà vốn thói quen ngày nào cũng thắp?
Dù là gì… chắc chắn gì đó.
Lộc Kim Triều kiểm tra kỹ bộ gian chính, thấy manh mối gì mới bước .
Xem những chỗ khác cũng chẳng thấy gì đặc biệt, càng bất kỳ văn tự ghi chép nào.
Chợt, một suy nghĩ lóe lên.
Không ghi chép khác thì …
chẳng lẽ thôn gia phả ?
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.