Quang Âm Chi Ngoại - Chương 779: Hậu quả của việc trêu chọc Từ Thanh. (1)
Cập nhật lúc: 2025-06-25 09:55:31
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thử luyện của Chấp Kiếm Giả, tràn đầy thần thánh, tràn đầy trang nghiêm.
Nghi lễ chính thống của Nhân tộc này, không một tông môn nào có thể sánh được, sự khác biệt về nền tảng khiến cho quy cách của nghi lễ tự nhiên cũng hoàn toàn khác biệt.
Trong thời loạn, nghi lễ lại càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết.
Càng chìm trong bóng đêm, càng ở giữa mùa đông rét mướt, thì càng cần có ngọn lửa được thắp lên, ngọn lửa ấy… là truyền thừa hương hỏa của Nhân tộc, là huyết mạch chi hỏa, là tinh thần đại diện cho cả một giống loài.
Mà công dụng của nghi lễ, chính là để truyền thừa tinh thần đó.
Càng nghiêm chỉnh, càng thần thánh, thì sự truyền thừa càng khắc sâu vào tâm khảm con người, khắc ghi tận linh hồn, không thể xóa mờ cả đời này.
Đó, chính là nghi lễ của Chấp Kiếm Giả, cũng là một trong những nghi lễ trọng yếu của Nhân tộc.
Lúc này, trên tầng trời cao, các Chấp Kiếm Giả xếp thành hình đôi cánh, nghiêm nghị đứng yên. Hình dạng đôi cánh ấy, đối với Chấp Kiếm Giả cũng mang ý nghĩa đặc biệt, đó là hộ vệ.
Dùng đôi cánh của bản thân, bảo vệ Nhân tộc, thậm chí nguyện trở thành đôi cánh của Nhân tộc, vì sự hưng thịnh của giống loài mà bay lên!
Chín vị Chấp Kiếm trưởng lão, thần sắc trang nghiêm, như đang chứng giám nghi lễ, đó cũng là một phần không thể thiếu. Bốn người đứng hai bên, một người ở giữa, cao thấp khác nhau, tựa như một ngọn núi, cũng như một thanh kiếm.
Biểu tượng cho phong mang của Chấp Kiếm Giả, biểu tượng cho lệnh kiếm của họ.
Sau lưng bọn họ, là vô vàn ánh sáng huy hoàng, và pho tượng thần Đại Đế như chống đỡ cả trời đất, đang cúi đầu nhìn xuống đại địa, bảo hộ truyền thừa cho Nhân tộc.
Dưới pho tượng, là Từ Thanh đang đứng giữa tầng không vạn trượng, tay cầm lệnh kiếm.
Áo bào tung bay trong gió, tóc dài cũng bay tán loạn theo chiều gió, nhưng thân thể của hắn vẫn bất động, đứng sừng sững nơi đó, khí thế trong giây phút này không cần đến linh tức, chỉ bằng ánh mắt, chỉ bằng vị trí hắn đang đứng, cũng đã tự nhiên sinh ra uy thế kinh người.
Bởi vì, trên đỉnh cao nhất của bậc thang, chỉ có mình Từ Thanh!
Thế nhưng, nguồn gốc của khí thế ấy, lại cực kỳ thâm hậu, nặng nề!
Nặng bởi sự chồng lên từ tượng Đại Đế, nặng bởi sứ mệnh mà Chấp Kiếm Giả gánh vác.
Lẽ ra, trong nghi lễ Chấp Kiếm Giả, không nên xuất hiện khí thế chỉ hội tụ trên một người, bởi nghi lễ này chỉ là nghi thức nhập môn, chỉ ở những tầng cấp cao hơn, khi thăng chức mới có thể xuất hiện cảm giác như vậy.
Thế nhưng lần này, lại xuất hiện một người như Từ Thanh.
Trong suốt quá trình khảo hạch, hắn đã đi đến độ cao chưa từng có trong lịch sử của Nghênh Hoàng Châu. Trong khi người khác còn đang tranh đoạt suất vào hàng ngũ Chấp Kiếm Giả, thì hắn đã đứng sừng sững tại đỉnh cao nhất.
Việc hắn cần làm, chỉ là cầm lấy lệnh kiếm.
Khoảnh khắc hắn cầm lấy lệnh kiếm, hắn dường như từ kẻ tham dự, đã trở thành kẻ chứng kiến.
Chứng kiến từng bóng người dưới chân đang lao nhanh tới từ các bậc thang phía dưới.
Thao Dang
Lệnh kiếm, chỉ còn hai thanh, chỉ có hai người có thể thành công.
Mà với tính cách thù tất báo của Từ Thanh, hắn không muốn để Trương Tư Vận thành công, hơn nữa, quy tắc cũng không cấm hắn can thiệp, chỉ cần không quá đà, rất có thể sẽ được chấp nhận.
“Chư vị, cẩn thận Trương Tư Vận, y có một loại pháp thuật dịch chuyển vị trí, cần ánh mắt nhìn tới mới có thể thi triển. Trong Quỷ Động, y từng dùng pháp ấy với ta, âm độc cực điểm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-779-hau-qua-cua-viec-treu-choc-tu-thanh-1.html.]
Từ Thanh đứng trên đỉnh cao, mở miệng nói với vẻ bình tĩnh.
Lời nói vừa dứt, ánh mắt của mọi người trên bậc thang đều khẽ biến đổi.
