Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Chương 1020: Xem Bói

Cập nhật lúc: 2025-07-30 11:44:52
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lão thần tiên sớm Giản Thư Kiệt hôm nay mang đến hai phẩm bằng hữu, cho nên thời điểm tiến cửa, thấy thêm hai cũng gì ngạc nhiên.

Hắn hất phất trần lên, hướng Giản Thư Kiệt khom .

“Bần đạo bái kiến Quận Thủ Đại Nhân.”

Giản Thư Kiệt mời xuống.

Tiếp theo, họ bắt đầu trò chuyện về Đạo pháp.

Phần lớn thời gian cũng là lão thần tiên , Giản Thư Kiệt , ngẫu nhiên cũng sẽ vài câu ý kiến của .

Thượng Khuê đối đạo pháp dốt đặc cán mai, lúc đầu còn vò đầu bứt tai, nhưng khi xong, khỏi rơi trạng thái xuất thần.

Chỉ Văn Cửu Thành vẫn bình tĩnh trong suốt quá trình.

Hắn một mực âm thầm quan sát vị lão thần tiên mệnh danh là miệng lưỡi thẳng thắn , trong đôi mắt đen láy hiện lên một tia sáng sâu thẳm.

Vị lão thần tiên là ôn hoà, ánh mắt ôn hòa từ thiện giống như trưởng bối trong nhà, chuyện cũng chút khôi hài, đủ loại điển cố càng là hạ bút thành văn.

Đạo pháp kinh Vốn nên khô khan từ miệng , chỉ trở nên đơn giản dễ hiểu, còn mang theo vài phần nhẹ nhõm hài hước, thỉnh thoảng có thể chọc cho bất giác mỉm .

Vẻn vẹn chỉ là hàn huyên một hồi, Giản Thư Kiệt bởi vì phu nhân trong nhà bệnh nặng mang tới vẻ u sầu, liền giảm bớt nhiều, cả đều tinh thần hơn nhiều.

Khó trách vị lão thần tiên thể ở bên trong Phù Phong Thành ăn sung mặc sướng, đề cập tới bản lĩnh xem bói là thật giả, chỉ cần dựa trí tuệ cảm xúc siêu phàm, liền thể khiến nổi bật giữa đám tầm thường.

Lão thần tiên trong đạo gia nhiều duyên phận.

Lúc đến đây, bỗng nhiên đầu về phía Văn Cửu Thành, ôn hòa nở nụ .

“Vị tiểu hữu cùng đạo gia chút hữu duyên, tiểu hữu nhưng hứng thú tiến nhập Đạo Môn của ?"

Giản Thư Kiệt cùng Thượng Khuê cùng về phía Văn Cửu Thành.

Văn Cửu Thành đầu tiên là khẽ giật , đó mặt lộ vẻ bất đắc dĩ.

“Xin , trong lòng đổ đầy hồng trần tục sự, thể đạo gia, vẫn là để tiếp tục trầm luân bên trong hồng trần .”

Lão thần tiên tựa hồ đối với kết quả cũng kinh ngạc, mỉm .

“Đạo gia Chúng xem trọng thanh tĩnh vô vi, thể xác tinh thần ràng buộc, tất nhiên nếu tiểu hữu , bần đạo cũng cưỡng cầu.”

Hắn lập tức chuyển đề tài, giơ tay vuốt bộ râu trắng như tuyết, nụ càng thâm thúy.

“Bất quá, bần đạo sắc mặt tiểu hữu, gần đây hình như tâm sự, bằng để bần đạo xem cho ngươi một quẻ?”

Với danh tiếng hiện tại của lão thần tiên ở bên trong Phù Phong Thành, mỗi ngày đến nhà bái phỏng cầu xem bói nhiều kể xiết, mà cũng là ai đến cũng cự tuyệt, ít coi như dâng lên ngàn vàng, cũng chắc nguyện ý đoán cho đối phương một quẻ, đúng nghĩa thiên kim khó cầu.

Đây vẫn là đầu tiên Giản Thư Kiệt thấy lão thần tiên chủ động cho nào đó xem bói, Giản Thư Kiệt khỏi lộ vẻ kinh ngạc.

mà, Văn Cửu Thành khéo lời từ chối.

“Đa tạ đạo trưởng hảo ý, tại hạ hổ vì trong ví tiền rỗng tuếch, sợ là thanh toán nổi tiền quẻ.”

Giản Thư Kiệt nhất thời liền gấp, Văn Cửu Thành .

Lão thần tiên những buồn, ngược càng thêm thiết.

“Đã ngươi cùng đạo môn hữu duyên, các ngươi tới trùng hợp, vặn là trong ba quẻ của Bần đạo hôm nay còn sót một quẻ cuối cùng, cho nên ngươi cần trả tiền xem quẻ."

Đối phương đều đến như , Văn Cửu Thành cự tuyệt nữa cũng , liền thuận thế đáp.

“Như phiền đạo trưởng, tại hạ gần đây quả thật một chuyện phiền lòng”

Lời của mới bắt đầu, liền lão thần tiên cắt ngang.

“Tiểu hữu cần , để bần đạo tính toán.”

Lão thần tiên nhắm mắt , ngón tay ngừng biến hóa, giống như là đang bấm công thức gì đó.

