Quỷ Núi Trong Sương - Chương 5 - Hết

Cập nhật lúc: 2025-12-25 04:34:22
Lượt xem: 129

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông đẩy chúng nhà, tay chốt c.h.ặ.t cả cổng lẫn cửa phòng.

 

“Đừng ồn ào.”

 

Cha kéo buồng trong, hạ giọng, mắt đỏ ngầu đầy tơ m.á.u: “Không thể ở trong thôn nữa.”

 

Mẹ sững : “Ông bậy gì đấy? Tổ tiên nhà bao đời sống ở đây, giờ chứ?”

 

“Đi cũng hơn ở đây chờ c.h.ế.t!”

 

Cha đầy gấp gáp: “Bà phát hiện ? Thứ trong sương ngày càng mạnh. Con vua quỷ núi đó thành khí ! Trước đây chỉ gọi hồn trong sương thôi, còn bây giờ? Nó nhập , thậm chí khỏi sương! Chỉ dựa tim gỗ đào với cái chuông cũ thì chống đỡ bao lâu?”

 

Mẹ cũng tái mặt: “… nhưng trốn ngoài? Cuối cùng chẳng đều c.h.ế.t ở đầu làng ?  Chúng khỏi sương mù đó .”

 

Trong mắt cha lóe lên một luồng sáng sắc bén, như là đắc ý: “ tìm đường .”

 

Ông hạ giọng, từng chữ: “Mấy hôm , mang tim gỗ đào sâu trong sương mù vài . phát hiện mỗi sương dày, núi sẽ xuất hiện một đoạn đường ray, còn một chuyến tàu ngang qua. Sương tan thì biến mất sạch sẽ. Đó chính là đường thông ngoài! Lần tới khi sương lên, chúng bám lên tàu mà chạy!”

 

Kế hoạch của cha thật điên rồ nhưng giữa ngôi làng c.h.ế.t ch.óc , nó như con đường sống duy nhất.

 

Những ngày tiếp theo, cha dặn chúng quần áo.

 

Nói là để quần áo ngấm , đến lúc đó để thế , ve sầu thoát xác.

 

17.

Vài hôm , sương dày đến, đặc quánh hơn bất kỳ nào đó, trong sân mà nổi cửa nhà.

Cả thế giới chỉ còn một màu trắng lạnh lẽo.

 

Ba chúng trốn trong gian chính, cửa cha dùng tro đáy nồi vẽ một vệt đen dài.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

“Cha, , mở cửa !”

 

Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng của - Lý Hồng.

Cả cứng .

 

“Cha! Mở cửa! Quỷ núi… quỷ núi làng ! Chúng đang ăn ! Cứu con với!”

 

Giọng đầy sợ hãi xé gan xé phổi, đập cửa điên cuồng.

 

Mẹ lập tức bật , vùng vẫy định mở cửa: “Hồng Nhi! Con của !”

 

“Đừng động đậy!”

Cha ghì c.h.ặ.t lấy bà, mắt đỏ ngầu, chằm chằm tấm cửa, răng nghiến ken két, ánh mắt đầy hận và dữ tợn.

 

BÙM! BÙM! BÙM!

Tiếng đập cửa càng lúc càng mạnh.

 

Đột nhiên, giọng biến thành một tiếng thét dài t.h.ả.m thiết, sắc và ghê rợn: “A——!”

 

Ngay đó, chúng thấy tiếng nhai rộp rộp, lạnh đến tê cả răng, giống như thú hoang đang gặm xương.

 

BỘP!

 

Một vệt m.á.u lẫn thịt vụn bất ngờ tạt lên giấy cửa sổ, loang thành một hình dạng kinh khủng.

 

Mẹ trợn mắt ngất xỉu.

 

Bên ngoài nhanh ch.óng trở tĩnh lặng như c.h.ế.t.

 

Cha đỡ lấy , hít thật sâu, giọng khàn đặc:

“Hạnh Nhi, con quần áo , đặt lên ghế trong gian chính, bày cho giống đang .”

 

lời theo.

 

Cha và cũng quần áo.

 

Rồi cha lấy tâm gỗ đào, rút trong n.g.ự.c một túi vải chuẩn sẵn, kéo tay , cõng , lén mở cửa chuồn ngoài.

 

Phía , trong gian chính nhà , lờ mờ vọng những tiếng gào hú của quỷ và tiếng vải xé nát.

 

Lũ quỷ núi đang xé nát quần áo mang mà tưởng là chúng .

 

18.

 

Chúng lao trong làn sương dày đặc.

