Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quang Âm Chi Ngoại - Chương 784: Tấm lòng này không đổi. (2)

Cập nhật lúc: 2025-06-25 09:55:43
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hào quang kia chỉ trong chớp mắt đã lan rộng đến hơn hai ngàn trượng, mà vẫn chưa dừng lại.

Đến hơn bốn ngàn trượng, vẫn tiếp tục, rồi hơn sáu ngàn trượng, tám ngàn trượng... c.uối cùng bất ngờ bùng phát, trực tiếp lan rộng đến vạn trượng!

Trời đất biến sắc, phong vân c.uồn c.uộn, cả bầu trời dường như đều bị ánh sáng ấy xuyên thủng, dù ở rất xa cũng có thể trông thấy rõ ràng.

Chưa từng có tiền lệ!

Tất cả Nhân tộc trong thành Thái Sơ Ly U đều đồng loạt biến sắc, dù cho đang trong trường hợp nghiêm nghị trang nghiêm đến mấy, cũng không ngăn nổi những tiếng kinh hô thất thanh vang vọng khắp nơi.

Thao Dang

“Vạn… vạn trượng?!”

Trong lòng bọn họ nổi lên sóng lớn ngập trời, tràn ngập vẻ không thể tin nổi, đầy rẫy sự kinh ngạc khó lý giải.

Vô số tiếng xôn xao, kinh hô vang dội như sấm giữa trời xanh, toàn bộ các Chấp Kiếm Giả trên không trung cũng đều chấn động tâm thần mãnh liệt, từng người một chấn động nhìn về tượng Đại Đế, nhìn về phía Từ Thanh.

Các quận khác có từng xuất hiện ánh sáng vạn trượng hay không thì bọn họ không biết, nhưng tại Phong Hải Quận, đây là lần đầu tiên!

Chuyện như thế này đã vượt ngoài sức tưởng tượng của tất cả mọi người.

Ngay cả Huyết Luyện Tử dưới mặt đất cũng ngẩn người.

“Lão Thất thu đồ… lợi hại đến thế sao?”

Không chỉ bọn họ, vào khoảnh khắc này, các vị Chấp Kiếm trưởng lão trên trời cao cũng đồng loạt động dung chưa từng có, từng người từng người đều hiện lên tinh quang trong mắt, nhìn Từ Thanh như nhìn chí bảo vô giá.

Đặc biệt là vị Chấp Kiếm Đại trưởng lão trong đó, càng như vậy, lão đã sớm nhận ra Từ Thanh, lúc này trong mắt hiện lên ánh sáng mãnh liệt.

Bởi vì bọn họ rất rõ, trong nghi thức vấn tâm tuyên thệ, tất cả người tham dự đều có thể gọi là được Đại Đế ban phúc, nhưng thực ra đây chỉ là một loại khảo nghiệm, thuộc về điều kiện ẩn hình để thăng tiến.

Chỉ khi nào đạt đến một độ cao nhất định, mới thật sự được xem là Đại Đế ban phúc, như Thanh Thu là ví dụ, được Chấp Kiếm Đình coi trọng hơn.

Nhưng... nếu như về độ cao lại đạt đến cảnh giới trước nay chưa từng có, vạn trượng, thì điều đó đã không thể dùng hai chữ ban phúc để hình dung nữa.

Đây chính là... Đại Đế đích thân chỉ điểm!

Vô song tuyệt thế!

Một vị Chấp Kiếm Giả như vậy xuất hiện tại Nghênh Hoàng Châu, đối với Chấp Kiếm Đình của Nghênh Hoàng Châu mà nói là một công lao to lớn.

Giờ khắc này, từ trời đến đất, toàn bộ đều chấn động.

Hồng nữ Thanh Thu ngây người tại chỗ, lặng lẽ nhìn tất cả những điều này, trong sâu thẳm lòng cô ta nổi lên một cảm giác khó mà hình dung, quay đầu nhìn Từ Thanh, trong mắt hiện lên tinh mang.

“Thôi, sau này chúng ta đừng đồng quy vu tận với hắn nữa... ta sợ rồi.” Trong đầu cô ta, ác quỷ đang điên c.uồng khuyên nhủ.

Ngay bên cạnh, Ninh Viêm lúc này toàn thân run rẩy, trong mắt hiện lên vẻ kh.i.ế.p sợ đồng thời còn có kinh hoàng sâu sắc hơn, gã nghĩ đến lần ra tay trước kia của mình, giờ phút này toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh vì căng thẳng.

Đội trưởng cũng đờ người ra, y ngơ ngác nhìn ánh sáng vạn trượng từ tượng thần Đại Đế, trong lòng hiện lên một tầng mờ mịt sâu sắc.

“Sao thế nhỉ, sao ta lại chỉ có một trượng, rõ ràng ta trả lời cũng rất tốt mà.”

“Tiểu A Thanh đã trả lời cái gì vậy chứ?”

Đội trưởng thì thào, chợt quay đầu nhìn về phía Từ Thanh, trong lòng tò mò đến cực độ, thực ra không chỉ y, mà tất cả mọi người đều muốn biết, rốt c.uộc Từ Thanh đã trả lời điều gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-784-tam-long-nay-khong-doi-2.html.]

Về phần Trương Tư Vận ở bên rìa, lúc này cúi đầu, hai tay trong tay áo siết c.h.ặ.t lại.

