Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quang Âm Chi Ngoại - Chương 764: Quỷ Động. (2)

Cập nhật lúc: 2025-06-22 15:47:43
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nam tử trung niên trên bầu trời, khi nói đến đây thì ánh mắt đảo qua khắp mọi người, sau đó lại truyền ra lời nói.

“Quỷ dị là hư, dị quỷ là thực, kẻ trước âm tà, kẻ sau hung lệ.”

“Trên Đại lục Vọng Cổ có không ít Quỷ Động, mỗi nơi đều thần bí khó lường, tràn ngập hung hiểm, nhưng chỉ cần không đi quá sâu, thì hiểm họa vẫn trong tầm kiểm soát.”

“Thái Sơ Ly U Trụ, thực chất chính là đang trấn áp Quỷ Động này, mà đã trấn áp suốt bao năm tháng.”

Từ Thanh cúi đầu nhìn về phần đáy của Thái Sơ Ly U Trụ nơi cách đó không xa, hắn chợt nhớ tới điều mà Đội trưởng từng nói, hậu nhân phân tích rằng việc Quỷ Đế ném vũ khí xuống là có mục đích.

Hiện giờ nhìn lại, mục đích ấy, có lẽ chính là để trấn áp Quỷ Động.

“Vì sao Quỷ Đế phải làm vậy? Trong Quỷ Động rốt c.uộc tồn tại thứ gì mà khiến Quỷ Đế phải dùng Thái Sơ Ly U Trụ để trấn áp?”

Từ Thanh không biết đáp án, nhưng hắn cảm thấy Chấp Kiếm Đình nhất định nắm giữ bí mật ấy.

Lúc này, nam tử trung niên trong quan phục trên trời cao, giọng nói vẫn mang theo uy nghiêm, vang vọng trong tâm thần mọi người.

“Cũng chính vì nguyên nhân đó, phần Thái Sơ Ly U Trụ cắm xuống Quỷ Động dưới lòng đất, từng khắc đều bị khí tức của Quỷ Động ăn mòn, khó tránh khỏi việc xuất hiện vết nứt.”

“Nhất là mấy năm gần đây, vết nứt ngày một nhiều hơn, khiến vô số mảnh vỡ của Thái Sơ Ly U Trụ rơi xuống trong Quỷ Động, có cái rơi vào đáy sâu vô tận, có cái thì văng vào tường động cùng các góc khuất.”

“Trước đây là do Chấp Kiếm Giả xuống thu thập định kỳ, rồi luyện lại vào trong Thái Sơ Ly U Trụ, hôm nay thì để các ngươi đi thay vậy.”

“Thời hạn ba ngày, mười người thu thập được nhiều mảnh vỡ nhất, sẽ đạt được tư cách tham gia thử luyện giai đoạn hai.”

Thần sắc mọi người hầu hết đều trở nên nghiêm nghị, hiểu rõ đây chính là quy tắc của trận chiến tư cách.

“Ngoài ra, bản tọa nhắc nhở các ngươi, trong Quỷ Động tồn tại nguy cơ sinh tử, cho nên lúc này chính là cơ hội c.uối cùng để rút lui. Một khi đã tham gia, tuy mỗi người sẽ được phát một tấm truyền tống phù chuyên dụng, khi gặp nguy hiểm có thể truyền tống rời khỏi, nhưng không tuyệt đối an toàn, vẫn có khả năng xảy ra biến cố ngoài ý muốn.”

Trong lúc nói, từng phiến ngọc giản từ trên trời bay xuống, rơi trước mặt mỗi người tham gia, được từng người một tiếp nhận.

Những kẻ có thể đến đây tham gia tuyển chọn Chấp Kiếm Giả, đều không phải loại có ý chí yếu mềm, tự nhiên không ai lựa chọn rút lui lúc này, thậm chí còn có người sau khi nhận được truyền tống ngọc giản liền mở miệng hỏi:

“Đại nhân, nếu số lượng bằng nhau thì tính sao?”

“Xét theo thứ hạng trên Thái Sơ Ly U Trụ.” Nam tử trung niên trong quan phục nhàn nhạt mở miệng.

“c.uối cùng, ta cảnh cáo các ngươi, nơi này là Quỷ Động, nhưng không phải là chốn ngoài vòng pháp luật, vẫn thuộc phạm vi quản hạt của Chấp Kiếm Đình, có thể động thủ, nhưng tuyệt đối cấm sát hại lẫn nhau!”

“Bây giờ, tuyển chọn tư cách thử luyện Chấp Kiếm Giả… bắt đầu!”

Theo tiếng nói vang vọng truyền ra, ngay lập tức Thái Sơ Ly U Trụ phát ra quang mang chói mắt, không ngừng khuếch tán, thân trụ bắt đầu rung lên mãnh liệt.

Ngay sau đó, trụ này chậm rãi thu nhỏ lại một vòng, từ từ nâng lên phía trên, để lộ phần Thái Sơ Ly U Trụ từng bị chôn sâu trong lòng đất.

Ánh mắt tất cả mọi người đều đổ dồn về phía đó, bọn họ có thể thấy rõ phần đáy được nâng lên kia, toàn bộ đều một màu đen kịt, cực kỳ loang lổ, đầy rẫy những tổn hại, bị ăn mòn nghiêm trọng.

Thậm chí phần thấp nhất của trụ, thân trụ đã chi chít những lỗ thủng, tàn tạ không chịu nổi.