 

Nhờ tim đào gỗ đen bảo hộ, những bóng quỷ méo mó lẩn khuất trong sương dường như dám gần, chỉ lặng lẽ bám theo cách chúng vài bước.

 

Ba chúng lảo đảo tiến về phía núi.

 

Bỗng nhiên, một bóng khom lưng chắn ngang đường.

 

Là bà lão mù.

 

Đôi mắt xám đục vô thần của bà hướng về phía cha , mặt nở một nụ âm u:

 

“Sơn t.ử , trời tối sương dày thế , đường khó lắm… miếu Sơn Thần chỗ mà trú tạm ?”

 

Sắc mặt cha khựng , nhưng ông lập tức cố nặn nụ láu lỉnh:

 

“Bà đùa . Con lên núi tìm thêm gỗ tim đào mang về, giúp cả làng chống lũ quỷ núi mà.”

 

Nụ mặt bà lão mù lập tức tắt ngấm, trở nên trầm tối đến đáng sợ.

 

Bà lắc đầu, giọng u uất như vọng từ trong đất sâu:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quy-nui-trong-suong/chuong-5-het.html.]

 

“Sơn t.ử… vì cho ngươi con đường , cản ngươi… mấy chục .”

 

Sắc mặt cha tái nhợt như giấy. 

 

Trong mắt ông hiện rõ sự sợ hãi cực độ.

 

thấy rõ sự giằng co dữ dội trong mắt ông.

 

cuối cùng… ông vẫn quyết .

 

Bà lão mù thêm lời nào.

 

Bà chỉ đầu … và sâu.

 

Một ánh mắt khiến lạnh buốt như ngâm trong băng.

 

Rồi bà xoay , lẫn làn sương dày đặc.

 

19.

 

Dựa tim đào, chúng tránh bao nhiêu bóng quỷ trong sương, cuối cùng cũng đến đất trống núi.

 

Ở đó thật sự một đường ray, từ trong hư vô hiện , kéo dài sâu trong màn sương vô tận.

 

Không lâu , tiếng “xuồng xịch… xuồng xịch…” vọng đến. 

 

Một đoàn tàu xưa cũ, bốc đầy khói trắng, chậm rãi chạy tới.

 

“Đến ! Đến !”

 

Trong mắt cha ánh lên niềm vui sướng và hy vọng điên cuồng.

 

Tốc độ tàu nhanh, chúng dễ dàng bám lên một toa.

 

Cha kéo cửa toa

 

thở phào nhưng ngay khoảnh khắc bên trong… hai chân mềm nhũn, ngã quỵ xuống đất.

 

trân trân cảnh tượng mắt, đến mức thở nổi.

 

Cha và cũng thấy. Sự vui mừng mặt họ đóng băng ngay lập tức.

 

Ánh mắt họ trở nên hoảng loạn và tuyệt vọng.

Bên trong toa tàu… đầy .

 

Hàng chục đàn ông, ánh mắt trống rỗng.

 

Tất cả đều khuôn mặt y như cha .

 

Hàng chục phụ nữ, ánh vô hồn.

 

Ai cũng giống như đúc.

 

Và ở hàng ghế đầu.

 

Bà lão mù cũng đang đó, ánh mắt c.h.ế.t lặng.

 

Còn những đứa trẻ đang nép trong lòng họ…

 

Từng đứa, từng đứa một đều là .

 

Đầu ong lên, mắt tối sầm .

 

ngất xỉu.

 

20

 

Không qua bao lâu, mở mắt .

 

Xung quanh là căn phòng quen thuộc của .

 

Giường gỗ quen thuộc. 

 

Khung cửa quen thuộc.

 

bật dậy, kịp mang giày, lao gian chính.

 

thấy cha đang ghế, đỡ.

 

Cha đang quệt tro đáy nồi, vẽ cái vạch đen quen thuộc lên cửa.

 

“Quỷ núi trong sương càng ngày càng nhiều…” 

 

Cha vẽ : “Cứ thế kiểu gì cũng c.h.ế.t thôi. Lát nữa sương dày thêm, trong sương xem thử… may tìm đường sống.”

 

Mẹ , đôi mắt đầy lo lắng quen thuộc, dặn dò: “Ông nó, cẩn thận đó.”

 

Toàn lạnh ngắt.

 

Hai chân mềm nhũn, sụp xuống đất.

 

Họ quên hết .

 

Chỉ còn một nhớ.

 

rùng , bỗng nhớ đến bà lão mù ở núi…

 

(Hết)

 

Loading...