Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Chương 1132: Không Cứu Được

Cập nhật lúc: 2025-07-31 14:43:31
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Huyền Cơ Tử khổ .

“Ta kỳ thực sớm chịu đựng nổi, nhưng nghĩ còn thấy các ngươi cuối.

Ta an tâm, quả thực là kiên trì lâu, chờ các ngươi đến.

Bây giờ thấy các ngươi, cũng là may mắn, là nên cảm thấy bất hạnh.”

Tiêu Hề Hề dường như là cảm nhận cái gì, nước mắt chảy càng ngày càng mãnh liệt.

Nàng tiếp tục ngắt lời sư phụ, mà lắng tiếp tục .

Huyền Cơ Tử giúp nàng lau nước mắt mặt, nhưng động .

Hắn bây giờ chính là một phế nhân.

Chưa đến việc dậy, ngay cả việc giơ tay cũng trở thành hi vọng xa vời.

Huyền Cơ Tử ấm giọng trấn an .

“Đừng , ngươi lên dễ .

Ngươi vẫn là lúc lên đáng yêu nhất, thời điểm đầu tiên thấy ngươi, ngươi khanh khách.

Khi đó liền nhịn nghĩ nha, ngươi thật là một cái đồ ngốc, cha bỏ rơi, còn thể vui vẻ như ?"

Tiêu Hề Hề đến thở , nước mắt cộp cộp rơi xuống.

Nàng thời điểm sở dĩ vui vẻ như , là bởi vì nàng , nếu như lão đạo râu tóc bạc trắng mặt nàng thu nàng , nàng thể sẽ thật sự đưa am ni cô.

So với am ni cô vô danh, lão đạo sĩ mặt khiến nàng cảm nhận thiện ý rõ ràng đáng tin cậy hơn.

Cho nên nàng lấy lòng lão đạo sĩ , khiến đồng ý thu dưỡng nàng.

Nàng thời điểm còn trong tã lót, chuyện, cũng chỉ thể dùng nụ để diễn tả ý lấy lòng.

Cuối cùng nàng thành công.

Huyền Cơ Tử đưa tay ôm lấy nàng.

Hắn mang theo nàng trở Huyền môn, đặt tên cho nàng là Tiêu Hề Hề.

Hắn cho nàng một mái ấm, còn để cho nàng nữa cảm nhận ấm áp tình mang tới.

Hắn để cho nàng ở thế giới lá rụng mọc rễ, cần như lục bình rễ, phiêu bạt nơi nương tựa.

Huyền Cơ Tử khuôn mặt nhỏ nhắn ướt đẫm nước mắt của nàng, yếu ớt .

“Ta nụ của ngươi một nữa, đây đại khái là cuối cùng, về sẽ thấy

Lời của còn xong, Tiêu Hề Hề liền dùng sức lau nước mắt, miễn cưỡng nặn một nụ .

Nàng đặc biệt dùng sức.

Giống như là sợ đối phương nàng đang .

Huyền Cơ Tử thở dài: “Cười thật là nha.”

Nụ của Tiêu Hề Hề đông cứng .

Huyền Cơ Tử còn đang tự lẩm bẩm: “Rõ ràng hồi nhỏ khả ái như , như thế nào khi lớn lên liền khó như ? Nhân gia nữ đại mười tám biến, đều càng ngày càng xinh , ngươi như thế nào càng đổi càng khó coi?”

Nụ của Tiêu Hề Hề sụp đổ, vẻ mặt đưa đám .

“Ta nổi.”

Nhìn thấy sư phụ bộ dáng , nàng thể ?

Huyền Cơ Tử: "Quên , nổi liền ."

Nói xong ho hai tiếng, khóe miệng chảy m.á.u tươi.

Tiêu Hề Hề cảm thấy vô cùng đau lòng.

Vừa , nàng giúp lau máu.

“Sư phụ, ngài chết, thể cải mệnh cho ngài,

Huyền Cơ Tử ngắt lời nàng: “Ngươi giúp sửa đổi mạng một , nếu đổi nữa một , ngươi sẽ chết.”

Mặc dù Tiêu Hề Hề đề cập đến chuyện cải mệnh, nhưng chỉ cần thấy nàng một đầu tóc trắng, Huyền Cơ Tử hiểu tất cả.

Tiêu Hề Hề nghẹn ngào : “Chỉ cần thể cứu sống ngài, c.h.ế.t hối tiếc."

Huyền Cơ Tử: "Ngươi hối hận, nhưng nên cái gì bây giờ? Ta cõng lưng tính mạng đồ , ngươi để cho sống như thế nào?"

Tiêu Hề Hề còn tiếp cái gì, Huyền Cơ Tử ngắt lời.

“Ta sống dài như là đủ , thật sự là đủ .

Bây giờ cả năm các ngươi đều trưởng thành, cần lo lắng nữa.

