Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quang Âm Chi Ngoại - Chương 732: Thái Tư Mệnh Đăng. (2)

Cập nhật lúc: 2025-06-20 10:26:00
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bóng ảnh có thể thông qua vô số con mắt chớp động của nó, hình thành nên một luồng lực lượng Toái Diệt, một khi toàn lực bộc phát, ngay cả Từ Thanh sau khi cảm nhận cũng phải sinh ra vài phần ngưng trọng.

Tất cả những điều này khiến hắn nhận thức rõ ràng rằng, thực lực hiện tại của bản thân so với trước kia, đã là khác biệt trời vực, mà thủ đoạn đấu pháp cũng đã nhiều hơn xưa quá đỗi.

Điều này đồng nghĩa hắn có thể tạo thành nhiều phương án chiến thuật hơn, để đối phó với những tình huống phức tạp hơn, cùng những địch nhân xảo trá quỷ quyệt hơn.

“Không dùng độc và bí pháp của Bóng ảnh, dưới Ngũ c.ung, ta đều có thể g.i.ế.t!”

“Nếu dùng bí pháp Bóng ảnh, dưới Lục c.ung, ta có thể trấn áp.”

“Nếu lại thêm độc, cho dù là Lục c.ung... ta cũng có thể chiến một trận, tuy chênh lệch một c.ung trong cảnh giới Kết Đan đã là cực lớn, chiến đấu ắt bị trọng thương, nhưng đối phương dưới độc của ta… chắc chắn phải c.h.ế.t!”

“Nếu như toàn bộ ẩn giấu đều mở ra...” Từ Thanh trầm ngâm, hắn không mong sẽ có một ngày như vậy, bởi nếu thế thì kẻ địch mà hắn gặp phải, nhất định là vô cùng cường đại.

Khi Từ Thanh đang cân nhắc về chiến lực bản thân, thì cơn gió tuyết kéo dài suốt một tháng c.uối cùng cũng kết thúc, trời đất phía xa trở nên trong trẻo, ánh sáng nơi tầng không rọi xuống, cả mặt đất sáng rực như thủy tinh.

Nơi đây, không chỉ có tuyết, mà còn có cả băng nguyên và tuyết sơn.

Từng dãy núi tuyết cao thấp nhấp nhô hiện ra trong mắt Từ Thanh, lờ mờ có thể thấy trên núi có những điểm đen, đó là những mỏm đá lồi ra lác đác giữa các sườn núi phủ tuyết.

Gió càng thêm lạnh buốt, thổi lên bàn tay thò ra ngoài của Từ Thanh, tựa như muốn đông cứng cả m.á.u thịt.

Nơi này đã không còn quốc gia phàm tục nào nữa, khí hậu ác liệt khiến người thường dù chỉ một khắc cũng sẽ c.h.ế.t cóng, chỉ có tu sĩ mới có thể chống cự lại.

“Dễ chịu thật đấy.” Trước mũi pháp hạm, truyền đến tiếng hét vang đầy khoái ý của Đội trưởng.

Từ Thanh ngoảnh nhìn.

Chỉ thấy Đội trưởng đang đứng ở đầu mũi thuyền, thân thể hoàn toàn lộ ra ngoài vòng bảo hộ, đón gió lạnh gào thét thổi tới, hai tay dang rộng, gương mặt đầy vẻ thư thái, tựa như cái lạnh ở đây chẳng hề là gì với y.

Dù sao thì toàn bộ thuật pháp của y cũng tỏa ra hàn ý, mà tại nơi này, hiển nhiên năng lực của y sẽ được gia trì lớn hơn.

“Tiểu A Thanh, ta đã sớm muốn đến nơi này rồi, chỗ này còn dễ chịu hơn cả tông môn đấy!”

Đội trưởng lớn tiếng cười vang, đang lúc thỏa mãn tận hưởng thì đột nhiên ánh mắt y lóe lên, xoay người nhìn về một phương hướng nơi chân trời xa xa.

Thao Dang

Cùng lúc đó, Từ Thanh cũng có cảm ứng, quay đầu nhìn theo.

Ngôn Ngôn không cảm nhận được điều gì, nhưng bản năng cũng nhìn về phía đó, chỉ là trong mắt cô ta, nơi trời xa hoàn toàn trống rỗng. Thế nhưng trong mắt Từ Thanh và Đội trưởng, ở nơi xa xăm kia, có hàng chục chiếc phi chu khổng lồ đang gào thét lao đến.

Những chiếc phi chu này có hình dáng như lá liễu, thon dài, đầu thuyền và đuôi thuyền đều cong ngược lên, trông rất đặc biệt, mà toàn thân đều được chế tác từ thủy tinh và linh thạch, dưới ánh dương rực rỡ, lấp lánh rực rỡ vô cùng chói lọi.

Trong đó có một chiếc thuyền, nằm ở chính giữa đoàn thuyền, tựa như được các phi chu còn lại hộ tống.

Chiếc thuyền ấy có màu lam sẫm, nổi bật khác thường, trên đó còn có dải lụa dài bay lượn như cờ phướn giữa gió, vô cùng bắt mắt, bên trên thêu hai chữ “Thái Tư”.

