Quỷ Keo Kiệt Và Hệ Thống Đại Gia - Chương 204: Phiên Ngoại: Doanh Sở

Cập nhật lúc: 2025-12-11 12:00:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Khoai Lang Bay Nhảy soát xong vé, chen lấn mãi mới bên trong nhà thi đấu.

 

tận mắt thấy thần tượng trong lòng , cô đến sớm. May mắn là lúc tranh vé nhanh tay mua ghế hàng đầu. Giờ ôm theo đồ cổ vũ chỗ, cô bất ngờ phát hiện còn đến sớm hơn .

 

Rõ ràng cô đầu tiên cơ mà?

 

Khoai Lang tò mò đ.á.n.h giá cô gái đang cạnh .

 

Cô gái mặc váy trắng, đầu đội mũ bóng chày màu đen, cúi đầu nghịch điện thoại. Từ góc của Khoai Lang thể thấy rõ chữ “Y” mũ, cùng với hình xăm logo HCG má.

 

Mắt cô sáng rực, nhỏ giọng chào hỏi: “Xin chào.”

 

Cô gái tiếng thì ngẩng đầu lên, vẻ mặt ngơ ngác. Khoai Lang càng thêm phấn khích, ôi trời, xinh quá mất!

 

Đèn trong sân vẫn còn sáng, trận đấu bắt đầu. Dưới ánh đèn, gương mặt hiện lên rõ ràng với làn da mịn màng, trang điểm mà vẫn trắng hồng rạng rỡ, môi hồng tự nhiên. Vì ngẩn nên đôi mắt cũng mở to hơn thường lệ.

 

Trời ơi, rõ ràng là kiểu mặt lạnh, mà trông đáng yêu thế ?

 

Chắc là hiệu ứng đồng hội đồng thuyền nhỉ?

 

Khoai Lang hạ giọng, phấn khích hỏi: “Bạn cũng thích Doanh Sở hả?”

 

Nguyên Mạch Đông nghiêng mặt cô gái lạ tự dưng bắt chuyện , thấy cô cũng đội chiếc mũ giống hệt , ngập ngừng gật đầu.

 

Chiếc mũ là Doanh Sở tặng cô.

 

đồng điệu với , cô còn học theo mấy cô em gái mạng vẽ tên đội Doanh Sở lên mặt.

 

Người tưởng cô là fan cũng chẳng gì lạ.

 

Khoai Lang lập tức giới thiệu bản , cô là một fan cực kỳ nhiệt tình. Suốt cả quá trình trò chuyện luôn giữ tâm thế hào hứng nhưng gây phiền phức, cứ thế luyên thuyên kể cho Nguyên Mạch Đông đủ chuyện về Doanh Sở.

 

“Trời ơi, cứ tưởng Doanh Sở giải nghệ là sẽ yên phận huấn luyện viên chứ, ai ngờ tái xuất!”

 

“Nghe chấn thương tay nặng, tiêm t.h.u.ố.c tê mới chịu cường độ thi đấu. Năm là năm khả năng vô địch nhất của đó.”

 

“May quá, cuối cùng cũng trở ! Trong bao nhiêu tuyển thủ, vẫn thích nhất. Tay nhanh mà tư duy cũng đỉnh.”

 

 

Khoai Lang thao thao bất tuyệt, còn Nguyên Mạch Đông thì im lặng lắng từ đầu đến cuối.

 

Trong sân là fan, ai cũng mang tâm trạng phấn khích đến xem trận đầu tiên khi Doanh Sở tái xuất, tiếng ồn ào náo nhiệt vang khắp nơi.

 

Khoai Lang Bay Nhảy cũng ngoại lệ, nhưng Nguyên Mạch Đông thì khác biệt.

 

từng thấy hâm mộ nào yên tĩnh đến thế, chút phấn khích.

 

Định hỏi gì đó, nhưng đúng lúc đèn trong sân đột ngột tắt, các tuyển thủ bắt đầu sân, chuẩn giai đoạn cấm chọn. Cô lập tức dời sự chú ý lên màn hình, quên béng mất định gì.

 

Không khí tại chỗ chợt trở nên yên lặng, khác hẳn với sự náo nhiệt ban nãy. Chỉ còn ánh sáng xanh từ những cây lightstick lấp lánh.

 

Đó là màu cổ vũ của HCG.

 

Fan cá nhân , fan đội cũng ít, huống hồ còn là tái xuất ở đội cũ.

