Quang Âm Chi Ngoại - Chương 765: Dị Quỷ. (1)
Cập nhật lúc: 2025-06-22 15:47:45
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cơn mưa thu mang theo hàn khí thấu xương, rơi xuống mặt, rơi lên người, rơi trên cánh tay, không một tiếng động mà thấm vào tận xương tủy, khó mà xua tan, c.uối cùng hóa thành cơn run rẩy, trở nên lạnh lẽo buốt giá.
Như một bài hát.
Thân thể Từ Thanh khẽ run lên, không thể khống chế. Hắn nhớ đến năm xưa còn ở trại nhặt rác, cùng Lôi đội lạc vào rừng cấm khu, nhìn thấy đôi giày nữ tử từ trong màn sương m.á.u lặng lẽ bước đến.
Thao Dang
Khi đó hắn chỉ là tán tu luyện thể, cũng từng cảm nhận loại rét lạnh như vậy, lạnh đến đóng băng linh hồn, đông cứng cả thân thể.
Bây giờ, hắn đã có tu vi không tầm thường, nhưng cảm giác thì vẫn như xưa.
Âm thanh hát hí vang lên, kéo dài, mờ ảo mà âm u, như thể hóa thành thực chất, trở thành một khúc nhạc đưa hồn, khiến trong hơn một ngàn tu sĩ ở xung quanh, có hàng chục người thân thể nghiêng ngả, lập tức rơi khỏi vị trí đang đứng.
Rơi vào hố sâu, lạc vào hắc ám, như bị thứ gì đó nuốt chửng.
Những người còn lại ai nấy tâm thần chấn động, vẻ kinh hãi hiện rõ trên gương mặt không thể kiềm chế, bởi vì vào đúng lúc đó, tiếng hát hí bắt đầu rung lên.
Từng chữ như chứa vô vàn âm thanh run rẩy, dường như kẻ hát khúc này cũng đang sợ hãi, cũng đang kinh hoàng.
Tựa như, kẻ đó đang hát cho người c.h.ế.t.
Và trong hố sâu này, chỉ có tiếng hát đó vang vọng. Dù có bịt tai, ngăn cách thính giác, cũng vô dụng, thanh âm ấy sẽ vang lên ngay trong linh hồn, hóa thành dị chất, len lỏi mà sinh sôi trong tâm trí tất cả mọi người.
Trong khoảnh khắc ấy, khi dị chất trong hố sâu càng thêm nồng đậm, thì giọng hát hí kia lại dần yếu đi, cho đến khi biến thành những tiếng ngân nga khe khẽ, mờ nhạt như tiếng thì thầm bên tai.
Mọi người đồng loạt thở phào nhẹ nhõm. Nhưng ngay lúc này, lại một câu hát bất ngờ vang lên.
“Tiền thế ngươi bất lai, vãng sinh ngã thường tại, thị thùy tiễn liễu tương tư, hựu họa liễu thùy đích trần ai……”
(Kiếp trước ngươi chẳng đến, kiếp sau ta vẫn chờ, là ai cắt đi tương tư, rồi vẽ lên bụi trần của ai...)
Lần này, giọng hát khác hẳn lúc trước, không quá kinh tâm động phách, không quá thê lương kéo dài, rõ ràng là người hát khác, nhưng lại càng u ám, khiến tâm thần người nghe chấn động, ánh mắt đồng loạt nhìn về phía vị trí của Từ Thanh.
Bởi vì âm thanh kia truyền ra từ nơi ấy!
Từ Thanh giật mình quay đầu, nhìn về phía Đội trưởng.
Đội trưởng cũng mở to mắt, nhìn chằm chằm Từ Thanh.
Trong con ngươi của Từ Thanh, y thấy được đạo ảnh của chính mình, và… một bóng người mặc đồ trắng lơ lửng sau lưng y.
Kẻ hát khúc hí… chính là bóng người chẳng biết xuất hiện sau lưng Đội trưởng từ khi nào!
Đội trưởng nheo mắt, sắc mặt trở nên dữ tợn, trong hốc mắt mọc ra một gương mặt khác, toàn thân tỏa ra khí lạnh ghê người, miệng ngoác rộng lộ ra hàm răng sắc nhọn, hung hăng quay đầu, cắn mạnh một phát về phía sau!
Rắc!!
Tiếng răng va chạm vang vọng bốn phía, có thể thấy cú cắn này mạnh mẽ đến mức nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-765-di-quy-1.html.]
Nhưng… giọng hát hí vẫn chưa dừng lại.
