Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quang Âm Chi Ngoại - Chương 830: Thế hệ mới – Chiến lực tối cường. (2)

Cập nhật lúc: 2025-06-29 13:16:28
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tộc Thánh Ma thân hình cường tráng, cao đến hơn hai trượng, tựa như tiểu cự nhân.

Ngoài gương mặt phía trước, sau ót của họ cũng mọc thêm một khuôn mặt nữa. Khi nói chuyện, hai mặt có thể thay phiên xoay chuyển, khiến người không quen nhìn thấy sẽ cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Đặc biệt là hai mặt của tộc Thánh Ma, có những người đều là nam, có người thì một bên nam một bên nữ, hơn nữa trên thân không có đặc trưng giới tính rõ ràng, khiến việc phân biệt giới tính của họ trở nên cực kỳ khó khăn.

Chủng tộc kỳ dị như vậy, khiến Từ Thanh cũng không kìm được mà nhìn nhiều thêm mấy lần.

Mãi cho đến gần thời điểm báo danh, hai người mới cất bước phi hành, bay lên không trung, tiến thẳng đến Chấp Kiếm c.ung.

Khi đến nơi, trước cửa Chấp Kiếm c.ung đã có không ít người đang chờ.

Đó đều là những Chấp Kiếm Giả tân nhiệm đến từ các châu, tuổi còn trẻ, có nam có nữ, phần lớn đã đến Quận Đô từ sớm.

Tân nhiệm giả mỗi lần từ các châu của Phong Hải Quận được cử lên không đồng đều, nhiều thì bảy tám người, ít như Nghênh Hoàng Châu thì chỉ có ba suất.

Hiện tại tại đây tụ họp khoảng hơn ba mươi người, phân tán rải rác, người thì đứng một mình, người thì tụ thành ba năm nhóm nhỏ, đều đang chờ đợi.

Trong đám đông, Từ Thanh còn nhìn thấy Thanh Thu.

Cô ta không đứng một mình, mà bên cạnh có một thiếu nữ dung mạo bình thường, nhưng cử chỉ lại vô cùng quái dị.

“Không mặc đồ đỏ, suýt chút nữa ta không nhận ra đấy. Chẳng phải là Thanh Thu sao, ta thấy cô có thể mặc đồ đỏ bên trong, như vậy mới hợp với cái đại liêm kia chứ.”

Thao Dang

Đội trưởng cười cười chào hỏi, ánh mắt quét qua thiếu nữ bên cạnh Thanh Thu, đặc biệt dừng lại lâu hơn ở món đồ trên tay cô ta.

Hiển nhiên Thanh Thu đến sớm hơn bọn họ vài tháng, cho nên cũng đã quen biết một vài người.

Nữ tử đứng cạnh cô ta chính là một trong số đó.

Hai người họ có vài phần tương tự, một người phát ra khí tức sinh nhân miễn tiến, ánh mắt dưới lớp mặt nạ đầy hờ hững.

Người còn lại thì đang cầm một nắm hạt dưa, nhưng mỗi hạt đều tỏa ra ba động thần tính, nhìn kỹ có thể thấy dường như được hình thành từ huyết nhục.

Cô ta liên tục ăn, miệng đầy m.á.u tươi, biểu cảm lạnh lùng.

Nghe được lời Đội trưởng, thiếu nữ ấy ngẩng đầu nhìn y một cái.

“Thanh Thu tỷ, tỷ quen bọn họ sao? Một người trong đó là Từ Thanh phải không?” Thiếu nữ hỏi.

“Không sai, hai tên ngốc.” Thanh Thu thản nhiên đáp, cái liềm ác quỷ trên vai cô ta lúc này đang điên c.uồng lẩm bẩm trong đầu cô ta:

“Tên điên kia đến rồi, không biết vì sao, rõ ràng y nói chuyện bình thường, mà ta lại nhịn không nổi muốn đánh y. Những người khác là Chấp Kiếm Giả, y là Chấp... Giẻ Giả! Chúng ta có thể tìm cơ hội cùng y đồng quy vu tận, thay thiên đạo trừ họa, đồng quy vu tận!”

“Còn Quỷ Thủ kia thì... đừng chọc vào, khó đối phó lắm, cùng hắn đồng quy vu tận không phải lựa chọn tốt…”

“Ngươi đừng có xúc động đấy.”

Đối với sự lải nhải của ác quỷ, Thanh Thu đã quá quen, mặt không biểu cảm, cứ để nó lảm nhảm.

Cùng lúc đó, Đội trưởng cũng đang truyền âm với Từ Thanh.

“Thấy nữ tử bên cạnh Thanh Thu chưa?”

“Nha đầu đó không đơn giản đâu, cô ta không có tên, mọi người đều gọi cô ta là Dạ Linh. Những hạt dưa m.á.u kia của cô ta nghe nói là một loại huyết nhục thần tính, cực kỳ có lợi cho dưỡng thân thể. Nhưng ở chỗ cô ta thì mãi không bao giờ ăn hết. Có người nghi ngờ... thứ đó có khi chính là một phần thân thể cô ta!”

“Theo tình báo, cô ta lớn lên trong một vực sâu ở cấm khu, nhiều năm trước bị một vị lão tổ của Thái Hư Hóa Yêu Tông phát hiện, mang về nuôi dưỡng. Tính cách lạnh lùng, nghe nói có thể hóa thành đại yêu!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-830-the-he-moi-chien-luc-toi-cuong-2.html.]

