Quy Tắc Gặp Quỷ - Chương 208: Di Truyền (14)

Cập nhật lúc: 2025-11-05 14:29:47
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhiệm vụ bắt đầu .

Đồng hồ đếm ngược cổ tay Lộc Kim Triều bắt đầu vận hành.

10 phút — dĩ nhiên cô sẽ chỉ dựa chiếc đồng hồ, mà còn tự đếm nhẩm trong đầu.

Nguy hiểm sẽ đến từ đây? 

Vừa đếm nhẩm, cô ngừng quan sát xung quanh — căn từ đường cũ kỹ .

Từ đường lớn, đồ vật bên trong cũng chẳng nhiều nên trông khá trống trải. Gọi là “từ đường”, nhưng bàn thờ phía chỉ đặt duy nhất một bài vị màu đen khắc những ký hiệu kỳ lạ, ngoài chỉ bức họa gia thần treo tường cùng vài chữ to phai màu:

“Thiên - Địa - Quân - Thân - Sư”.

Trong phòng chỉ duy nhất một bóng đèn sợi đốt treo lủng lẳng xà nhà nguồn sáng. 

Có lẽ vì hôm nay ngày đặc biệt, cũng chẳng ai tế lễ, nên bàn thờ hề hương nến, song trong khí vẫn phảng phất mùi tro hương cũ kỹ, như ngấm sâu gỗ tường qua năm tháng.

Chỉ một nguồn sáng — chẳng điềm .

Ánh mắt Lộc Kim Triều lướt qua nền đất phía . Cách cô chừng năm, sáu mét là bài vị của chính , hiện đang ở đó, mặt một vết xước lạ — thứ lẽ là “bùa bình an” tạm thời của cô, giờ buộc đặt xa tầm tay.

Bài vị quan trọng — điều ai cũng . Vì , việc nó rời khỏi cô khiến lòng cô tránh khỏi bất an và lo lắng.

“Mất bài vị sẽ xảy chuyện gì?”

Câu hỏi , lẽ sắp lời đáp .

Đêm vốn tĩnh lặng, bỗng nhiên nổi gió.

Như một điềm báo. Cơn gió thật kỳ quái — rõ ràng cô đang ở trong nhà, nhưng tiếng gió vang ngay bên tai, như ai đó đang khẽ rên rỉ, giống như thở yếu ớt lướt qua da thịt.

Âm thanh mơ hồ, ảo dị, khiến lạnh sống lưng.

Điều tệ hơn là bóng đèn trần bắt đầu đung đưa, như thể thật sự gió lay động.

Bóng của cô cũng theo đó lắc lư chập chờn, như một kẻ say khướt đang loạng choạng bước .

Không điềm lành — thứ gì đó xâm nhập từ đường .

Hoặc lẽ — nó vẫn luôn ở đây.

【8:24】

Đếm ngược còn hơn 8 phút. Chỉ mới trôi qua chút ít, mà cô sẽ tiếp tục ở chung với quỷ suốt 8 phút tới ?

Thật dễ dàng gì.

Lộc Kim Triều vẫn im, giữ nguyên yêu cầu nhiệm vụ — , di chuyển.

Bóng cô lay động chậm rãi chân, nghiêng ngả theo từng nhịp đèn.

Đột nhiên, bóng đèn chập chờn hai , như sắp hỏng.

Trước mắt cô nhanh chóng tối sầm sáng lên, sáng - tối - sáng - tối, đan xen như nhịp thở. Và trong khoảnh khắc , cô thấy một bóng .

Một bóng dáng cao gầy kéo dài từ cửa từ đường trong.

cửa rõ ràng vẫn đóng kín, và cô hề thấy tiếng ai mở cửa bước .

Vậy đó là gì — câu trả lời quá rõ ràng.

Lộc Kim Triều giờ còn hoài nghi kiểu “ nhầm ” nữa.

Trong giây phút ánh sáng vụt tắt, quả thật thứ gì đó ngay ở cửa.

Nó thật sự đang ở đây.

