Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quang Âm Chi Ngoại - Chương 737: Tựa như cố nhân trở về. (1)

Cập nhật lúc: 2025-06-20 10:26:12
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc này, bên cạnh Thái Sơ Ly U Trụ, Đội trưởng đang len lỏi giữa đám đông, tìm kiếm một vị trí lý tưởng hơn để cảm ngộ Linh Ấn.

Ba ngày trước, y cảm ngộ mãi không thành công, bèn cho rằng là do vị trí không hợp phong thủy, vì thế quyết định tiến lại gần trụ hơn một chút.

Nhưng còn chưa kịp tìm thấy chỗ ngồi lý tưởng, trong lòng Đội trưởng đột nhiên dâng lên một cảm giác bất an khó tả.

“Trực giác của ta trước giờ rất chuẩn, có điều gì đó không ổn…” Đội trưởng trầm tư, lục lại trí nhớ xem gần đây mình đã gây ra chuyện gì có thể dẫn đến hậu quả nghiêm trọng.

“Chẳng lẽ con mắt ta để lại ở Quỷ Đế Sơn bị phát hiện rồi?”

“Hay là tay trong của ta ở Thái Tư Tiên Môn bị lộ tẩy?”

“Phân thân ta lén đặt trong Tam Linh Trấn Đạo Sơn bị tìm ra rồi?”

“Người mà ta thu mua trong Ly Đồ Giáo đã phản bội?”

“Hay là… Viêm Hoàng phát hiện ra ta định lẻn vào nhà hắn trộm đồ?”

“Hoặc cũng có thể là… tên tử thù của ta trong Tử Cấm đã tỉnh lại rồi?”

Nghĩ tới nghĩ lui, Đội trưởng chợt nhớ ra một chuyện đáng sợ nhất:

“Tử Huyền Thượng Tiên đã hồi âm?!”

Đầu óc Đội trưởng liền choáng váng, không biết rốt c.uộc mình đã sơ hở ở chỗ nào, nhưng cảm giác hoảng hốt vẫn vô cùng mãnh liệt, vì vậy y lập tức rời khỏi đám đông một cách cảnh giác.

Y thậm chí còn che giấu khí tức, thay đổi dung mạo, nhưng vẫn không thấy yên tâm, bèn quyết định rời khỏi khu trung tâm Thái Sơ Ly U Trụ, đến ven rìa thành trại, chọn một lều vải hẻo lánh, cắn răng bỏ tiền thuê, rồi ẩn mình vào đó để cảm ngộ.

Thao Dang

Thế nhưng y vẫn chưa thấy đủ an toàn, bèn bấm tay kết ấn, thi triển một loại bí pháp ẩn thân sâu hơn nữa.

Cùng lúc ấy, Từ Thanh cũng đã đến, tìm quanh khu vực Thái Sơ Ly U Trụ một vòng nhưng không thấy bóng dáng Đội trưởng đâu cả.

Về phần Bóng ảnh, việc dò tìm cần có phạm vi nhất định, mà khu vực này lại quá rộng, nếu không đi hết toàn bộ thành trại, thì khó mà xác định chính xác vị trí Đội trưởng.

Tìm không thấy, Từ Thanh đành rời đi.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, vài ngày sau, Đội trưởng thấy mọi chuyện dường như vẫn bình thường, cũng dần thả lỏng tâm trạng, dù vẫn luôn duy trì ẩn thân, nhưng phần lớn tinh thần đã đắm chìm vào quá trình cảm ngộ.

Tuy nhiên, Từ Thanh không từ bỏ việc tìm kiếm.

Trong mấy ngày này, ngoài việc đi cảm ngộ chiến ý từ Thái Sơ Ly U Trụ, khiến trong thức hải có thêm nhiều Chiến Chi Linh Ấn, thời gian còn lại, hắn đều đi dạo trong thành trại hình thành từ vô số lều tròn.

Do nơi đây quy tụ lượng lớn tu sĩ, nên tự nhiên hình thành nhiều phường thị lớn nhỏ, buôn bán vô cùng đa dạng, vật phẩm đủ loại, hầu hết đều kỳ dị khó lường.

Từ Thanh trong lúc tìm tung tích Đội trưởng đã thấy không ít món đồ hay ho, cũng mua về vài loại độc thảo.

Chỉ là, mỗi lần ra ngoài hắn đều thay đổi dung mạo, tiến hành che giấu kỹ càng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-737-tua-nhu-co-nhan-tro-ve-1.html.]

Lý do rất đơn giản, trong mấy ngày qua, hắn đã liên tiếp nhận được bảy tám thư khiêu chiến đến từ các thiên kiêu thuộc các tông môn lớn ở Nghênh Hoàng Châu.

Sự xuất hiện của hắn đã sớm bị nhiều người biết đến, mà với thân phận là người duy nhất trong thế hệ này của Liên Minh Bát Tông được hưởng đãi ngộ đạo tử, danh tiếng của Từ Thanh thực ra đã vang xa khắp các tông môn.