Thế nhưng lần này, bóng người hát hí lại xuất hiện sau lưng một tu sĩ khác. Tu sĩ kia toàn thân run rẩy, cảm nhận rõ rệt nguy cơ sinh tử ập tới, vừa định bóp nát ngọc giản truyền tống trong tay thì khoảnh khắc tiếp theo…
Hai mắt gã bỗng lộ vẻ mơ màng, miệng vang lên tiếng hát hí, nét mặt trở nên dữ tợn vặn vẹo.
Ngay sau đó, thân thể gã vang lên tiếng nổ trầm đục, dị chất trong cơ thể bộc phát đến cực hạn, trực tiếp dị biến!
Trên lưng gã lập tức phồng lên một khối u thịt lớn, hai cánh tay nở to gấp bội, từng chiếc gai xương xuyên thủng da thịt và y phục, rạch mở mà trồi ra.
Đôi chân cũng trở nên to lớn dị thường, hơn nữa tại vị trí hai bên đùi, m.á.u thịt nổ tung, mọc ra tám chiếc xúc tu đầm đìa dịch đỏ lòm.
Biến hóa lớn nhất là phần đầu, cả cái đầu gã đã hóa thành một con mắt xanh lam khổng lồ.
Ngay khi con mắt ấy chớp lên, thân ảnh gã đột ngột biến mất, xuất hiện ngay trước mặt một tu sĩ tiểu tông môn ở gần đó. Người này cũng không phải kẻ tầm thường, lập tức kết ấn khiến ngọn lửa bùng phát quanh thân, hóa thành biển lửa bao phủ.
Thế nhưng vô dụng, một xúc tu từ trong biển lửa vươn ra, xuyên thẳng qua miệng tu sĩ kia, chui vào trong.
Khoảnh khắc sau, người kia phát ra tiếng rên thảm thiết như bị nghẹn, cơ thể bị nhấc bổng lên cao, bụng không ngừng phồng lên như sắp nổ tung, rồi "bụp" một tiếng, bụng phát nổ!
Từ chỗ vỡ toác đó, xúc tu đã cắm vào từ miệng cũng theo đó rút ra, vẫy lắc dữ dội, m.á.u thịt văng tung tóe khắp nơi.
Cảnh tượng ấy khiến ai nấy đồng loạt hít sâu một hơi lạnh.
Tên tu sĩ dị hóa kia lại thân hình lóe lên, tốc độ kinh người, lao về phía mục tiêu tiếp theo.
Trong nháy mắt, tiếng thét bi ai lại vang lên không dứt.
Chỉ trong vài hơi thở ngắn ngủi, gã đã tàn sát mấy người, lần này, gã xuất hiện ngay bên cạnh Từ Thanh!
Vừa xuất hiện, gã lập tức giơ hai tay ra muốn ôm c.h.ặ.t lấy Từ Thanh, đồng thời một cái miệng khổng lồ nứt toác trên bụng, chuẩn bị nuốt sống hắn.
Ngay lúc ấy, giữa nơi hố sâu này đầy rẫy nguy cơ, lòng người cũng phơi bày rõ ràng, minh chứng cho bản chất ích kỷ của con người. Xung quanh rõ ràng có đến hơn một ngàn người, vốn không cần tất cả cùng ra tay, chỉ cần bảy tám người liên thủ, cho dù tu sĩ dị hóa kia có nhanh đến đâu, cũng khó lòng phát tác được gì.
Thế nhưng… mỗi người một tính toán. Nhiều kẻ nhân lúc tu sĩ dị hóa tấn công người khác thì liền nhân cơ hội chuồn xuống hố sâu hơn, tránh xa nơi hỗn loạn.
Số người như vậy không ít, phải đến vài trăm người. Còn một bộ phận khác thì dứt khoát bóp nát ngọc giản truyền tống rời đi, không muốn tiếp tục thử luyện.
Toàn bộ hiện trường trở nên hỗn loạn vô cùng.
Từ Thanh thì không hề quan tâm đến điều đó. Ngay khi tu sĩ dị hóa nhào đến với vẻ mặt hung tợn, trong mắt hắn lóe lên hàn quang, thân hình không lùi mà tiến, lao thẳng tới, trong chớp mắt đã áp sát đối phương, tay phải nâng lên, một quyền tung ra!
Ba tòa Thiên c.ung trong cơ thể đồng loạt bùng nổ, Kim Ô rít gào, khí thế c.uồn c.uộn.
Một quyền giáng xuống, tu sĩ dị hóa lập tức phát ra tiếng gào rống thảm thiết, thân thể bị đánh bay ngược lại!
Nhưng chưa kịp lùi xa, từ phía sau gã chợt có một luồng hàn khí tràn tới, Đội trưởng lặng yên xuất hiện, hai mắt lóe lên u quang, một tay chụp lấy thân thể tu sĩ dị hóa, rồi há miệng cắn thẳng vào con mắt lam khổng lồ trên đầu gã!