Trong phòng những khác đều ngưng thần nín thở, an tĩnh chờ.

Một lát , lão thần tiên mở mắt , đại khái là bởi vì lớn tuổi, con ngươi màu sắc so với bình thường nhạt hơn nhiều, là một loại trong suốt màu xám khói, loại khí tức tuế nguyệt lắng đọng yên tĩnh.

Hắn nhanh chậm .

“Tiểu hữu, lo lắng gần đây của ngươi, hẳn là liên quan đến một .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quy-phi-moi-ngay-chi-muon-lam-ca-muoi/chuong-1020-xem-boi.html.]

Người cùng ngươi tình nghĩa thâm hậu, các ngươi , mà hơn hẳn .

Người gần đây mất tích, ngươi lo lắng, sợ sẽ gặp nguy hiểm.

Các ngươi đến Phù Phong Thành, vì chính là để tìm ."

Thượng Khuê mặc dù mối quan hệ giữa Văn Cửu Thành cùng Phương Vô Tửu, nhưng cùng Văn Cửu Thành tới Phù Phong Thành, đích thật là vì tìm kiếm Phương Vô Tửu.

Không nghĩ tới lão thần tiên chỉ là bấm ngón tay tính toán, liền dễ dàng chân tướng.

Trong lòng Thượng Khuê khỏi chấn kinh.

Hắn khỏi giao động, chẳng lẽ lúc hiểu lầm, vị lão thần tiên kỳ thực là một kẻ lừa đảo, mà là cao nhân chân chính bản lãnh?

Văn Cửu Thành đầu về phía Giản Thư Kiệt.

Giản Thư Kiệt minh bạch đang hoài nghi cái gì, nghiêm túc sáng tỏ.

“Ta với bất cứ ai chuyện các ngươi tìm , thể thề.”

Lão thần tiên sờ một sợi râu, tủm tỉm : “Tiểu hữu tìm bây giờ hãm hiểm cảnh, tự khó đảm bảo, nếu cứu , nhất định nhanh lên một chút."

Thượng Khuê nhịn truy vấn: “Đạo trưởng thể tính bây giờ ở ?”

Lão thần tiên mỉm , thong dong đáp: “Đương nhiên thể.”

Thượng Khuê nhất thời phấn chấn tinh thần: “Thỉnh cầu đạo trưởng giúp bọn một chút sức lực!”

Lão thần tiên thản nhiên : “Ba quẻ của bần đạo hôm nay coi xong, kế tiếp xem bói cần thanh toán tiền quẻ, một quẻ ít nhất cần 100 lượng bạc.”

Vì để phòng vạn nhất, Thượng Khuê ngoài mang theo ít ngân phiếu.

Nghe lập tức móc hai tấm ngân phiếu mệnh giá 50 lượng, bỏ mặt lão thần tiên, đó dùng ánh mắt tràn đầy mong chờ lão thần tiên.

Lão thần tiên cầm ngân phiếu, mà tiếp.

“Ngoại trừ tiền quẻ, các ngươi còn đem ngày sinh tháng đẻ cho bần đạo.”

Thượng Khuê cùng Phương Vô Tửu chi ở giữa giao tình gì, chỉ Phương Vô Tửu là thái y trong cung, Quý phi tin trọng, Về phần thông tin cá nhân của Phương Vô Tửu, căn bản .

Hắn lập tức về phía Văn Cửu Thành đang bên cạnh, trầm giọng hỏi.

“Tiên sinh ngày sinh tháng đẻ của Phương thái y ?”

Văn Cửu Thành gật đầu: “Biết.”

Ngay đó liền một chuỗi ngày sinh tháng đẻ.

Lão thần tiên nữa nhắm mắt , ngón tay ngừng biến hóa.

Chờ lúc mở mắt , nhếch mép lên, lộ nụ bất đắc dĩ.

“Tiểu hữu cái ngày sinh tháng đẻ đúng.”

Thượng Khuê sững sờ, khó thể tin : “Làm đúng chứ? Chẳng lẽ là Văn nhớ lộn?”

Văn Cửu Thành trả lời vấn đề của Thượng Khuê, yên lặng lão thần tiên, tỉnh táo .

“Đạo trưởng thể xác định ngày sinh tháng đẻ là sai ? Chẳng lẽ ngươi gặp qua mất tích ?”

Lời , Thượng Khuê cùng Giản Thư Kiệt biểu lộ đều xảy biến hóa.

Giản Thư Kiệt là kinh ngạc, mà Thượng Khuê là cảnh giác.

Thượng Khuê vô thức ấn tay cán đao ở bên hông treo, bày động tác tùy thời đều thể tấn công.

Bầu khí trong nháy mắt trở nên giương cung bạt kiếm.

Lão thần tiên giống như là phát giác điểm , mặt vẫn híp mắt như cũ.

“Tiểu hữu hiểu lầm, bần đạo cũng từng gặp qua , bần đạo chỉ là rõ mệnh lý thôi.

Y theo tiểu hữu đưa cho ngày sinh tháng đẻ tiến hành suy tính, vị mất tích sớm qua đời mấy năm .

Nếu chết, tiểu hữu cần gì cố ý chạy tới Phù Phong Thành tìm ?

Cái hợp tình lý,”

Loading...