19
Trước tiên, cục tưởng cấp bộ hết lời ca ngợi đội hình sự do Lão Từ dẫn dắt, không ngừng khen ngợi chúng tôi vì đã liên tiếp phá được nhiều vụ án.
Sau đó, ông ta đổi giọng, bắt đầu nói về vai trò mà chúng tôi đảm nhận trong toàn xã hội, nhấn mạnh rằng cống hiến cho xã hội mới là điều quan trọng nhất.
Lão Từ tranh luận có lý, nhấn mạnh phải tìm ra sự thật.
Nhưng lời lẽ của cục trưởng cấp bộ càng lúc càng sắc bén, bề ngoài là đang nói về vụ án, nhưng thực chất thì ông ta lại nói nhiều hơn về những điều sâu xa hơn.
Trong đó có một câu đặc biệt chói tai, ông ta nói thế này: "Gia đình nạn nhân ấy à, bồi thường đầy đủ là được rồi, cần gì sự thật chứ? Chúng ta ư? Chúng ta chẳng qua chỉ là công cụ duy trì ổn định mà thôi, có tư cách gì mà tiếp xúc với sự thật?"
Khiến tôi và Lão Từ đều cứng họng không nói nên lời.
Bởi vì ông ta nói đúng.
Sau khi bồi thường đầy đủ, gia đình của Dương Tuệ Quỳnh và Diệp San San đã sớm không còn truy cứu nữa.
Mặc dù ngay cả việc bộ phận nào đưa ra bồi thường, và bồi thường bao nhiêu tiền thì chúng tôi cũng không biết.
Nhưng những gì cục trưởng cấp bộ nói tất cả đều đúng.
Đúng như Chu Tuấn Dương đã nói, thế giới của chúng ta có sự phân tầng.
Còn cơ quan bạo lực chỉ là công cụ để duy trì tầng lớp dưới cùng.
Đối với tầng lớp của chúng tôi thì chỉ cần ổn định là được.
Còn một câu nữa, cục trưởng cấp bộ đã nói như thế này: "Chắc chắn sẽ có sự thật, nhưng sự thật này không nên do chúng ta tự mình phanh phui. Các cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ cho các cậu một lời giải thích."
Lời này ám chỉ rằng, những người có liên quan đến vụ án này thuộc cấp bậc cao hơn.
Mà chuyện của cấp trên thì chỉ có thể do cấp trên giải quyết.
Đừng nói là để chúng tôi giải quyết, ngay cả việc tìm kiếm sự thật cũng không được phép.
Sau khi ra khỏi văn phòng cục trưởng cấp bộ, Lão Từ liền châm một điếu thuốc, không thèm quan tâm có phải trong nhà hay không.
Chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện.
Tôi nói suy đoán của mình cho Lão Từ, tôi cho rằng, bất kể là Chu Tuấn Dương hay những giáo viên phạm tội khác, có lẽ bọn chúng cùng lắm cũng chỉ là tú ông, chỉ là kẻ "dẫn mối" nguồn hàng mà thôi.
Căn nhà mái cam kia là "nơi tiêu thụ".
Còn "khách hàng" thì ở cấp bậc cao hơn.
Anh ta, hoặc bọn chúng, có tiền, có quyền.
Vào thời đại đó, thậm chí còn có quyền lực lấy đi sinh mạng của người khác.
Lão Từ im lặng, chỉ liên tục hút thuốc.
Có lẽ ông ấy cũng đoán ra rồi, nhưng ông ấy còn nghĩ nhiều hơn thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quy-nguoi/chuong-14-full.html.]
"Có lẽ đó là một chuyện tốt."
Tôi vô cùng khó hiểu.
Lão Từ nhíu mày, nhả ra một làn khói, rồi mới chậm rãi nói: "Ngay cả khi chúng ta làm rõ mọi chuyện thì cũng không có ích gì. Cậu có biết vài năm trước, có một điều khoản trong luật pháp được sửa đổi rất vô lý không?"
Tôi lập tức vận dụng trí óc, liên tưởng đến vụ án hiện tại, và ngay lập tức nghĩ ra.
Tội mua dâm trẻ vị thành niên.
Năm 1997, tức là năm năm trước khi vụ án này xảy ra, Bộ luật Hình sự đã được sửa đổi, khiến Tội mua dâm trẻ vị thành niên trở thành một tội danh hình sự độc lập.
Tội danh này khác biệt với "tội h.i.ế.p dâm" trong Bộ luật Hình sự ban đầu.
Nói cách khác, lấy vụ án này làm ví dụ, nếu đúng như chúng tôi đoán, kẻ chủ mưu sẽ không bị xử lý theo tội h.i.ế.p dâm nữa, mà sẽ bị kết án theo tội mua dâm trẻ vị thành niên, thông thường cũng chỉ bắt đầu từ năm năm.
Tôi lập tức hiểu ra.
Cho dù chúng tôi bắt được những kẻ đó thì cũng không thể nghiêm trị bọn chúng.
Có lẽ cục trưởng cấp bộ đã nói đúng.
"Hãy chờ đợi, chờ một sự thật."
Lão Từ lại nhả ra một làn khói thuốc, khói thuốc nhấn chìm gương mặt ông ấy.
20
Khoảng nửa năm sau, một trận bão lớn quét qua cấp trên.
Một số lãnh đạo cấp cao ở các lĩnh vực khác nhau lần lượt ngã ngựa.
Vì thế mà cũng như thường lệ, tôi bận rộn đến khi mặt trời lặn mới về nhà.
Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật và Điều tra tội phạm kinh tế đều đã can thiệp.
Tất cả đều bị kết án.
Phần lớn tội danh đều rất nặng, thậm chí còn có án tử hình.
Là do ác giả ác báo chăng?
Đồng thời, căn nhà đó cuối cùng cũng đã bị phá bỏ.
Tôi không biết đây có phải là cái "lời giải thích" mà cục trưởng cấp bộ đã nói hay không.
Có lẽ là vậy.
Nhưng chúng tôi sẽ không bao giờ biết được trong căn nhà đó đã từng diễn ra những giao dịch bẩn thỉu nhơ nhuốc đến mức nào.
Có lẽ sự thật thật sự tồn tại.
Nhưng có những sự thật mà chúng ta sẽ không bao giờ nhìn thấy.
-Hết-