Đội trưởng thì không chút do dự, toàn thân lập tức tỏa ra ánh sáng lam, thân thể trở nên mơ hồ, khiến kẻ khác khó lòng nhìn rõ bóng dáng, đồng thời tốc độ bùng nổ đến cực hạn, trong chớp mắt đã lao đi ngàn trượng, sau đó không dừng lại chút nào, lại tiếp tục phóng tới.
Mục tiêu là thanh lệnh kiếm bên trái Từ Thanh, cách đó ngàn trượng.
Còn Trương Tư Vận thì vẻ mặt không cảm xúc. Vì tổn thất nặng nề trong Quỷ Động, y đã tụt lại quá xa, bản thân còn bị thương nghiêm trọng, nên đúng là đã định thi triển thuật đổi vị trí, nhắm đến Trần Nhị Ngưu hoặc Thanh Thu.
Dù sao Từ Thanh từng phá giải thuật đó, mà nay lại trở thành người đầu tiên mở ra tiền lệ ở Nghênh Hoàng Châu, ngay cả Đại trưởng lão cũng nói hai chữ “Đại thiện”, hiện lại đang cầm lệnh kiếm, nếu y mạo muội đổi vị trí với Từ Thanh thì nguy hiểm quá lớn.
Nhưng Từ Thanh cảnh báo quá nhanh, nói ra mánh khóe của y ngay khi y chưa kịp hoàn toàn triển khai, khiến Trương Tư Vận không thể không tiếp tục, đành chọn Thanh Thu làm mục tiêu.
Cùng lúc đó, dưới tốc độ cực hạn, Đội trưởng đã vượt qua áp lực do giai đoạn nước rút gây ra trên bậc thang, lao đến nơi, vươn tay chộp lấy lệnh kiếm, trong mắt tràn đầy phấn chấn, lập tức quay đầu nhìn về phía Từ Thanh.
Từ Thanh cũng nhìn lại phía Đội trưởng.
Hai người chạm mắt, cùng nhau mỉm cười, rồi Từ Thanh phát hiện lời nói khi nãy của mình không bị bất kỳ Chấp Kiếm Giả nào trên trời ngăn cản, vì thế hắn lại hướng xuống dưới mở lời:
“Trương Tư Vận, ngươi ở trong Quỷ Động đã tham lam căn nhà ngũ giác, còn định hủy diệt nó, lại đối với tất cả bố trí trong Quỷ Động thuộc như lòng bàn tay. Nếu nói ngươi không biết trước, không có mục đích mà đi vào, sẽ chẳng ai tin!”
“Từng bước đều có chủ tâm, cả hành động lẫn tâm tư, đều đáng nghi!”
“Chấp Kiếm Giả Từ Thanh, trân trọng thỉnh cầu chư vị Trưởng Lão trong Chấp Kiếm Đình, kiểm tra Trương Tư Vận!”
Khi ấy, Trương Tư Vận đang phi tốc chạy giữa tầng bậc bảy ngàn, đồng thời thi pháp muốn chuyển mục tiêu thành Thanh Thu đang gần tầng bậc chín ngàn, thì nghe thấy lời nói của Từ Thanh, trong lòng rốt c.uộc cũng nổi lên sóng gió.
Y có thể không để tâm đến những thủ đoạn như gieo mầm tâm ma kiểu Lý Tử Lương từng làm, bởi đó đều là điều vu vơ, chỉ cần bản tâm vững chắc là đủ.
Nhưng… lời của Từ Thanh không chỉ nói đúng chỗ kín trong lòng y, mà còn trực tiếp thỉnh cầu các trưởng lão kiểm tra, đây đã không còn là lời nói gió bay, mà là chính thức “ép quân”!
“Vô căn cứ!”
Trương Tư Vận biết đây không phải lúc giải thích dài dòng, cũng không thích hợp để biện bạch gì thêm, nhưng cũng không thể hoàn toàn im lặng, vì thế cố làm ra vẻ bình thản mà mở miệng, đồng thời tiếp tục thi pháp. Nhưng sóng gợn trong tâm vẫn khiến pháp thuật của y xuất hiện một tia ảnh hưởng.
Ngay lúc thuật đổi vị trí triển khai, ở phía trước, Hồng nữ Thanh Thu ánh mắt khẽ lóe, bất ngờ thân thể cấp tốc lui về sau.
Ở nơi này, nếu muốn lao về phía trước sẽ bị áp chế bởi áp lực, tốc độ không cao. Nhưng nếu thuận thế lui lại thì sẽ được gia tốc, lại thêm bản thân thi triển toàn lực, nên trong chớp mắt, Thanh Thu đã lùi ngược về đến bậc thang ba nghìn mấy.
Đổi vị trí thành công!
Trương Tư Vận từ tầng bậc bảy ngàn hơn đổi chỗ với Thanh Thu ở tầng ba nghìn mấy, còn Thanh Thu bị đưa đến tầng bảy ngàn.
Trước khi đổi, chênh lệch hai ngàn bậc, sau khi đổi, là chênh lệch bốn ngàn bậc!
Ngay khoảnh khắc hoán đổi thành công, trên người Thanh Thu lập tức hiện lên một ác quỷ khổng lồ, rõ ràng đã chuẩn bị từ lâu, lúc này liền mở to miệng nuốt về phía sau, nhằm thẳng Trương Tư Vận.
Trương Tư Vận thân thể chấn động, bị phản phệ trong cơ thể, bước chân chợt khựng lại, tâm thần phẫn nộ đến cực điểm.
Thủ đoạn của Thanh Thu cực kỳ đơn giản, nhưng cũng chính vì vậy, mới khiến người khác khó lòng phòng bị!