Mà theo Thái Sơ Ly U Trụ nâng lên, trên mặt đất bỗng hiện ra một vực sâu ngàn trượng, từng làn hắc khí mang theo tà ý mãnh liệt tuôn ra từ bên trong, cùng với từng trận gào thét không giống tiếng người vang vọng ra khỏi vực sâu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-764-quy-dong-2.html.]

Những tiếng gào đó đầy rẫy thê lương và ai khốc, ẩn chứa vô tận thống khổ cùng điên c.uồng, tựa như... nơi ấy thông đến U Minh Hoàng Tuyền.

Một màn này khiến thần sắc mọi người tại đây đồng loạt biến hóa, thậm chí có vài kẻ ban đầu tâm chí kiên định, giờ phút này cũng bị trấn nh.i.ế.p mà d.a.o động.

“Chư vị, còn không xuống đi!” Trên bầu trời, giọng nói của nam tử trung niên trong quan phục vang vọng như sấm nổ, quanh vực sâu, các đệ tử các tông cùng tán tu đều nghiến răng, lần lượt lao v.út ra, lao thẳng xuống vực sâu.

Hồng nữ Thanh Thu cũng nằm trong số đó, là một trong những người đầu tiên bước vào, đạo tử Thái Tư, còn có thiếu niên Nhân tộc kia, cùng các thiên kiêu của các tông môn khác, cũng lần lượt tiến vào.

Từ Thanh cùng Đội trưởng cũng động thân.

Rất nhanh, chín phần mười tu sĩ tại đây đều đã lựa chọn bước vào, những người còn lại vẫn còn do dự thì một tiếng nổ kinh thiên vang lên, Thái Sơ Ly U Trụ đang nâng lên đột ngột rơi xuống, trở lại kích thước nghìn trượng, trực tiếp đ.â.m vào vực sâu.

Lại một lần nữa bịt kín nơi ấy!

Trong khoảnh khắc, hắc khí tan biến, âm thanh ai oán thê lương cũng biến mất, mọi thứ trở nên bình thường như trước.

Còn trong vực sâu, một màu đen kịt.

Ngay khi bước vào, Từ Thanh lập tức nghiêng người áp sát về phía rìa xung quanh, khi chạm phải bùn đất, tâm thần hắn liền cảnh giác, lạnh lùng nhìn quanh.

Thao Dang

Nơi này kỳ dị khó lường, dù có vận dụng tu vi tụ hội vào hai mắt, thì trong khoảnh khắc vẫn không cách nào thấy rõ được tất cả.

Mà những tiếng gào thét nghe thấy khi còn ở bên ngoài, giờ phút này đã hoàn toàn biến mất, không còn một chút vang vọng nào, ngoài tiếng hô hấp, nơi đây hoàn toàn tĩnh mịch.

Màn đen trước mắt, cảm giác bị phong bế thần thức, tất cả những điều đó tự nhiên hình thành một sự đè nén, mang đến cảm giác thần bí cùng sợ hãi.

Chỉ có khí tức âm lãnh từ bên dưới truyền đến, mang theo mùi tanh hôi và thối rữa, như vô số sợi tóc trôi lơ lửng quanh mình, nhẹ nhàng lướt qua da thịt, khiến lông tơ bản năng dựng đứng.

Mãi cho đến khi qua một lúc, có lẽ là thị lực đã thích ứng với bóng tối, cũng có thể là tu vi bắt đầu cộng hưởng với địa thế nơi đây, trong mắt Từ Thanh, cảnh tượng dần trở nên rõ ràng.

Đây là một cái hố sâu khổng lồ, dù đã nhìn rõ được bốn phía, nhưng phía dưới vẫn đen như vực thẳm không đáy.

Trên vách tường xung quanh mọc đầy những loài thực vật màu đen, mỗi một chiếc lá đều có gương mặt quỷ mờ ảo ẩn hiện, đang nở nụ cười quái dị với những người đang bám tường quan sát.

Kẻ đến nơi đây, tổng cộng khoảng hai nghìn bốn, năm trăm người, mà giờ phút này, đang cảnh giác đề phòng xung quanh vách tường chỉ còn một nửa.

Phần còn lại, dường như ngay khi vừa tiến vào nơi này, đã lập tức lao sâu vào trong.

Từ Thanh nheo mắt, quay đầu nhìn sang bên cạnh, Đội trưởng cách hắn chưa đến ba trượng, cũng đang nhìn hắn, rồi giơ tay chỉ xuống phía dưới.

Từ Thanh khẽ gật đầu, hai người vừa định buông tay nhảy xuống phía dưới hố sâu, thì đúng lúc này...

Một tiếng hát kéo dài thê lương, lạnh lẽo, lại hư ảo vang lên, như thể từ tám phương, lại như vang ngay bên tai, quanh quẩn mãi không tan.

Âm thanh ấy vừa mềm mại u ám, lại vừa bén nhọn chói tai, dung hòa lại thành một giai điệu khó tả thành lời.

“Kiếp trước không tới, vãng sinh còn mãi, cắt mối tương tư vẽ thành bụi trần...”

Thanh âm ấy chẳng thể phân biệt nam hay nữ, chẳng rõ từ đâu vọng đến, nhưng chẳng biết từ lúc nào đã len lỏi vào tâm trí, khiến người nghe cảm giác da đầu tê dại, sau lưng lạnh toát.

Tựa như mưa thu, lạnh lẽo rơi xuống mặt, ngấm vào tận xương.

Loading...