Quang Âm Chi Ngoại - Chương 939: Đại nhân, đây là Mệnh Đăng của ngài! (2)

Cập nhật lúc: 2025-10-12 06:32:36
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một lúc lâu , khi bốn phía các Hắc Y Vệ đều khoanh chân chờ, quốc chủ Thiên Đỉnh đang xa xăm bỗng xoay , nhẹ giọng hỏi Từ Thanh:

“Thần Tử đại nhân, ngài thấy tư chất của nhi tử thế nào?”

“Người tên Mộc Nghiệp, tâm trí tệ, tư chất xuất chúng, chỉ là mang tịch Thánh Lam, giới hạn tương lai.” Từ Thanh bình thản đáp.

Ánh hoàng hôn phủ lên mắt của quốc chủ Thiên Đỉnh, che khuất ánh , khiến ngoài thể rõ cảm xúc và biến hóa trong mắt ông , chỉ thấy tiếng ông thì thầm như lẩm bẩm:

“Ta là Binh Tử Tịch tứ, định sẵn con cháu đời nếu xuất hiện tuyệt thế kỳ tài thì vĩnh viễn thể đổi… May mà nó đại nhân để mắt, nâng lên bậc Nhất Tịch tôn quý vô cùng.”

“Thần Tử đại nhân, mục tiêu của ngài… từ đầu đến c.uối, là sâu trong Chân Tiên Thập Tràng ? Với phận cao quý của tộc Hắc Thiên Thần Tử, theo lý mà nếu ngài để mắt đến thứ gì, tất nhiên Thần điện sẽ hạ chỉ, sai Tộc Thánh Lam ngài lấy .”

“Hoặc chí ít, với một nơi nguy hiểm như , sẽ hộ đạo giả theo mới …”

Sắc mặt Từ Thanh khẽ trầm xuống, Đội trưởng tiến gần vài bước, nhưng bọn họ nhanh chóng phát hiện, từ lúc nào, tất cả Hắc Y Vệ xung quanh đều nhắm mắt… rơi trạng thái ngủ say.

“Ta hiểu , Thần Tử đại nhân, ngài nhất định đối thủ trong nội bộ tộc Hắc Thiên. Thế lực của kẻ đó lớn, mà Thần Tử chỉ một, tranh đoạt với , đúng ?”

“Vì ngài chỉ thể tự đến đây, vì tạo hóa trong nơi … giống như c.uộc tranh đoạt ngôi vị hoàng đế ở Thiên Phong vương triều . dù ngài đối thủ, thì với những nhân vật nhỏ bé như chúng , đặc biệt là những kẻ ngài nâng tịch, cũng sẽ ảnh hưởng.”

“Dù … cũng phù hợp với phận. Theo lẽ thường, đúng là như .”

Quốc chủ Thiên Đỉnh lẩm bẩm, đầu Từ Thanh, ánh mắt trở nên sâu thẳm.

“Đại nhân, khi ngài… tiến sâu trong Chân Tiên Thập Tràng, còn nữa ?”

“Ngài… sẽ nữa, đúng chứ?” Trong mắt ông hiện lên một tầng thâm ý.

Từ Thanh thẳng mắt ông , những lời lẩm bẩm , cũng giống như đang tự an ủi.

Dẫu , là một vị quốc chủ, dù chỉ là tiểu quốc, thì trí tuệ cũng tuyệt đối đơn giản.

đến nước , nghi ngờ … cũng chẳng còn quan trọng. Việc nâng tịch buộc họ cùng chung một sợi dây.

“Ta còn chuyện khác xử lý, sẽ về nữa.” Từ Thanh điềm tĩnh đáp, dù là câu trả lời thật, nhưng trong câu chữ vẫn để trống lắt léo.

Quốc chủ Thiên Đỉnh thêm lời nào, khoanh chân xuống, trầm mặc lên tiếng.

Mà đám Hắc Y Vệ xung quanh, cũng đồng loạt tỉnh dậy, sắc mặt hề khác thường, rõ ràng là hề ý thức ngủ th.i.ế.p .

Cứ như thế, thời gian trôi qua. Khi bóng đêm buông xuống, từ xa trong rừng truyền đến tiếng gió gào rít, ánh mắt quốc chủ Thiên Đỉnh chợt lóe lên hàn quang, về phía . Châu Hành Vu dẫn thuộc hạ về với tốc độ cực nhanh.

Vẻ mặt Châu Hành Vu vẫn như thường, nhưng trong lòng c.uộn trào.

Điều khiến dậy sóng, chính là… Mệnh Đăng. Bởi thật sự mang về một ngọn Mệnh Đăng!

Vương triều Thiên Phong… mà thật sự truyền Mệnh Đăng đến!

Việc khiến Châu Hành Vu càng thêm xác tín ba phần đối với phận của Từ Thanh.

