Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quang Âm Chi Ngoại - Chương 738: Tựa như cố nhân trở về. (2)

Cập nhật lúc: 2025-06-20 10:26:15
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chủ quầy là một tu sĩ đầu trọc, một mắt đã mù, con mắt còn lại ánh lên tia lạnh lẽo, ngẩng đầu liếc nhìn Từ Thanh, phất tay một cái liền c.uốn lấy gốc linh thảo kia, đưa qua cho hắn.

“Linh thảo này, hai ngàn linh thạch.”

Từ Thanh nhận lấy Ngũ Tuyến Kim Trùng Thảo, xem xét một hồi, gật đầu rồi giao linh thạch, sau đó cất kỹ linh thảo, thuận miệng hỏi thêm một câu.

“Còn nữa không?”

“Có!” Chủ quầy nghe thế thì mắt sáng lên, từ người lấy ra một cái bình nhỏ bằng đất nung, cẩn thận mở nắp rồi rút ra thêm ba cây Kim Trùng Thảo nữa, đưa cho Từ Thanh.

Nhưng ánh mắt của Từ Thanh lại rơi vào cái bình đất nung kia.

Thông thường, bình đựng linh vật của tu sĩ hoặc là bằng ngọc, hoặc bằng kim thiết, cũng có loại bằng gỗ, nhưng bằng đất nung thì rất hiếm thấy.

Hơn nữa Kim Trùng Thảo cần có kim khí để dưỡng, thế nên điều này khiến Từ Thanh hơi ngạc nhiên, hắn cẩn thận quan sát, phát hiện trên bình đất đó mơ hồ tản ra một luồng khí tức sắc bén.

“Trong đó chứa kim khí?” Từ Thanh chỉ vào bình hỏi.

Tu sĩ đầu trọc liếc nhìn hắn, nhe răng cười.

“Đạo hữu, đây không phải loại kim khí bình thường, mà là Thượng Chương Canh Kim Chi Khí phát ra từ Thái Sơ Ly U Trụ, là lúc ta leo trụ gặp may mới có được.”

“Loại khí này chỉ có thể chứa bằng đất nung, bình thường người ta sẽ dùng để luyện khí một lần rồi thôi, hiện giờ ta chưa có pháp khí vừa tay, nên tạm thời dùng để dưỡng linh thảo.”

“Ngươi muốn mua à? Cái này rất đắt, năm mươi vạn linh thạch đấy!”

Tu sĩ đầu trọc l.i.ế.m môi, gã nhìn ra người trước mặt chắc chắn là đệ tử tông môn, trước đó mua linh thảo không trả giá, hiển nhiên là rủng rỉnh túi tiền.

Từ Thanh trầm ngâm, hắn từng nghe Đội trưởng nói qua về khí tức phát ra từ Thái Sơ Ly U Trụ, trong đó có nhắc tới Thượng Chương Canh Kim Chi Khí này.

Điều này khiến hắn nhớ tới thanh sắt đen của mình.

Vì vậy sau một thoáng suy nghĩ, hắn lấy ra một ngọc giản, bày ra vẻ như đang hỏi dò điều gì đó, rồi lắc đầu.

“Ta vừa dò hỏi, mấy năm nay loại khí này người bán không ít, ta chỉ ra giá cao nhất năm vạn linh thạch, hơn nữa thì ta không mua.”

Ánh mắt của tu sĩ đầu trọc trầm xuống, gần đây gã đang cần linh thạch gấp để mua đan dược, chuẩn bị tấn thăng từ Tam Hỏa Trúc Cơ lên Kết Đan Thiên c.ung. Thấy Từ Thanh có tiền nên gã mới mở miệng hét giá cao.

Thế nhưng Từ Thanh trả giá thấp quá, khiến gã có cảm giác như bị đùa giỡn, đang định lắc đầu từ chối, thì Từ Thanh liếc gã một cái, rồi chậm rãi mở miệng.

“Ta còn một viên Vận c.ung Đan.”

Từ Thanh vừa nói vừa lấy ra một bình đan dược, là thứ mà trước khi hắn đột phá Thiên c.ung Kết Đan từng mua, nhưng về sau không dùng đến, giá trị khoảng ba mươi vạn linh thạch.

Loại đan này có tác dụng nhất định trong việc đột phá Thiên c.ung, mà chỉ các đại tông môn mới bán, tán tu bình thường không thể mua được.