Từ Thanh nghe Đội trưởng nói, liếc nhìn thiếu nữ đang ăn hạt dưa huyết nhục kia, sau đó ánh mắt chuyển sang góc xa, nơi có một thanh niên đang nhắm mắt ngồi thiền.

Hắn vừa mới đến đã liếc qua một lượt, cảm thấy ngoài Dạ Linh có khí tức quỷ dị, thì người thanh niên này cũng mang đến cho hắn một cảm giác nguy cơ không nhỏ.

“Kẻ đó tên là Sơn Hà Tử.” Đội trưởng nhận ra ánh mắt của Từ Thanh, bắt đầu giới thiệu.

“Đây cũng là một thiên kiêu không thể xem thường. Hắn đến từ Huyết Hàn Môn, một trong tam đại tông, gia tộc cũng là đại thế lực trong môn này, bối cảnh rất mạnh. Nghe nói lúc vừa chào đời, trên người hắn đã có ấn ký Sơn Hà, vì thế được Huyết Hàn lão tổ ban đạo hiệu là Sơn Hà.”

“Tên này tư chất kinh người, sở hữu hai loại Hoàng cấp công pháp!”

Đội trưởng còn đang nói, thì thanh niên đang nhắm mắt ngồi thiền kia bỗng mở mắt, lạnh lùng nhìn về phía Từ Thanh.

Hiển nhiên, khi Từ Thanh cảm nhận được khí tức bất phàm từ bọn họ, thì bọn họ cũng đã cảm nhận được uy áp từ phía Từ Thanh.

Ánh mắt hai bên đối diện, rồi thu về cùng lúc, cũng chính khi đó, từ xa trên trời có một vật bay đến.

Đó là một cỗ quan tài bằng gỗ mun.

Trên nắp quan tài nằm một thanh niên mặc đạo bào Chấp Kiếm Giả, nhưng không rõ vì lý do gì, quần áo nhăn nhúm đến mức thảm hại.

Y lim dim ngáp dài, trông như vừa mới ngủ dậy, chưa hoàn toàn tỉnh táo.

Nhưng sự xuất hiện của y, khiến phần lớn Chấp Kiếm Giả ở đây đều sinh lòng cảnh giác, ngay cả Từ Thanh cũng cảm nhận được khí tức nguy hiểm từ y.

“Người này, chắc là Vương Thần của Thái Cổ Lôi Mạch, kẻ được cho là gần với Thái Cổ Lôi Thể nhất trong đời này.”

“Có chút thú vị, ta cảm nhận được khí tức phong ấn trên thân y. Tiểu A Thanh, bên ngoài kia không phải là bản thể của y đâu, bản thể nằm trong quan tài kìa.”

Từ Thanh khẽ gật đầu, ánh mắt lóe lên tia u quang. Hắn cảm nhận được d.a.o động Mệnh Đăng phát ra từ trong cỗ quan tài kia.

Từ khi rời Nam Hoàng Châu, rồi trải qua Nghênh Hoàng Châu, đến được Quận Đô, Từ Thanh đã tích lũy thêm nhiều kiến thức, tầm mắt cũng rộng hơn, và dĩ nhiên, đã gặp nhiều người có Mệnh Đăng hơn.

Mệnh Đăng tuy hiếm, nhưng cũng chỉ là tương đối. Càng là cường giả, càng là thế lực lớn, thì Mệnh Đăng càng không thể thiếu.

“Cường giả rất nhiều…” Từ Thanh thầm nghĩ. Dù là Dạ Linh, hay Sơn Hà Tử, hoặc là Vương Thần, đều mang lại cho hắn cảm giác vô cùng mạnh mẽ.

Còn những Chấp Kiếm Giả mới đến xung quanh, tuy khí tức không bằng ba người kia, nhưng mỗi người đều có chỗ hơn người.

Từ Thanh hiểu rõ, không thể vì khí tức yếu hơn một chút mà xem thường người khác. Trên thế gian này, không chỉ riêng hắn hiểu rõ đạo lý “sát chiêu luôn ẩn trong đòn trí mạng.”

Kẻ từng trải qua sinh tử, đều biết rõ cách sử dụng sát chiêu, và ở thời khắc không phải sống còn, sẽ không dễ dàng để lộ át chủ bài.

“Ba người kia tuy mạnh… nhưng tiểu A Thanh à, trong đám Chấp Kiếm Giả mới lần này, có một kẻ là… quái vật.” Đội trưởng thở dài nói. Từ Thanh khẽ động tâm.

Có thể khiến Đội trưởng dùng từ “quái vật”, thì người đó… tuyệt đối không đơn giản!

Hắn vừa định mở miệng hỏi, thì đúng lúc này, một luồng khí tức kinh người từ phía xa đột ngột ập tới như c.uồng phong vạn mã!

Khí tức ấy mạnh mẽ đến mức, toàn bộ người có mặt tại đây đều biến sắc.

Dạ Linh lập tức ngừng ăn hạt dưa m.á.u, nhanh chóng lau sạch m.á.u nơi khóe môi, vẻ lạnh lùng trong biểu cảm biến thành ngoan ngoãn, thậm chí mang theo vài phần kính mến.

Sơn Hà Tử đứng bật dậy từ thế ngồi thiền, thần sắc tràn ngập c.uồng nhiệt.

Vương Thần cũng từ trên quan tài bật dậy, bản năng chỉnh đốn lại y phục, lộ ra vẻ lấy lòng, nhìn về phía nguồn khí tức truyền đến.

Cũng ngay lúc ấy, theo làn khí tức đang tiến đến, một giọng nói hào sảng vang vọng từ giữa không trung:

“Ai là Từ Thanh?”

Loading...