Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quang Âm Chi Ngoại - Chương 785: Đế Kiếm. (1)

Cập nhật lúc: 2025-06-25 09:55:46
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi dư âm của Đạo Chung tại Chấp Kiếm c.ung của Phong Hải Quận vẫn còn vang vọng, thì trên không trung thành Thái Sơ Ly U ở Nghênh Hoàng Châu, nơi bậc thang cao v.út kia, sắc mặt của Trương Tư Vận trở nên u ám, trong lòng y có một ngọn lửa cảm xúc không thể hình dung đang hừng hực thiêu đốt.

Thân là người được công nhận là đệ nhất trong thế hệ trẻ của Nghênh Hoàng Châu, y đã sớm quen với việc được vạn chúng chú mục, thế nhưng hôm nay, lại là một trong số ít lần trong đời y phải làm nền, phải đứng nhìn người khác toả sáng rực rỡ.

Điều đó khiến trong lòng y ngổn ngang trăm mối, ngũ vị tạp trần, nhất là khi nghĩ đến mẫu thân và sư tổ vẫn đang chờ tin thắng lợi của y tại Phong Hải Quận, thì y lại càng căm hận Từ Thanh đến tận xương tủy vì đã phá hỏng đại sự của mình.

Thao Dang

Bởi nếu không phải Từ Thanh âm thầm chơi y một vố, y có tự tin sẽ đạt được điều mình mong muốn trong lần này, mà mục tiêu của y không phải là Mệnh Đăng trong căn nhà gỗ kia, mà là một vật khác trong căn nhà ấy.

Nhưng hiện tại, tất cả đã hóa thành mây khói, muốn chờ đến lần Chấp Kiếm Đình dựng lại cột Thái Sơ Ly U, không biết sẽ là bao nhiêu năm sau.

“E rằng... khiến mẫu thân thất vọng rồi.”

Trương Tư Vận thì thào trong lòng, y không quan tâm đến cảm nhận của sư tổ, điều duy nhất hắn để tâm, chính là mẫu thân.

Vì phụ thân mất sớm, còn mẫu thân thì nghiêm khắc với y từ nhỏ, cho nên y luôn kính sợ mẫu thân.

Y vẫn luôn nỗ lực tu hành, không dám để mẫu thân thất vọng, trong lòng y càng khao khát được mẫu thân lấy mình làm niềm kiêu hãnh, suy nghĩ này giờ đây đã hóa thành lửa dữ, thiêu đốt ngũ tạng lục phủ của y, khiến y ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Từ Thanh không rời.

Từ Thanh không để ý đến ánh nhìn của Trương Tư Vận, lúc này hắn ngẩng đầu nhìn về tượng thần Đại Đế, hồi lâu sau, cúi người thật sâu hành lễ với tượng thần Đại Đế.

Tất cả Chấp Kiếm Giả trên không trung đều chăm chú nhìn theo, mọi tu sĩ dưới mặt đất cũng đều dõi mắt.

Trong lòng tất cả mọi người, ngoài chấn động mãnh liệt, còn có sự hiếu kỳ mạnh mẽ, bọn họ rất muốn biết, Đại Đế đã hỏi điều gì, còn Từ Thanh thì đã trả lời ra sao.

Nhất là Đội trưởng, trong lòng như có vô số con mèo cào cấu, một mặt cảm thấy ấm ức, mặt khác lại vắt óc suy nghĩ làm sao để moi được câu trả lời từ miệng Từ Thanh.

Trong khi tâm trạng mọi người còn đang d.a.o động phức tạp, thì c.uộc tuyển chọn Chấp Kiếm Giả lần này, đến đây chính thức kết thúc.

Theo sự tiêu tán của tượng thần Đại Đế, theo bậc thang bảy sắc dần trở nên mờ nhạt, theo ánh sáng rực rỡ trên trời dần tan biến, tất cả trở lại như thường.

Còn Từ Thanh và những người khác cũng được thông báo, trong vòng một năm phải đến Chấp Kiếm c.ung tại Phong Hải Quận.

Tại nơi đó, bọn họ sẽ nhận được truyền thừa của Chấp Kiếm Giả, đồng thời được phân phối chức vụ, hơn nữa còn có vô số cơ duyên đang chờ đợi.

Điều này với bất kỳ một tân nhiệm Chấp Kiếm Giả nào mà nói đều cực kỳ quan trọng, cái trước sẽ giúp chiến lực tăng vọt, cái sau thì đại biểu cho chính thống Nhân tộc.

Ngoài ra, quận đô của Phong Hải Quận, với tư cách là trung tâm của một quận, nơi đó tụ hội kiêu hùng của khắp các châu thuộc Phong Hải Quận.

Ngay cả trong vạn tộc cũng có không ít thiên kiêu hội tụ, thiên kiêu của các chủng tộc phần lớn đều khuấy động phong vân tại đó.

Nếu có thể quật khởi tại quận đô, mới thật sự gọi là vang danh, bước lên đỉnh cao của một quận.

