“Không dẫn   theo?”
 
“Không dẫn.”
 
Suốt dọc đường, để tránh khiến  khác nghi ngờ  phận của Vệ Chiêu,  chỉ gọi  là “ca ca”.
 
Thực    gọi  là “Tri Hội” hơn.
 
Tri là sáng.
 
Sáng thì  tối.
 
4
 
Tiểu Bắc sợ  đổi ý, gần như ngay khi chúng   tìm  chỗ nghỉ chân,    chờ nổi mà theo sát phía  giục giã .
 
Ta  thấy ham  trong mắt , mỉm  gật đầu.
 
Trước khi  ngoài,   với Vệ Chiêu rằng  dẫn Tiểu Bắc  dạo một vòng.
 
Chàng  liên lạc  với thuộc hạ cũ và hẹn gặp .
 
 khi      ngoài,  vẫn theo bản năng  cạnh .
 
“Ta  cùng nàng.”
 
Ở quận Lý Ngư , chúng  vốn chẳng quen  ai, hơn nữa   là một cô nương.
 
Ta   lo lắng điều gì, nhưng vẫn từ chối ý  .
 
Bởi nơi  định đến là Nam Phong quán, một nơi mà cả đời   đều   Vệ Chiêu đặt chân tới nữa.
 
Trước cửa Nam Phong quán,  nắm tay Tiểu Bắc đang reo hò mà  , còn cố ý rửa mặt cho .
 
Tuy tướng mạo   thể gọi là hạng nhất hạng nhì nhưng vẫn coi như thanh tú.
 
Dù chúng  suốt đường vội vã, phong trần mệt mỏi, nhưng so với   đói một bữa no một bữa, giờ   trông  chút thịt,  còn gầy yếu như con khỉ nhỏ ngày .
 
Tiểu Bắc  đề phòng, nhưng  khi  tới quận Lý Ngư  nhờ  báo tin .
 
Hắn  mấy gã lực lưỡng giữ chặt, quán chủ cẩn thận  kỹ gương mặt ,   sang  với :
 
“Khuôn mặt  bán   bao nhiêu, cùng lắm cho cô một hai lượng bạc.”
 
Ta  quan tâm  bao nhiêu bạc, chỉ cần Tiểu Bắc ở  đây.
 
Vì  chịu ngoan ngoãn nên    đánh ngất.
 
Ta liếc   đang   đất, dặn dò:
 
“Hắn  giỏi bỏ trốn, trông chừng cho kỹ.”
 
“Cô nương cứ yên tâm, ở đây nếu   đến chuyện khác, thì cách tra tấn  chúng  vẫn  đủ.”
 
Ta cụp mắt, nhận bạc   lưng rời .
 
Nam Phong quán xa hoa đến cực điểm, phóng túng hưởng lạc, những chuyện  thường  dám nghĩ tới, bọn họ đều  thể  .
 
Chỉ tiếc là giờ  cần Nam Phong quán dạy dỗ Tiểu Bắc  , nếu  nơi  tuyệt đối sẽ  tồn tại thêm một ngày nào.
 
Cầm lấy một hai lượng bạc vụn,   lập tức  về tìm Vệ Chiêu, mà tới một căn viện đổ nát ở phía đông thành.
 
Nơi   một lão mù, thường ngày dựa  kể chuyện ở  lâu để kiếm sống.
 
Kiếp ,  khi Vệ Chiêu  coi là hôn quân mà g.i.ế.t c.h.ế.t, khắp phố phường bắt đầu lan truyền những câu chuyện bi thảm thời  còn lưu lạc, để thiên hạ mua vui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quy-hon-vang/4.html.]
 
Những hiểu  của  về quá khứ của Vệ Chiêu, phần lớn đều từ miệng những kẻ kể chuyện mà .
 
Ai là  thu thập  truyền bá chuyện của Vệ Chiêu khắp nơi,   còn quan trọng.
 
Dù  thì sử sách xưa nay vẫn luôn do kẻ thắng  .
 
“Ta vốn là tới tìm vị hôn thê bỏ trốn của ,  ngờ   thấy một màn cảm động thế .”
Truyện đăng  page Ô Mai Đào Muối
Là nhị công tử Kỷ gia.
 
Ta thoát khỏi vòng tay Vệ Chiêu,  sang Kỷ Thư Lãng đang mỉm   bên cạnh,   gì, kéo Vệ Chiêu lui  phòng  đóng cửa .
 
Chuyện Kỷ Thư Lãng tìm đến,   đoán , chỉ  ngờ  nhanh như .
 
Dù   cũng  rõ,  chỉ ham vui náo nhiệt, còn  chỉ là cái cớ.
 
Vì thế,  ánh mắt nghi hoặc của Vệ Chiêu,  thẳng thắn :
 
“Chàng đừng    bậy, chúng   từng định hôn,  thể thành phu thê,  cũng  thích .”
 
Người  phu quân của , từ kiếp  đến kiếp , chỉ  một.
 
Vệ Chiêu khẽ đáp một tiếng.
 
Thực  tính  thì thời gian ,   về  chẳng bao nhiêu, ngược  , từ  xuất hiện, tuy cứu  nhưng  hiểu rõ  đến , tâm tư tất  thuần khiết.
 
Vệ Chiêu  nghi ngờ , xem như tâm  đơn thuần.
 
Ta im lặng một lúc. 
 
Bởi chuyện  sống ,  thể  với ai, mà cho dù   , cũng chẳng ai tin.
 
“Tiểu Bắc ?” 
 
Cuối cùng Vệ Chiêu cũng nhận    cùng  lúc  ngoài   .
 
Tuy    Tiểu Bắc là kẻ quá tham lam,     nhưng  với  cùng biến mất lâu như thế, giờ chỉ   trở về…
 
Khó tránh khỏi Vệ Chiêu nghĩ rằng   gặp  chuyện rắc rối gì.
 
“Không  chuyện gì .” 
 
Ta trấn an. 
 
“Chỉ là  đó chúng  phát hiện      ruột của , nên mỗi  một ngả.”
 
Vệ Chiêu cẩn thận quan sát  một lượt, thấy  thật sự   thương mới yên lòng.
 
Khi nãy vì lo cho  quá, chỉ  thấy  là   ôm chặt, sợ giây tiếp theo  biến mất.
 
Bây giờ mới kịp hỏi han    thương  , mới kịp dặn dò:
 
“Liễu Liễu,   nàng đừng rời xa  lâu như   ?”
 
“Nếu , nàng  lâu ,   tìm nàng ở  đây?”
 
Giọng Vệ Chiêu buồn đến ,  nghĩ một lát   với :
 
“Ta đến từ quận Kiều Nữ, huyện Khổ Hải.”
 
“Vệ Chiêu,     thể tìm  ở đó.”
 
“Nếu  rời xa ,  sẽ chỉ đến nơi .”