Quang Âm Chi Ngoại - Chương 85: Gặp gỡ tình cờ (2).
Cập nhật lúc: 2025-02-03 00:10:47
Lượt xem: 11
Tổng cộng có hơn hai mươi người, sau khi hốt hoảng lao vào khe núi, bọn họ mới tạm thở phào nhẹ nhõm. Mấy tên hộ vệ liều mạng canh giữ lối vào, còn đám thiếu niên nam nữ may mắn thoát nạn thì bắt đầu quan sát cảnh vật bên trong.
Rất nhanh, bọn họ trông thấy dược phòng của Từ Thanh, cũng trông thấy hắn đứng đó.
"Có người!"
Vừa bắt gặp Từ Thanh, đám người này liền hoảng loạn như chim sợ ná, vội vàng lùi lại. Ba tên hộ vệ từ phía sau lập tức lao đến, ánh mắt cảnh giác xen lẫn sát ý dâng trào.
Luồng sát ý ấy khiến ánh mắt Từ Thanh càng thêm băng lãnh. Hắn lạnh lùng quét qua ba tên hộ vệ, sau đó nhìn về phía đám thiếu niên kia, trong đó có hai người đặc biệt thu hút sự chú ý của hắn.
Một người là thiếu niên lớn hơn hắn một chút, tầm mười sáu, mười bảy tuổi. Trông hắn ta cũng nhếch nhác như những kẻ khác, nhưng lại khác ở chỗ, trên mặt gần như không có vẻ hoảng loạn, mà chỉ tràn đầy cảnh giác.
Người còn lại là một thiếu nữ có dung mạo ngọt ngào. Dù y phục vấy bẩn và thần sắc khiếp sợ, nhưng với đôi mắt đã quen nhìn thấu nhân gian của Từ Thanh, hắn nhận ra ngay sự sợ hãi ấy phần lớn chỉ là giả vờ.
Đặc biệt là... bàn tay phải của cô ta đeo một chiếc găng tay. Thoạt nhìn như vì giữ sạch sẽ, nhưng với người am hiểu độc dược như Từ Thanh, hắn biết găng tay có thể có rất nhiều tác dụng.
Ví dụ như... rắc độc phấn.
"Hai mươi mấy người, tám hộ vệ, tu vi ở tầng sáu, tầng bảy Ngưng Khí. Những kẻ còn lại không quá tầng năm, chia thành ba nhóm nhỏ."
"Chỉ có hai người này là khác biệt. Gã thiếu niên kia tu vi khoảng tầng bảy, còn nữ nhân... chắc hẳn chính là kẻ đã dẫn dụ sứa khổng lồ. Những kẻ giao chiến với con quái đó không có mặt ở đây, nhiều khả năng đã kéo nó đi nơi khác."
Đó là thói quen của Từ Thanh. Chỉ một cái lướt mắt, hắn đã nhìn ra được nhiều điều.
Nhưng đám thiếu niên kia thì hoàn toàn không ngờ rằng, chỉ trong chớp mắt, Từ Thanh đã nhìn thấu bọn họ.
Ngược lại, đám hộ vệ không đơn giản như vậy. Bọn họ cảm nhận được sự lạnh lẽo trong ánh mắt hắn, lại nhìn sang dược phòng, trong lòng lập tức cảnh giác cao độ.
Có thể tìm được một thung lũng nhỏ như thế này trong cấm khu, lại còn dựng nhà ở đây, chứng tỏ thiếu niên trước mặt không chỉ quen thuộc với cấm khu, mà còn cư trú trong đó.
Người như vậy... cực kỳ nguy hiểm.
"Đạo hữu, chủ nhân của ngươi có ở đây không? Chúng ta không có ác ý, chỉ vì bị dị thú truy đuổi nên mới tạm thời ẩn náu nơi này."
"Trời sáng, chúng ta sẽ rời đi ngay. Nếu có quấy rầy, mong được lượng thứ."
Mấy tên hộ vệ theo bản năng dùng lời lẽ khách khí.
Lời nói của bọn họ khiến đám thiếu niên sau lưng cũng dần nhận ra điều khác thường, ánh mắt bọn họ đồng loạt hướng về phía Từ Thanh.
Thiếu niên lớn tuổi nhất nhìn hắn lâu hơn một chút, trong mắt lộ vẻ trầm trọng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-85-gap-go-tinh-co-2.html.]