Tu sĩ đầu trọc nghe vậy thì ánh mắt ngưng lại, nhận lấy bình, mở ra ngửi một hơi, sắc mặt khẽ động, sau một thoáng do dự thì gật đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-738-tua-nhu-co-nhan-tro-ve-2.html.]

“Giao dịch thành công!”

Nói rồi, gã đưa bình đất nung cho Từ Thanh, sau đó lập tức thu dọn quầy hàng rời đi.

Từ Thanh cầm bình đất nung, lắc nhẹ một cái rồi cất vào người, hắn dự định về chỗ đóng quân để thử xem có thể phát huy tác dụng trên thanh sắt đen hay không.

Ngay lúc hắn đang trên đường trở về, từ phương hướng Thái Sơ Ly U Trụ phía xa bỗng truyền đến từng trận xôn xao vang dội.

Thao Dang

Từ Thanh ngẩng đầu, trong tầm mắt là Thái Sơ Ly U Trụ cao chọc trời, nơi có người đang leo lên vượt qua mốc năm trăm trượng.

Người đó chính là vị thiên kiêu của Thái Sơ Tiên Môn mà trước kia Từ Thanh từng thấy khi đến đây, cũng là người mà những tu sĩ lúc nãy bàn tán, Lý Tử Lương, kẻ từng nhiều lần gửi lời khiêu chiến đến hắn nhưng đều bị hắn phớt lờ.

Giờ phút này, hắn ta đã vượt qua giới hạn trước đó, leo đến độ cao sáu trăm trượng, lập tức khiến khu vực quanh Thái Sơ Ly U Trụ dậy sóng nghị luận.

Như Hoàng Nhất Khôn cùng một số thiên kiêu của Thất Huyết Đồng, cũng mới chỉ lên đến hai trăm mấy chục trượng.

Hiện tại, trong tất cả đệ tử tham gia từ Liên Minh Bát Tông hay các tông môn khác, thì hắn ta là người leo cao nhất, áp đảo toàn bộ đồng lứa, phong quang vô lượng.

Từ Thanh sắc mặt như thường, thu lại ánh nhìn.

Hắn không mảy may để tâm, tiếp tục sải bước, rời khỏi khu vực phường thị, càng lúc càng gần nơi đóng quân của Liên Minh Bát Tông thì bỗng nhìn thấy một đạo đàn.

Thái Sơ Ly U Thành có rất nhiều đạo đàn, đa phần là nơi giảng giải pháp môn tu hành, do Chấp Kiếm Đình thống nhất bố trí.

Thỉnh thoảng cũng có Chấp Kiếm Giả đích thân đến thuyết pháp, tuy không phải miễn phí, nhưng cũng chỉ tượng trưng thu một viên linh thạch.

Lúc này bên ngoài đạo đàn ấy có hơn mấy chục tán tu đang tụ tập, không nhiều lắm, bởi vì lần giảng này không phải nói về pháp môn tu hành, mà là về thảo mộc chi đạo.

Từ xa, một giọng nói khàn khàn đầy tang thương vang lên từ trên đạo đàn.

“Thanh Hà Hoa Lộ, còn gọi là Thanh Liên Lộ, là tinh chất được chưng cất từ nụ hoa sen thuộc họ ngủ liên, kết hợp với hỏa ôn mà thành, mùi thơm nhẹ, công hiệu bình phế, trị ho ra m.á.u do thuật hỏa gây nên…”

“Kim Nữu Thảo, còn gọi là…”

Bước chân của Từ Thanh khựng lại, hai đoạn lời ấy hắn vô cùng quen thuộc, chính là nội dung hắn từng đọc trong điển tịch thảo mộc, từng chữ không sai một nét.

Trong lòng hắn khẽ rung động, quay đầu nhìn về phía đạo đàn.

Vừa nhìn qua, thân thể Từ Thanh chấn động, đôi mắt hiện lên ánh sáng sáng ngời.

Hắn nhìn thấy một lão giả gầy gò.

Người ấy vận trường bào màu xám tro, tuy trên mặt đầy nếp nhăn, nhưng đôi mắt tinh anh rạng rỡ, sâu thẳm mà thâm trầm, tựa như hàm chứa trí tuệ, lời nói chậm rãi mà ấm áp.

Rất giống Bạch đại sư, nhưng lại không phải.

Ánh mắt Từ Thanh dần trở nên ảm đạm, hắn đứng lặng nghe thêm một lúc, rồi lặng lẽ xoay người rời đi.

Loading...