Dạng thuyền như vậy, Từ Thanh và Đội trưởng từng thấy qua ở Uẩn Tiên Vạn Cổ Hà, chính là thuyền của Thái Tư Tiên Môn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-732-thai-tu-menh-dang-2.html.]

Lúc này trên mấy chục chiếc phi chu lớn nhỏ kia, còn có không ít bóng người khoác áo trắng đang đứng sừng sững. Trong đó có cả nam lẫn nữ, ai nấy đều toát ra khí chất siêu phàm thoát tục, đặc biệt là từng tầng mây mù bốc lên từ dưới thuyền của bọn họ, khiến họ thoạt nhìn chẳng khác gì tiên nhân.

Mà trên chiếc phi chu màu lam kia, cũng đứng sừng sững một người.

Đó là một thanh niên, khoác trên người đạo bào lam sắc khác biệt với những người còn lại, khiến thân hình cao gầy của hắn ta như cây tùng xanh vững chãi giữa gió sương.

Nước da trắng như ngọc, lông mày kiếm sắc như núi, dung mạo đường đường chính chính.

Hắn ta đứng nơi mũi thuyền lam, tay chắp sau lưng, thần sắc bình thản, dường như thân phận tôn quý cùng tư chất tuyệt thế của hắn ta đã sớm đưa hắn bước lên đỉnh phong nhân sinh.

Cho nên thế gian này có thể khiến hắn ta động dung, vốn chẳng còn mấy điều. Lúc này trong sự bình lặng ấy, đoàn thuyền của bọn họ gào thét lao qua phía trước pháp hạm của Từ Thanh, tốc độ từ đầu đến c.uối không hề giảm chút nào.

Bởi vì bọn họ đại diện cho Thái Tư Tiên Môn, mà Thái Tư Tiên Môn là đại tông môn đứng đầu Nghênh Hoàng Châu, chỉ sau Chấp Kiếm Đình, chính thống của Nhân tộc.

Cho nên khi Thái Tư Tiên Môn xuất hành, vạn tông đều phải tự giác nhường đường.

Lúc này giữa làn gió rít gào, cơn sóng khí mà những chiếc thuyền đó mang tới quét ra tứ phương, va chạm vào pháp hạm của Từ Thanh, khiến nó rung lắc dữ dội, buộc phải thoái lui tránh né.

Từ Thanh và Đội trưởng đồng thời nheo mắt lại.

Còn những phi chu của Thái Tư Tiên Môn cùng toàn bộ đệ tử trên thuyền, không một ai quay đầu liếc nhìn bọn họ lấy một cái, vẻ lạnh nhạt cực kỳ rõ rệt, theo tiếng gió gào mỗi lúc một xa dần.

Rõ ràng, mục tiêu của bọn họ cũng là Thái Sơ Ly U Trụ.

“Uy phong thật đấy!” Đội trưởng nhướng mày, nhìn đoàn phi chu Thái Tư Tiên Môn ở phía xa.

“Để ta tìm hiểu chút thông tin xem Thái Tư Tiên Môn có món gì hay không.”

Hiển nhiên Đội trưởng rất không hài lòng với sự bá đạo của những kẻ kia.

“Người đó rất mạnh.” Từ Thanh chậm rãi mở miệng, nói đến chính là nam tử mặc đạo bào màu lam kia, chỉ một ánh nhìn thoáng qua vừa rồi, hắn đã mơ hồ cảm nhận được d.a.o động của Mệnh Đăng trên người đối phương.

Đây là người thứ hai mà bao năm qua hắn cảm nhận được có khả năng sở hữu Mệnh Đăng, ngoài Thánh Quân Tử.

“Đạo tử của Thái Tư Tiên Môn, Trương Tư Vận.” Đội trưởng tiếp lời, “Nghe nói năm đó ở Nghênh Hoàng Châu, hắn ta từng vững vàng áp đảo Thánh Quân Tử một bậc, được xem là đệ nhất thiên kiêu trong thế hệ đệ tử nơi này.”

“Khi hắn ta Trúc Cơ đã bỏ xa Thánh Quân Tử, đến Kết Đan thì càng khiến Thánh Quân Tử đuổi cũng chẳng kịp.”

“Nghe đồn hắn ta không chỉ có một ngọn Mệnh Đăng, còn nắm giữ Hoàng cấp công pháp, thậm chí còn tu được chín đao trong Thái Thương Nhất Đao, hình thành nên Hoàng cấp chi chủng.”

“Dựa theo tình báo của Liên Minh, dù chỉ mới có bốn tòa Thiên c.ung, nhưng thực lực chiến đấu của Trương Tư Vận đã đạt đến cấp Lục c.ung, thậm chí còn có thể cao hơn.”

“Tiểu A Thanh, ngươi nhìn trúng Mệnh Đăng của hắn ta rồi à? Hay là chúng ta kiếm cơ hội g.i.ế.t hắn đi?” Đội trưởng l.i.ế.m mép hỏi.

Từ Thanh lắc đầu.

Đội trưởng chớp mắt, cười hì hì.

“Nhưng hắn ta không giống Thánh Quân Tử đâu, nếu hắn c.h.ế.t, Thái Tư Tiên Môn nhất định giận dữ đến tận trời, lão đầu nhà ta chắc chắn chịu không nổi đâu.”

Loading...