Mà Từ Thanh, người đang được vạn chúng chú mục, giờ phút này lại lặng thinh.

Hắn nhìn ánh sáng vạn trượng trên tượng Đại Đế, nhìn sóng to gió lớn đang khuấy động trên bầu trời, thực ra trong lòng hắn không cảm thấy câu trả lời của mình có gì xuất sắc, bởi vì hồi nhỏ hắn đã thấy rất nhiều người mắng như vậy rồi.

Khi sống còn đã là điều khó khăn, đối diện với Thần Linh, dù sợ hãi nhưng vẫn có dũng khí để chửi rủa.

Đó là dũng khí của kẻ tiểu nhân, cũng là sự đáng thương của kẻ tiểu nhân.

Trong đầu Từ Thanh, vẫn còn văng vẳng những lời mà tượng Đại Đế đã nói trước đó.

Điều ấy khiến hắn nhớ lại trong khu ổ chuột thuở nhỏ, chỉ những người đang hấp hối mới dám không kiêng sợ gì, dám cười nhạo, mắng nhiếc Thành Chủ.

Thế nhưng khi bọn họ vẫn còn cơm ăn, thì cũng sẽ giống như đám phú hộ trong thành kia, đối với Thành Chủ cúi đầu khom lưng, không dám có chút trái ý nào.

Từ Thanh mơ hồ ngộ ra điều gì đó, nhưng hắn không biết liệu suy nghĩ của mình có đúng hay không, mãi cho đến khi trong đầu vang vọng dư âm từ tượng thần Đại Đế, không ngừng lặp lại câu nói sau cùng.

Mong ngươi, bất kể thời khắc nào, tâm này không đổi!

Từ Thanh khẽ gật đầu.

Ngay vào lúc đó, theo sau vầng hào quang vạn trượng từ tượng thần Đại Đế, cảnh tượng này khiến không chỉ riêng Nghênh Hoàng Châu chấn động.

Nơi xa xôi bên ngoài Nghênh Hoàng Châu, cách nơi này rất xa, trong quận đô của Phong Hải Quận, bên trong Chấp Kiếm c.ung, đúng vào lúc này, bỗng vang lên tiếng chuông Đạo Chung ngân dài.

Đạo Chung của Chấp Kiếm c.ung là vật được Hoàng Đô Đại vực ban tặng, bao năm qua, chỉ khi gặp chuyện trọng đại mới phát ra thanh âm.

Thế nhưng hôm nay, nó lại bất ngờ vang vọng.

Dù chỉ là một tiếng, nhưng cũng đủ khiến toàn bộ nam nữ tu sĩ trong Chấp Kiếm c.ung sắc mặt đại biến, tâm thần dậy sóng, và rất nhanh sau đó, nguyên do khiến Đạo Chung ngân vang cũng đã được tra rõ.

“Nghênh Hoàng Châu, tân nhiệm Chấp Kiếm Giả Từ Thanh, trong lúc tuyên thệ vấn tâm, được Đại Đế ban phúc ánh sáng vạn trượng, vì vậy Đạo Chung của Phong Hải Quận Nhân tộc vang lên một lần!”

Lời giải đáp ấy khiến tất cả Chấp Kiếm Giả trong Chấp Kiếm c.ung đều chấn động tâm thần, ghi nhớ lấy một cái tên.

Từ Thanh!

Thậm chí còn có từng luồng khí tức mang theo ý không phục, từ trong Chấp Kiếm c.ung chấn động bùng lên, những người phát ra khí tức này đều là thiên kiêu kiệt xuất của đời này trong Chấp Kiếm c.ung.

Bọn họ đến từ các châu thuộc Phong Hải Quận, đều là những người sau khi đạt được thân phận Chấp Kiếm Giả, đến đây bẩm báo công trạng.

Còn Nghênh Hoàng Châu vì ở vùng ven gần biển, cho nên cũng là nơi tổ chức khảo hạch Chấp Kiếm Giả c.uối cùng.

Chấp Kiếm Giả đến từ Nghênh Hoàng Châu, hiện giờ vừa mới tuyển chọn xong, vẫn còn cần thêm một thời gian nữa mới có thể đến Chấp Kiếm c.ung bẩm báo, nhưng lúc này, cái tên Từ Thanh đã truyền khắp Chấp Kiếm c.ung.

Ngay lúc ấy, nơi hậu sơn của Chấp Kiếm c.ung, giữa một rừng kiếm, có một nữ tử thân vận bạch y đang chầm chậm bước ra.

Nữ tử này dung mạo tuyệt thế, môi tựa mây đỏ, dáng người yêu kiều, thoạt nhìn phong tình vạn chủng, đặc biệt dưới mắt phượng bên phải còn có một nốt ruồi lệ, nhưng vẻ mặt lại lạnh lẽo như sương thu.

Đúng là một giai nhân tuyệt sắc khuynh quốc khuynh thành.

Giờ phút này cô ta đi đến rìa rừng kiếm, ngẩng đầu kiều diễm, mắt phượng xa xăm nhìn về phía Nghênh Hoàng Châu, môi đỏ khẽ mở, tiếng nói như suối trong.

“Nghênh Hoàng Châu... Vận nhi chắc cũng sắp đến rồi, mẫu thân ở đây chờ con.”

Loading...