Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

QUY ĐIỀN VIÊN - 8

Cập nhật lúc: 2025-07-08 00:59:32
Lượt xem: 3,676

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng mùng Một, cả nhà áo mới, ăn xong bữa sáng thì đón khách đến chúc Tết – là Lục Chiêu và Lão Mạc.

 

Trong tiểu viện vốn trông cô quạnh , Tết ấm áp lạ thường.

 

Sau Tết, vụ xuân gieo trồng, Lão Mạc vẫn dẫn đến giúp. Lục Chiêu thì xuất hiện, bởi đang bận chuẩn cho kỳ thi hương.

 

Khi lúa mạch ngoài đồng cao đến ngang bắp chân, trang viên đột nhiên xuất hiện hơn chục vị khách mời mà đến.

 

Tống gia sụp đổ, nam nhân trưởng thành đày đến phương Nam, nữ nhân và trẻ nhỏ khi khỏi lao thì bạn bè đều ngơ, ngay cả Cao Châu Châu cũng trở về nhà đẻ, bỏ mặc Tống gia.

 

Bước đường cùng, là ai chợt nhớ tới – “cố nhân” của họ, tìm tới để đòi trang viên.

 

Chỉ đáng tiếc, họ từng thật sự hiểu , cứ nghĩ nhu nhược cam chịu, còn si tình với Tống Nhàn.

 

chỉ thuận theo thời thế, vốn khinh ghét Tống Nhàn dung mạo tầm thường, tâm tính ti tiện, tình sâu nghĩa nặng với ? Nói cho cùng, tình ý từng kịp nảy nở.

 

09

 

Người Tống gia nhân đinh vốn thưa thớt, đây còn đoạn tuyệt với chi thứ, nên chỉ mười hai là lão, yếu, phụ, nhược – kể cả Tống phu nhân.

 

Nhà mười , thiếu trẻ khỏe, rõ ràng chiếm thế thượng phong.

 

Tống phu nhân ban đầu còn hùng hồn đòi trả trang viên cho Tống gia, đáp ứng, bà liền mắng chửi om sòm.

 

Nương và Tiểu Diệp vốn hiền hòa với , nhưng khi mắng chửi thì tuyệt đối lép vế. Những lời mắng nhiếc trong thôn, các bà thuận miệng buông từng câu, mắng đến mức Tống lão phu nhân suýt nữa tức đến ngất xỉu.

 

Mắng , Tống phu nhân run rẩy chỉ , giọng the thé:

“Tiện nhân vô liêm sỉ, dám chiếm đoạt đồ của Tống gia mà chịu trả!”

 

Nương xông lên, tát bà hai bên má mỗi bên một cái giòn tan:

“Mụ tiện nhân , ngươi đang ai đó? Lời lẽ đảo điên trắng đen . Trang viên thế nào, trong lòng ngươi rõ hơn ai hết. Còn dám những lời khó lọt tai nữa, ngại cho thêm mấy cái tát .”

 

Tống phu nhân tức đến n.g.ự.c phập phồng, nhưng dám mở miệng nữa, đành mặt , nương.

 

Những còn của Tống gia lúc đầu im lặng, định để Tống lão phu nhân lấy phận trưởng bối áp chế . thấy bà địch nổi, liền bước lấy tình mềm lòng .

 

Một phụ nhân trông hòa nhã hơn Tống phu nhân lên tiếng:

“Hiền phụ của Nhàn nhi…”

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quy-dien-vien/8.html.]

 

Ta mỉm :

“Tống nhị phu nhân, hòa ly . Hơn nữa, ngày cùng con gà trống bái đường, chẳng chính bà cũng mặt ? Khi gà mà tưởng ?”

 

“Dẫu là thì một ngày phu thê, trăm ngày còn nghĩa…”

 

Nụ môi vẫn đổi:

“Ta và Tống Nhàn từng gặp mặt. Khi ở Thanh Ngô cư, cũng chỉ ăn cơm của hạ nhân. Nghĩa tình ư? Bà đừng nhắc đến nữa.”

 

Tống nhị phu nhân nổi lời nào, cô gái trẻ cạnh bà – hẳn là nhị tiểu thư – trừng mắt với :

trang viên cùng ruộng đất vốn là nhà chúng cho ngươi!”

 

“Nhị tiểu thư cũng là cho . Trước các khinh xuất hèn kém, xem như con kiến, từng so đo. Các dùng trang viên để đuổi , nhận , coi như ân oán đôi bên xóa bỏ. Giờ sa cơ lỡ vận đến tìm gây sự, chẳng lẽ tiếp tục dây dưa ?”

 

Nhị tiểu thư giậm chân, giận dữ:

“Chúng thê thảm đến thế, ngươi thể nhẫn tâm như ?”

 

“Lúc giam trong Thanh Ngô cư, nếu khi cô từng ghé thăm một , lời còn thể lọt.”

 

Ta bước lên, đối diện họ:

“Trang viên và ruộng đất, sẽ trả. Nếu các phục, cứ việc đến nha môn kiện . Dù Tống gia vẫn còn ruộng tế điền ở quê. Ta nể tình lúc Tống gia cho hai trăm lượng bạc, giờ thể cho các một trăm lượng để về quê hương. Nếu , thì mời cho.”

 

Hiện giờ, họ còn dám kiện ?

 

Cha và nương bước đến hai bên che chở .

 

Nương mắt đỏ hoe, giọng run rẩy nhưng cứng cỏi:

“Nhà cứu lão gia Tống gia cũng cầu báo đáp gì. Là các coi thường Đào Đào của , ép cưới hành hạ đủ điều, biến một cô nương thành một phụ nhân hòa ly. Vậy mà còn dám vác mặt tới gây phiền toái, đúng là gia phong bất chính, kết cục hôm nay cũng là đáng đời.”

 

Cha tiếp lời:

“Nể mặt lão gia Tống gia, hôm nay chúng còn để các chọn. Nếu còn tiếp tục loạn, đừng trách chúng dùng gậy tiễn khách.”

 

Tống phu nhân lấy bình tĩnh, chằm chằm hồi lâu :

“Thì đây nhầm . Ngươi mới là thích hợp với Nhàn nhi. Ta sẽ dẫn bọn họ về quê ruộng. , đêm nay liệu thể cho chúng tá túc một đêm ?”

 

“Có thể.”

 

 

Loading...