 

Một cái liếc , cả khán đài như chìm trong biển xanh mênh mông.

 

Nguyên Mạch Đông rành về e-sports, game cô cũng chơi ít. Thỉnh thoảng Doanh Sở rủ thì cô mới lên mạng chơi cùng .

 

Nhiều còn từng trêu cô là để một tài khoản đủ skin đủ tướng mà phủ bụi. Sau đó Doanh Sở chịu hết nổi, chủ động xin tài khoản về tự chăm. Mỗi mùa đều giúp cô leo lên bậc cao thủ.

 

Anh vẫn livestream, thậm chí còn dùng tài khoản của cô. Dù cô ác ý đặt tên tài khoản là “Bé Ngoan” thì Doanh Sở cũng mặt đổi sắc lấy dùng. Fan trong phòng livestream trêu, mỗi thấy cái tên lên sàn đều tưởng là chơi nữ.

 

hiểu nhiều, nhưng cô hiểu sự im lặng đầy ăn ý lúc chính là sự tôn trọng và tình yêu mà những hâm mộ dành cho tuyển thủ sân.

 

Vậy nên cô cũng tiếp tục giữ im lặng.

 

Doanh Sở đầu tái xuất, sức hút tăng vọt.

 

Ống kính và lời bình cũng vì thế mà phần thiên vị. Trong khung hình, vẫn im lặng, điềm tĩnh, ánh mắt chăm chú màn hình thi đấu.

 

Trận chơi chắc tay, đến cả bình luận viên cũng tán thưởng, rằng bất kể là trận đấu nào Doanh Sở luôn giữ sự bình tĩnh hiếm .

 

Ống kính sân khấu nhiều, khán đài cũng ít. Đạo diễn chương trình thì tinh ranh, chuyên tìm góc các cô gái xinh .

 

Nguyên Mạch Đông bỗng lọt khung hình.

 

sững một giây, theo phản xạ nở nụ , mấp máy môi: “Cố lên.”

 

mấy hứng thú với thi đấu, chỉ đơn giản là đến vì Doanh Sở. Câu “cố lên” cũng chỉ dành riêng cho .

 

ngờ rằng Doanh Sở thấy.

 

Thực vặn ngẩng đầu, chỉ lướt qua một cái cúi xuống ngay.

 

Bỗng dưng giọng bình luận trở nên đầy kích động.

 

“HCG đổi lối chơi !”

 

“Họ bất ngờ tăng tốc tấn công! Khoảng cách kinh tế vốn khá xa, HCG giờ mở rộng lợi thế?”

 

“Doanh Sở đang ? Nước liều đấy! Đối phương còn đủ chiêu cuối lẫn tốc biến mà Doanh Sở chỉ còn nửa máu! Anh lao lên ! Anh lao lên !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quy-keo-kiet-va-he-thong-dai-gia/chuong-204-phien-ngoai-doanh-so.html.]

 

“Còn một chấm m.á.u mà vẫn chạy ! Pha xử lý quá đỉnh!”

 

Bầu khí tại hiện trường lập tức bùng nổ, tiếng hò reo vang dội khắp khán phòng.

 

Nguyên Mạch Đông cô gái bên cạnh thì thầm: “Không giống phong cách cũ của Doanh Sở chút nào.”

 

Nguyên Mạch Đông đáp: “Anh nghỉ thi đấu mấy năm , nhỡ đổi phong cách thì ?”

 

Khoai Lang thì xuôi theo: “Ờ ha, tay là g.i.ế.c ngay, chứ nếu do dự thì lề mề.”

 

Quả nhiên đó Doanh Sở đ.á.n.h càng lúc càng áp đảo, dứt khoát kết thúc trận đấu với tỷ 3:0.

 

Khoai Lang Bay Nhảy nhịn hét toáng: “Á á á á trận quá luôn!”

 

Không ai thích mấy trận đấu lê thê, thể thao điện t.ử là để tranh tài, cảm giác m.á.u lửa mới là thứ khiến say mê, huống chi còn là trận 3:0 trọn vẹn như .

 

Khoai Lang Bay Nhảy đó phấn khích mãi nguôi.

 

Mãi đến khi lấy tinh thần cô mới nhận khán giả lục tục rời , mà thì uống nhiều nước…

 

Muốn vệ sinh.

 

Khu nhà vệ sinh biển chỉ dẫn rõ ràng, trùng hợp gần khu vực hậu trường.