Còn thiếu nữ đeo găng tay thì nheo mắt lại, lướt nhìn dược phòng, khẽ hít vào, tựa như nhận ra được mùi dược liệu phảng phất trong không khí.
Hiển nhiên, cô ta đã có đánh giá về Từ Thanh.
Từ Thanh nhíu mày, nhìn lướt qua bọn họ, lại nhìn về phía lối vào. Một lúc sau, hắn không nói gì, ngầm chấp nhận sự tồn tại của bọn họ, xoay người bước vào dược phòng.
Hành động mặc nhận của hắn khiến đám hộ vệ thở phào nhẹ nhõm, còn đám thiếu niên nam nữ phía sau bọn họ, phần lớn đều thấp thỏm bất an.
Chỉ có thiếu nữ đeo găng tay, trong mắt lóe lên một tia dị quang, sau đó, cô ta cẩn thận lên tiếng với giọng nói mang theo sự ấm ức.
"Ngươi... ngươi thật là vô lễ, chúng ta chỉ muốn tạm lánh ở đây một chút thôi. Bên ngoài toàn là dị thú, nếu chúng ta ra ngoài nhất định sẽ c.h.ế.t mất."
Giọng cô ta mang theo một tia yếu đuối đáng thương, khiến một số thiếu niên thầm ái mộ cô ta cũng lấy hết dũng khí mà lên tiếng phụ họa.
Thao Dang
"Đúng vậy, sao ngươi có thể lạnh lùng như thế?"
"Chúng ta không có ác ý, chỉ muốn nghỉ ngơi một lát thôi."
"Cấm khu này đâu phải của hắn, sao chúng ta phải hỏi ý hắn chứ!"
Chỉ một câu nói nhẹ bẫng đã khơi gợi địch ý của một số người đối với Từ Thanh. Địch ý này không lớn, nhưng vẫn đủ để khiến thiếu nữ kia thầm đắc ý.
Cô ta muốn mượn tay kẻ khác để thử thăm dò thiếu niên trước mặt.
Nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, một tia hàn quang đột nhiên lóe lên từ chỗ Từ Thanh. Một tiếng xé gió vang lên, một thanh chủy thủ như tia chớp lao thẳng về phía thiếu nữ đang đắc ý kia.
Sắc mặt cô ta đại biến, vừa định né tránh thì lưỡi d.a.o đã sượt qua tai cô ta, cắt đứt một vài sợi tóc, rồi "phập" một tiếng, cắm sâu vào vách đá phía sau, tóe ra vài tia lửa.
Tim thiếu nữ run rẩy dữ dội, hơi thở gấp gáp, bản năng nâng tay phải lên. Khi cô ta nhìn về phía Từ Thanh, điều cô ta thấy chính là ánh mắt lạnh lùng như sói dữ của thiếu niên trước mặt, ẩn chứa sát ý lạnh buốt.
Ánh mắt ấy khiến cô ta run lên từ tận đáy lòng. Xung quanh, đám hộ vệ và những thiếu niên nam nữ khác đều kinh hãi, hộ vệ lập tức nâng cao cảnh giác, còn không ít người phía sau hốt hoảng kêu lên.
"Người xa lạ gặp nhau trong cơn nguy khó, đừng thử thăm dò ta." Từ Thanh nhìn sâu vào mắt thiếu nữ, áp chế sát ý trong lòng, chậm rãi lên tiếng, rồi xoay người bước vào dược phòng.
Dưới ánh trăng, bóng lưng hắn dường như hòa vào sắc đêm, tỏa ra hơi lạnh khiến cả thung lũng nhỏ chìm vào tĩnh mịch.
Trong cảm nhận của nhiều người, thung lũng nhỏ lúc này, tựa như bầy sứa bên ngoài, cũng đáng sợ chẳng kém.
Trong sự im lặng này, ngay khi Từ Thanh bước đến cửa dược phòng, đột nhiên, một tiếng thét thảm thiết vang lên từ lối vào.
Một con sứa nhỏ đã tìm thấy đường vào, xuyên thủng thân thể một gã hộ vệ, nuốt chửng nội tạng của hắn, rồi lao vào trong thung lũng nhỏ.
Ngay sau đó, một bầy sứa gào thét lao đến!