Quỷ Án Nữ Ngỗ Tác - Chương 357

Cập nhật lúc: 2025-08-02 16:18:44
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dưới ánh nắng hanh hao của ngày thu, tiếng vó ngựa gõ lanh canh nền đá xanh khiến gian thêm phần se lạnh. Tào Khuê và Khi Đô ngoài xe nhưng thấy những gì Thẩm Quân Nghiêu . Thẩm Quân Nghiêu hề cố ý hạ giọng, dường như để họ rõ sự thật. Cả hai theo Thẩm Quân Nghiêu lâu, họ , thầm nghĩ vị Chỉ huy sứ của họ quả nhiên cao tay.

Chiếc xe ngựa dừng cửa phủ công chúa trưởng. Thẩm Quân Nghiêu ghé tai Khương Ninh nhỏ vài câu mới vén rèm bước xuống. Cánh rèm buông xuống che gương mặt ửng hồng của Khương Ninh.

“Tối sẽ đến đón nàng.”

Lời của Thẩm Chỉ huy sứ ấm áp tựa cơn gió mát thoảng qua tai Khương Ninh, hòa quyện với mùi bồ kết và hương liệu y phục của , khiến nàng đỏ mặt, tim đập loạn nhịp.

________________________________________

Trấn Phủ Tư vẫn yên ắng lạ thường, bóng qua đều vội vã. Bình Dương Vương vẫn còn ở Khánh Kinh, nên các Ngự Ninh Vệ thể lơ là khi ông rời .

Khi Đô về phủ, Khương Ninh đoán bàn bạc với gia đình về việc xin ban thưởng của thánh thượng, thể là để gây khó dễ cho nhà họ Khi. Tào Khuê cũng từ biệt Khương Ninh khi đỗ xe xong, vội vã về nhà khoe với vợ về phần thưởng mà nhận .

Khương Ninh sân, Chu thẩm thấy và vội vàng hỏi han tình hình. Khương Ninh tươi giải thích rằng việc giải quyết, nhưng nhiều về chi tiết vụ án. Dù đây cũng là chuyện của hoàng gia, cẩn trọng lời mới là an nhất. Khương Ninh quý mạng sống của liên lụy Chu thẩm cùng những khác.

Khương Ninh ôm quần áo và khăn mặt tắm rửa. Trên đường về phòng, nàng vẫn còn suy nghĩ xem nên xin ban thưởng gì ngày mai cho hợp lý. Cứ thế, nàng đến giờ cơm mà .

Bụng đói kêu réo, Khương Ninh gãi đầu, quyết định ăn . Có năng lượng mới giúp đầu óc hoạt động hơn .

Trong nhà ăn nhiều , đều là những đồng liêu ăn vội để kịp ca trực. Họ cắm cúi ăn, thấy Khương Ninh về thì tò mò, lùa cơm hỏi han tình hình. Khương Ninh cũng lảng tránh, kể một vài chuyện vặt về vụ án để thỏa mãn trí tò mò của .

“Giờ chỉ mong Bình Dương Vương nhanh cho . Mấy ngày nay tuần tra đến mòn cả chân, còn đề phòng bọn cuồng giáo . Nghe để gặp giáo chủ, chúng phát rồ quỳ lạy và tụng kinh ngoài viện của bà . Dân chúng còn bắt gặp khiếu nại, bọn cuồng giáo tụng kinh ban đêm phiền dân.”

Một đồng liêu ăn xong lau miệng, mặt đầy bất đắc dĩ than vãn. Đồng liêu cạnh cũng than phiền, rằng thà bắt hung đồ còn hơn tuần tra thành mấy ngày nay. Một Ngự Ninh Vệ khác bưng bát tới cũng nhập hội. Anh hiển nhiên tâm trạng cũng hơn là bao.

“Các ông còn đỡ, chúng gần đây tuần tra phía bắc thành, qua một con hẻm là mèo hoang. Tuần đêm còn cẩn thận, là dẫm phân chó ngay.”