 

Khoai Lang Bay Nhảy nhanh chóng giải quyết xong, bước liền thấy một tiếng "rầm" vang lên từ phía cánh gà.

 

Vì tò mò, cô thò đầu thử, thầm nghĩ nếu may mắn khi gặp tuyển thủ, đó sững tại chỗ.

 

Doanh Sở nãy còn lạnh lùng sân khấu, lúc đang áp sát một cô gái trông quen.

 

cạnh cô ban nãy.

 

Cô gái tựa lưng tường, còn Doanh Sở thì từ từ ép sát.

 

Gió đêm khẽ lay động, đưa đoạn đối thoại của họ tới tai Khoai Lang Bay Nhảy.

 

Doanh Sở : “Mũ lệch .”

 

Nguyên Mạch Đông khẽ "ừ".

 

Anh vươn tay chỉnh mũ, nhưng vì chỉnh ngay ngắn, cố tình đẩy nó lệch hẳn sang bên tai.

 

Nguyên Mạch Đông uể oải để mặc Doanh Sở nghịch ngợm.

 

Chỉnh xong mũ, Doanh Sở đưa tay nâng lấy mặt cô, ngón cái nhẹ ấn lên hai chữ HCG vẽ bằng son và phấn mắt má cô: “Học ai ?”

 

Nguyên Mạch Đông trả lời, hỏi ngược : “Anh thích ?”

 

Ngón tay vẫn mơn man má cô, lớp son nhạt dễ dàng xóa để vệt đỏ và chút ánh nhũ nhè nhẹ, lấp lánh ánh đèn phòng nghỉ, cả trong bóng tối cũng ánh lên lấp lánh.

 

Ánh mắt Doanh Sở cũng rực sáng.

 

Giọng khàn khàn, gần như là thì thầm: “Thích.”

 

Khoảnh khắc lướt qua ánh của cô khán đài, dù chỉ là một cái liếc vội nhưng khiến m.á.u sôi trào, cảm giác như cô đang bước thế giới của .

 

Trong mối quan hệ , cô lúc nào cũng giữ sự lý trí, thích game, cũng chẳng quan tâm tới e-sports, chỉ đơn giản là chút hứng thú và thiện cảm với .

 

Thế nên cũng luôn yêu một cách dè dặt.

 

Hôm nay thấy cô trang điểm theo phong cách cổ vũ, đội chiếc mũ lưỡi trai thêu tên tắt của , mỉm dịu dàng với : “Cố lên.”

 

Chỉ trong một khoảnh khắc, sự kiềm chế mà gắng giữ bấy lâu như sụp đổ.

 

Anh ép cô góc tường, còn dùng đầu ngón tay lau son môi như , mà cúi đầu c.ắ.n lấy đôi môi cô.

 

Nụ hôn mãnh liệt và hung hăng, hôn sâu, nuốt trọn từng tiếng rên khe khẽ cô bật .

 

Cô vẫn tựa tường, tay đẩy , chỉ nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay .

 

Cô đang thuận theo, cũng là chấp nhận.

 

Như một phụ nữ trưởng thành dang tay: “Thôi , bó tay với luôn.”

 

Trong dáng vẻ sự thấu hiểu, từng trải, và một sự bao dung sâu thẳm như biển khơi.

 

Chính sự bao dung đó thiêu rụi lý trí còn sót trong Doanh Sở.

 

Không rõ Khoai Lang Bay Nhảy rời từ lúc nào, xung quanh chỉ còn hai , gió đêm xuyên qua hành lang, rõ tiếng thở gấp và âm thanh quấn quýt giữa môi răng họ.

 

Lúc tách , môi Nguyên Mạch Đông sưng đỏ.

 

Cô khẽ lườm , trách kiềm chế, trách mạnh tay quá mức.

 

Doanh Sở cúi xuống nhặt chiếc mũ rơi đất, phủi sạch bụi đội lên đầu cô: “Về chỗ nhé?”

 

Nguyên Mạch Đông khẽ gật đầu.

 

Thật ngoài chỗ , họ cũng chẳng còn nơi nào khác để . Cả hai đều kỹ tính, ai thích ở khách sạn vì thấy đủ sạch sẽ.

 

Nguyên Mạch Đông từng đưa bước thế giới của .

 

Đó là một sự ngầm hiểu giữa họ.

 

(Toàn văn )

Loading...