Bởi vì hắn sở hữu hai ngọn Mệnh Đăng, nắm giữ Hoàng cấp công pháp, lại còn từng g.i.ế.t c.h.ế.t Thánh Quân Tử, tất cả những điều ấy khiến Từ Thanh có trọng lượng cực lớn trong mắt đệ tử các tông ở Nghênh Hoàng Châu.

Hiện tại kỳ khảo nghiệm Chấp Kiếm Giả sắp diễn ra, những kẻ tự cho là có thực lực đều muốn nhân cơ hội này thể hiện bản lĩnh trấn áp thiên kiêu của đại tông, nhằm thu hút ánh mắt của Chấp Kiếm Đình, tạo điểm cộng cho bản thân.

Vì vậy, không chỉ riêng Từ Thanh bị khiêu chiến, các thiên kiêu khác trong Liên Minh cũng liên tục bị thách đấu, các đại tông khác cũng thế, mỗi ngày đều có người ra tay luận đạo.

Trong đó chỉ có một người, từ đầu đến c.uối không ai dám thách đấu, đó chính là đạo tử của Thái Tư Tiên Môn, Trương Tư Vận, người được xưng tụng là đệ nhất thiên kiêu của thế hệ Nghênh Hoàng Châu.

Bên ngoài đồn rằng hắn ta đã có thực lực chiến lực Lục c.ung, với tuổi tác hiện tại mà đạt đến trình độ đó khiến đệ tử các tông đều e sợ, không ai dám động đến, chỉ có thể kính trọng từ xa.

Còn Trương Tư Vận cũng không ở lại Thái Sơ Ly U Thành, mà đi sâu vào băng nguyên, nghe nói là để mượn hoàn cảnh ác liệt mà rèn luyện thuật pháp.

So với hắn ta, Từ Thanh trong mắt người ngoài dù mạnh mấy cũng chỉ khoảng Tam, Tứ c.ung, tự nhiên trở thành mục tiêu lý tưởng nhất sau Trương Tư Vận để thách đấu.

Trong số những kẻ gửi chiến thư tới, cũng có đệ tử Thái Tư Tiên Môn, nhưng Từ Thanh không có hứng thú với mấy trận tỉ thí vô vị như thế.

Lúc này, hắn đang dạo bước trong một phường thị lớn, ánh mắt đảo qua từng gian hàng bên trái bên phải, muốn tìm xem có loại độc thảo nào đặc biệt hay không.

Nơi đây có rất nhiều tu sĩ, ngoài tán tu bản địa, còn có đệ tử từ các tông môn khắp nơi tụ hội, không khí vô cùng náo nhiệt.

Chẳng mấy chốc, Từ Thanh dừng bước, ánh mắt rơi xuống một gian hàng phía trước.

Nơi ấy bày bán các loại tài liệu luyện đan luyện khí, trong đó có cả một ít linh thảo.

Nổi bật trong số ấy là một cây Ngũ Tuyến Kim Trùng Thảo, theo dược điển của Từ Thanh thì đây là một loại linh thảo rất tốt trong việc dung hòa độc tố, dược tính đặc biệt, sau khi đào lên phải có kim khí nuôi dưỡng mới có thể bảo tồn.

Vì vậy, hắn lập tức bước tới, nhưng chưa kịp đến gần thì bên tai đã nghe thấy có người nhắc đến tên mình.

“Nghe chưa? Lý Tử Lương của Thái Tư Tiên Môn đã nhận chín lượt khiêu chiến rồi, toàn thắng cả chín, Kết Đan Tứ c.ung, thực lực rất mạnh, giờ thanh thế trong Thái Tư Tiên Môn chỉ sau đạo tử của họ.”

“Kẻ này đúng là bất phàm, dạo trước còn từng leo tới hơn năm trăm trượng trên Thái Sơ Ly U Trụ, nghe nói vẫn chưa phải cực hạn của hắn.”

“Chỉ tiếc hắn sinh không đúng thời, nếu Thái Tư Tiên Môn không có Trương Tư Vận, thì vị trí đạo tử chắc chắn là của hắn rồi.”

“Nghe nói hắn đã ba lần khiêu chiến Từ Thanh, vị chuẩn đạo tử của Liên Minh Bát Tông, nhưng Từ Thanh rõ ràng là sợ, người từ tiểu địa phương thường hay như vậy, không dám nhận lời. Mấy hôm nay trong các tông môn ai nấy cũng đều cười nhạo chuyện này.”

Từ Thanh nghe hết, vẻ mặt không đổi, quay đầu liếc nhìn ba người đang bàn luận.

Đó là ba tên đệ tử đến từ tiểu tông môn phụ thuộc Thái Tư Tiên Môn, tu vi không cao, đều chỉ mới Trúc Cơ.

Dạng người như vậy, Từ Thanh đã thấy quá nhiều.

Tu vi thì tầm thường, thế nhưng lại rất thích bình phẩm cường giả, tựa như trong lời lẽ mỉa mai và xem thường đó, bọn họ có thể tìm thấy ý nghĩa tồn tại của mình.

Từ Thanh quét mắt nhìn qua gương mặt của ba người, rồi thu ánh mắt lại, đi đến gian hàng, chỉ tay vào cây Ngũ Tuyến Kim Trùng Thảo kia…

Loading...