Mặc dù than phiền nhưng nhóm Ngự Ninh Vệ vẫn chăm chỉ. Họ ăn vội ngoài trực ca. Khương Ninh nhớ lời Thẩm Quân Nghiêu sẽ đến đón , nghĩ rằng giấc ngủ trưa khó mà ngủ . Nàng đơn giản leo lên giường thoại bản.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quy-an-nu-ngo-tac/chuong-357.html.]

Nàng đang đến đoạn các hiệp khách giao chiến, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa đều đặn. Giọng Mặc Trì vẫn trầm như khi: “Khương cô nương, chủ tử sai đến đón .”

Khương Ninh lẹ làng xuống giường, xỏ giày mở cửa. Mặc Trì kiệm lời, dẫn nàng đến một gác mái trang trí cổ kính, tao nhã, toát lên sự tinh tế.

Thẩm Quân Nghiêu đang bóng cây lật xem công văn. Ánh nắng loang lổ chiếu lên y phục màu đỏ của . Gió thổi qua lọn tóc trán lay động. Khi đưa tay vén tóc lên thì ngẩng đầu lên, bốn mắt với Khương Ninh, ngay đó nở một nụ nhẹ.

Phiêu Vũ Miên Miên

Khương Ninh nhất thời cảm giác tim đập còn loạn hơn cả đám mèo hoang.

Mặc Trì đánh xe ngựa đường lớn. Thẩm Quân Nghiêu cất công văn đến, “Ta còn công vụ vội, chỉ thể dành nửa canh giờ để cùng nàng mua trang sức mới. Ngày mai cung vẫn ăn diện một chút.”

Trong lúc chuyện, Khương Ninh mới để ý gác mái mặt là một tiệm trang sức, ba chữ “Lả Lướt Trai” lấp lánh treo cao. Tiểu nhị ngoài cửa chờ sẵn từ lâu, cứ liên tục về phía họ.

“Đi thôi, Thẩm Tri Ý mua cho nàng một cây trâm mới, sẽ tặng nàng một bộ trang sức.”

Khương Ninh thầm than Thẩm Chỉ huy sứ đúng là đại gia, nghĩ thầm một bộ trang sức thể đổi bao nhiêu tiền. Hai bước Lả Lướt Trai, tiểu nhị lập tức chào đón và hỏi mua gì.

Thẩm Quân Nghiêu đầu mua sắm cùng cô nương, thực sự hiểu, suy nghĩ một lát với tiểu nhị: “Mang những món mới nhất, đắt nhất cho xem .”

Khương Ninh theo bản năng vươn tay che miệng , “Đừng, đừng, đừng! Phiền ngài chọn cho những món trang nhã, đoan chính một chút là .”

Tay nàng mềm mại, thở ấm áp của Thẩm Quân Nghiêu phả lòng bàn tay nàng. Gương mặt nàng nóng bừng, vội vàng rụt tay .

Thẩm Quân Nghiêu cũng khá hơn là bao, vành tai ửng đỏ, vội vàng sờ chuôi đao bên hông để trấn tĩnh.

lúc bong bóng hồng giữa hai mới bay lên, một giọng phần quen tai vang lên lưng thu hút sự chú ý của Khương Ninh.

“Khương cô nương cũng ở đây . Cô ưng món trang sức nào ? Cô là quý nhân của Thiệu mỗ, Thiệu mỗ sẽ giảm giá cho cô.”

Người đến là một nam tử mặc trường bào màu xanh đậm, tóc cài cây trâm ngọc biếc trong suốt. Dù gió thu se lạnh, tay vẫn phe phẩy một chiếc quạt ngọc. Chính là Thiệu Tô, chưởng gia của Thiệu gia. Bên cạnh còn Đổng Tích Tích, mặc y phục trắng tinh khôi, khóe miệng luôn nở nụ .

Loading...