Mặc dù mấy năm nay cơ bản cũng chăm sóc cho các ngươi, cũng là Vô Tửu lo lắng.

Chức chưởng môn cũng truyền cho ngươi.

Kiếp của ngươi cũng thuận lợi vượt qua.

Còn yêu nhất, nàng cũng chết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/chuong-1132-khong-cuu-duoc.html.]

Ta ở đời còn gì lo lắng.

Trước khi lâm chung nàng đáp ứng , sẽ ở cầu nại hà chờ .

Ta đây lâu như còn xuống tìm nàng, chắc nàng đang nóng lòng chờ đợi.

Ta thể để cho nàng đợi lâu hơn nữa.

Ta xuống tìm nàng.”

Nói xong lời cuối cùng, cảm thấy một cỗ ngai ngái phun lên cổ họng, há mồm ho búng m.á.u tươi lớn.

Máu tươi Liên tục ngừng từ trong miệng chảy .

Giống như là đem huyết dịch cơ thể chảy khô.

Hai ống tay áo của Tiêu Hề Hề thấm đẫm máu, hai tay dính đầy m.á.u tươi đỏ thẫm.

Tất cả đều là m.á.u của Sư phụ.

Tiêu Hề Hề nên như thế nào mới , chỉ thể một một mà gọi sư phụ, hy vọng sư phụ có thể chống đỡ.

Nàng còn ôm chút hi vọng cuối cùng.

Có thể chờ đại sư tới, sư phụ sẽ cứu.

Có lẽ là lão thiên gia sự mong đợi của nàng, cửa phòng dùng sức đẩy , ba nhanh chân xông tới.

Đứng mũi chịu sào đúng là Phương Vô Tửu!

Tiêu Hề Hề đầu thấy là bọn tới, như là bắt lấy cây cỏ cứu mạng, hô.

“Đại sư , ngươi nhanh cứu sư phụ, sư phụ nôn thật là nhiều máu!”

Phương Vô Tửu cũng còn thong dong trầm trong ngày thường.

Sắc mặt của trở nên trắng bệch, trong mắt tràn đầy vẻ lo âu.

Hắn đè cổ tay Huyền Cơ Tử, quan sát mạch tượng Huyền Cơ Tử.

Bốn khác ở bên cạnh mắt lom lom , thở mạnh cũng dám một chút.

Phương Vô Tửu buông cổ tay Huyền Cơ Tử, đó vén ống tay áo của Huyền Cơ Tử, đè lên mấy huyệt vị, sắc mặt nhất thời trở nên càng thêm khó coi.

“Sư phụ gân mạch cùng ngũ tạng lục phủ tất cả đều vỡ nát, nội lực cũng mất.”

Tất cả cả kinh.

Tiêu Hề Hề vội vàng truy vấn: “Còn thể cứu ?”

Phương Vô Tửu lắc đầu: “Cứu .”

Gân mạch đoạn mất còn thể nghĩ biện pháp khôi phục trở về, nội lực còn cũng thể tu luyện từ đầu.

lục phủ ngũ tạng đều tan nát, thực sự cách nào để cứu.

Dù là Đại La Kim Tiên tay cũng vô lực hồi thiên.

Tiêu Hề Hề tin tưởng sự thật tàn khốc : “Làm cứu ? Y thuật của ngươi như , cứu ? Ngươi thử nữa, lẽ ngươi thể chữa khỏi."

Huyền Cơ Tử suy yếu mà mở miệng.

“Tiêu Hề Hề.”

Tiêu Hề Hề lập tức về phía .

Huyền Cơ Tử: “Đừng khó dễ Đại sư của ngươi.”

Hắn rõ, thương quá nặng, đổi thành khác thương nặng như , chắc chắn sớm chết.

Hắn thể chống đỡ sống đến bây giờ, là bởi vì dùng một viên đan dược sư phụ lưu .

Lúc đó khi Sư phụ đưa viên đan dược cho , giọng điệu nghiêm túc.

“Ngươi nhớ kỹ, mọi thứ đều nghĩ thoáng chút, thế gian vạn vật đều duyên phận, hết thảy đều là từ nơi sâu xa định , ngươi can thiệp một cách mạnh mẽ.

Nghịch thiên mà đánh đổi, so với ngươi dự đoán càng thêm thảm trọng.

Viên đan dược ngươi nhận lấy, nó thể giúp ngươi cầm cự đến thở cuối cùng, giúp ngươi sống thêm một thời gian nữa.

hy vọng ngươi sẽ bao giờ sử dụng nó một ngày ."

Huyền Cơ Tử khỏi âm thầm khổ, sư phụ thật hổ là sư phụ, cái gì đều tính .

Viên đan dược kéo thở cuối cùng.

Lúc , cũng là cực hạn.

Loading...