Đây cũng là suy nghĩ của không ít thiên kiêu các đại tông môn, muốn tranh một tương lai, muốn trở thành Cổ Hoàng Chủ Tể, thì khi còn trẻ, ắt phải quét ngang bốn phương.

Như vậy mới có thể giành được nhiều cơ duyên hơn, nhiều tạo hóa hơn, từ đó vượt xa tất cả, c.uối cùng triệt để trấn áp một thời đại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-785-de-kiem-1.html.]

Đây là việc mà bất kỳ một vị Cổ Hoàng Chủ Tể nào cũng từng làm qua.

So với quận đô, Nghênh Hoàng Châu nơi đây chỉ có thể xem là vùng biên viễn hẻo lánh.

Khoảng cách từ đây đến quận đô quá xa xôi, cách trở mấy châu, tuy cũng có truyền tống trận cỡ lớn, nhưng Chấp Kiếm Đình sẽ không cho tân nhiệm Chấp Kiếm Giả sử dụng.

Bất kể là thân phận gì, chỉ cần không cao hơn Chấp Kiếm Đình, thì tân nhiệm Chấp Kiếm Giả đều phải tự mình lên đường.

Bởi vì Chấp Kiếm Đình không phải là nơi nuôi hoa, đường đi cũng là một sự rèn luyện.

“Cho nên cần phải dành thời gian chuẩn bị trước, theo như tính toán của sư huynh ta đây, trên đường chúng ta có thể mượn một số truyền tống trận công cộng của các châu khác, như vậy thì trong vòng tám tháng, hẳn là miễn cưỡng có thể đến nơi.”

“Lộ trình cụ thể cùng với việc sắp xếp, không cần chúng ta lo, bao nhiêu năm qua Liên Minh Bát Tông cũng đã xuất thân không ít Chấp Kiếm Giả, nên trong quận đô Phong Hải Quận đã có phân tông, xem như nơi đóng quân lâu dài.”

“Đợi sau khi chúng ta quay về Liên Minh, tự nhiên sẽ có người giúp sắp xếp. Dù sao bây giờ thân phận của chúng ta cũng đã khác rồi.”

Sau khi c.uộc tuyển chọn Chấp Kiếm Giả kết thúc, tại trụ sở của Liên Minh Bát Tông, Huyết Luyện Tử đã tổ chức một buổi yến tiệc chúc mừng cho Từ Thanh và Đội trưởng, hiện tại yến tiệc đang tưng bừng náo nhiệt, thì Đội trưởng kéo Từ Thanh ra ngoài, ho khẽ một tiếng rồi thấp giọng mở miệng.

“Ngươi xem này, Tiểu A Thanh, con đường thông thiên này, lúc đầu chẳng phải là do sư huynh ta dẫn ngươi đi lên hay sao, ngươi có nên thể hiện chút cảm ơn với ta không, huynh đệ với nhau thì đừng nói chuyện linh thạch làm gì cho mất tình cảm, ngươi chỉ cần nói cho ta biết đáp án của ngươi là được rồi.”

Từ Thanh trong yến tiệc đã uống chút rượu, giờ phút này ngẩng đầu nhìn trời đêm.

Gió tuyết thổi đến, phủ lên người hắn, hắn cảm thấy rất dễ chịu, liền quay đầu nhìn về phía Đội trưởng.

“Đại sư huynh, mắt và tai huynh mọc ra rồi.”

Đội trưởng mặt đầy đắc ý.

“Đương nhiên, cái này là ta muốn mọc thì nó mọc thôi, lợi hại lắm đấy, đúng rồi Tiểu A Thanh, ngươi…”

Từ Thanh lấy ra một quả táo, đưa cho Đội trưởng.

“Đội trưởng, chúc mừng huynh trở thành Chấp Kiếm Giả.”

Đội trưởng theo phản xạ tự nhiên cầm lấy, cắn một miếng, đang định tiếp tục hỏi, thì Từ Thanh dứt khoát nằm hẳn xuống đống tuyết, ngửa mặt nhìn bầu trời đầy sao, nhìn về phía mảnh tàn diện của Thần Linh thấp thoáng trong đêm tối, tay cầm một vò rượu, ngửa cổ uống một hớp lớn.

“Đại sư huynh, huynh nói xem, rốt c.uộc Thần Linh là gì?”

Đội trưởng nghe vậy cũng ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, suy nghĩ một chút rồi ngồi xuống cạnh Từ Thanh giữa đống tuyết, vừa ăn táo vừa chậm rãi mở miệng.

“Thần Linh, hử…”

“Ngon không?” Đội trưởng đắc ý nói.

Từ Thanh mỉm cười, hắn biết những lời Đội trưởng nói trước tượng thần Đại Đế chắc chắn không phải là câu này, nếu không thì hẳn sẽ không chỉ có một trượng.

Gió tuyết càng lúc càng lớn, Từ Thanh không nói thêm gì nữa, hắn cứ thế nằm đó, để mặc tuyết rơi trên mặt, nhớ lại những lời mình đã nói trước tượng thần Đại Đế…

Loading...