Sau khi đến nơi, ôm quyền hành lễ, vung tay, một ngọn Mệnh Đăng màu đỏ tươi xuất hiện trong tay, đưa về phía Từ Thanh.

Dù khả năng khống chế cảm xúc cực mạnh, thì khi thấy ngọn Mệnh Đăng , trong lòng Từ Thanh vẫn chấn động.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-939-dai-nhan-day-la-menh-dang-cua-ngai-2.html.]

Hắn giơ tay khẽ vẫy, Mệnh Đăng đỏ rực bay tới, rơi tay .

Hình dạng ngọn Mệnh Đăng là một cánh… cánh m.á.u.

Không một đôi, mà chỉ một chiếc.

Từng sợi lông vũ cánh đều khắc họa sống động như thật, lan tỏa sát khí nồng đậm mùi huyết sát. Vừa đây là một ngọn đèn chủ về sát phạt, vô cùng phi phàm, d.a.o động linh năng tỏa càng khiến khác kh.i.ế.p sợ.

Cầm ngọn Mệnh Đăng tay, Từ Thanh thậm chí sinh cảm giác mơ hồ, thật ngờ… thật sự lấy .

Đây là… Mệnh Đăng! Hai ngọn đèn trong cơ thể đều đ.á.n.h đổi bằng m.á.u, bằng mạng mới đoạt .

“Ngọn thứ ba!” Từ Thanh đè nén sự xao động trong lòng. Hắn Mệnh Đăng thể đặt túi trữ vật, cũng thích hợp hấp thu lúc , cần kiểm tra cẩn thận về , liền thu trong lòng.

Một bên, Thanh Thu và Ninh Viêm thấy Từ Thanh cất Mệnh Đăng n.g.ự.c, trong lòng đều chấn động dữ dội.

“Cái đám ch.ó đẻ tộc Hắc Thiên … Ta liều sống liều c.h.ế.t cũng đoạt ngọn nào, chỉ cần mở miệng một câu…” Thanh Thu nghiến răng trong lòng.

Ninh Viêm cũng hít sâu một , tâm thần khó lòng bình .

“Thần Tử đại nhân, Mệnh Đăng tới, tiếp theo chúng …?” Quốc chủ Thiên Đỉnh ôm quyền, c.ung kính hỏi.

“Tiến sâu trong Chân Tiên Thập Tràng!” Từ Thanh trầm giọng , dứt lời liền bước qua đường ranh mặt.

Đội trưởng lập tức theo sát, trong mắt lóe lên dị mang. Thanh Thu và Ninh Viêm thì còn cách nào, đành theo.

Châu Hành Vu chần chừ.

“Châu đại nhân, trách nhiệm của ngài là bảo vệ Thần Tử. Đường tiếp theo cực kỳ nguy hiểm, ngài cùng phối hợp, bằng giá bảo vệ sự an của Thần Tử.” Quốc chủ Thiên Đỉnh nghiêm nghị , bước qua đường ranh.

Châu Hành Vu nhíu mày, lời nào, một hồi trầm ngâm, cũng mang theo Hắc Y Vệ… bước .

Và ngay khi tất cả qua khỏi đường ranh giới, sâu trong Chân Tiên Thập Tràng, dị biến bất ngờ bộc phát!

Trong ảo giác mà Từ Thanh từng cảm nhận, ảnh đang múa , lúc , thật sự xuất hiện Chân Tiên Thập Tràng Thụ nơi xa.

Bốn phía ảnh lập tức hiện biển lửa hư ảo, bao phủ lấy y, khiến ảnh múa lượn giữa ánh lửa, lay động theo từng cơn chập chờn.

Mơ hồ còn nhiều ảnh khác hiện , thậm chí cả khúc tụng cổ xưa cũng bắt đầu vang vọng trong trung.

Cảnh tượng khiến tâm thần Từ Thanh chìm xuống.

Còn Đội trưởng thì ánh mắt lóe lên kỳ quang. Không ai phát hiện trong sâu thẳm đôi mắt y, ở thời khắc hiện lên một gương mặt giống hệt y.

Gương mặt trong con ngươi đang hé miệng, phát âm thanh ai , nhưng nếu khẩu hình… thì giống hệt bài tụng cổ xưa đang vang vọng trong gió!

Thao Dang

Thế nhưng chỉ một khoảnh khắc , gương mặt trong mắt Đội trưởng liền biến mất, y chớp mắt, khóe miệng lộ nụ kỳ dị.

Cùng lúc đó, Hắc Y Vệ và quốc chủ Thiên Đỉnh xung quanh cũng đều lộ vẻ mặt nghiêm trọng, chằm chằm về phía dị biến nơi xa.

“Thần Tử đại nhân cẩn thận! Có gì đó . Cảnh tượng khác hẳn với . Dù là kinh nghiệm cá nhân ghi chép trong điển tịch… loại ảo cảnh chỉ xuất hiện khi sâu sâu bên trong mới đúng!”

 

 

Loading...