Cô chỉ thể âm thầm cầu mong bóng đèn — thứ luôn phản trắc trong các sự kiện linh dị — đừng tắt hẳn quá sớm.

hiển nhiên, lời cầu nguyện vô ích.

Vừa nghĩ xong, đèn nhấp nháy.

Cô dồn sự chú ý xuống nền nhà, và thấy rõ hơn bóng dáng

Một cái bóng cao gần ba mét.

ở cửa, đầu gần chạm trần nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quy-tac-gap-quy/chuong-208-di-truyen-14.html.]

Lộc Kim Triều đầu thẳng, nhưng thấy cái bóng dính sát mặt đất, kéo dài từ cửa tới tận lưng .

Nhất Tiếu Hồng Trần

Chỉ trong chớp mắt, khi đèn ngừng chớp, cái bóng biến mất.

“Xẹt——”

Bóng đèn cũ kỹ chỉ cầm cự đầy mười giây chập chờn.

Ánh sáng mờ dần, bừng sáng, tối. Mỗi nhấp nháy, bóng ở cửa lặng lẽ tiến gần thêm một chút.

Con ngươi Lộc Kim Triều khẽ co , thở trở nên chậm rãi.

Khi đèn sáng lên, cô liếc nhanh xuống đồng hồ:

【7:12】

như cô dự đoán — thời gian vẫn trôi bình thường, bóp méo.

Vậy thì, đây ảo giác.

Thứ đang đến gần là thực thể — tuy rằng, cũng chẳng an lòng hơn bao nhiêu.

“Xẹt——”

Tiếng đèn vang lên vì nguồn điện kém, nhưng ít nhất nó tắt hẳn.

Tuy nhiên, ánh sáng vẫn nhấp nháy ngừng.

Mỗi bóng tối nuốt lấy căn phòng, bóng tiến gần thêm một đoạn.

bước , mà chỉ dịch chuyển mỗi khi đèn tắt, giống như cảnh phim cắt khung, từng chút một nuốt trọn cách giữa hai bên.

Lộc Kim Triều thể hình dung — ngay phía , một bóng cao lớn đang từng bước tiến sát trong mỗi nhịp tối đen.

Khi cái bóng chạm đến chân cô, lớp bóng da 【Câm Lặng】 dán da đột nhiên nhăn , co rút như hút nước.

【6:47】

Bóng đen giờ bao trùm lấy cô.

Da cô bắt đầu tê rát, tay chân lạnh cứng, và tim đập mạnh — thứ vốn dĩ hầu như chẳng nhịp đập nay như sống dậy, bởi cô cảm nhận hiểm nguy thật sự.

Cảm giác kinh hoàng từ tim dâng lên, Lộc Kim Triều rõ — nó đang ở gần, gần .

Mỗi bóng tối phủ xuống, nó tiến thêm chút nữa — đến giờ, chắc ngay lưng cô.

【6:03】

Bóng đèn dường như định trở , còn nhấp nháy.

Đã 30 giây kể từ cuối cô thấy cái bóng.

Lộc Kim Triều dám thả lỏng. Trái , cô càng căng thẳng hơn.

Không nhấp nháy nữa… nghĩa là nó biến mất ?

Không .

【Câm Lặng】 vẫn đang hoạt động, một cánh tay co chỉ còn nửa kích cỡ ban đầu, mà nó — hề tay.

【6:00】

“Phựt——”

Một tiếng nổ nhỏ vang lên trong bóng đèn, giống như sợi đốt cháy đứt.

Ngay đó, bóng tối nuốt trọn từ đường.

Lộc Kim Triều sớm đoán tình huống , song đến khi nó thật sự xảy , cô vẫn thấy tim run lên.

Không còn ánh sáng, cô thể xác định vị trí của bóng đen.

… còn cần gì xác định nữa?

Nó đang ở ngay lưng cô — chẳng ?

Liệu nó vẫn yên ở đó?

Hay là… đang cúi xuống, từ từ ghé sát bên tai cô trong màn đêm tĩnh lặng ?

Loading...