Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quang Âm Chi Ngoại - Chương 703: Dị hương xộc vào mũi. (1)

Cập nhật lúc: 2025-06-14 14:52:34
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thứ khiến Đội trưởng phát c.uồng, chính là khí tức nồng nặc phát ra từ vết thương nơi phân thân của U Tinh Linh Tôn sau khi rơi xuống, cùng với tiên linh chi ý tản ra khắp toàn thân cô ta.

Thân thể kia quả thực không phải huyết nhục, mà là do linh thực hóa thành.

Tuy không rõ là loại linh thực nào, nhưng có thể lớn đến vậy, hiển nhiên là U Tinh Linh Tôn đã bỏ ra đại lượng tâm lực để bồi dưỡng.

Thân thể đó, chính là thiên tài địa bảo.

Nhưng mức độ nguy hiểm cũng kinh người không kém.

Lúc này, theo thân thể kia rơi xuống, có thể nhìn thấy hư vô bốn phía đều đang vặn vẹo, phát sinh d.a.o động kinh khủng, còn có uy áp ngập trời lan tràn, hòa vào khí tức kia, hình thành những luồng xung kích vô hình.

Trong xung kích vô hình này, tất cả núi đá, thực vật xung quanh đều hóa thành tro bụi trong khoảnh khắc, thậm chí ngay cả mặt đất cũng đang bị ăn mòn.

Có thể tưởng tượng, một khi tiến lại gần, chắc chắn gặp phải nguy cơ sinh tử.

Nhưng tất cả những điều đó cũng không ngăn được ánh lửa c.uồng nhiệt và điên dại trong mắt Đội trưởng.

“Đồ tốt! Đồ tốt! Đây không phải thân thể m.á.u thịt, mà là linh thực chi thể, là thiên tài địa bảo! Con mụ U Tinh Linh Tôn kia kiếm đâu ra linh thực hình người khủng như vậy!”

Đội trưởng toàn thân kích động đến run rẩy, còn Ngôn Ngôn thì nhìn y như thấy quỷ.

Cô ta cảm thấy người này không chỉ điên mà là liều mạng.

Dù phân thân U Tinh Linh Tôn đúng là báu vật, nhưng dù khoảng cách còn khá xa, Ngôn Ngôn vẫn cảm thấy tim đập như trống, nguy cơ sinh tử bao phủ, mọi tấc thịt da trên thân đều gào thét cảnh báo cô ta phải chạy trốn ngay.

Chứ đừng nói tới việc tiến gần, những d.a.o động vô hình quanh thân thể kia, những cảnh tượng núi đá hóa bụi, đất đá bị bào mòn, khiến tâm thần Ngôn Ngôn chấn động mạnh.

Cô ta vừa định lên tiếng can ngăn, thì chợt nhận ra vẻ mặt của Từ Thanh bên cạnh, thấy ánh mắt của hắn lúc này, cũng lóe lên ánh sáng y hệt Đội trưởng.

Ngôn Ngôn trầm mặc, ngay sau đó, cô ta bất ngờ mở miệng.

“Từ Thanh ca ca, hay là chúng ta… ăn một miếng đi?”

Từ Thanh động tâm.

Sự điên c.uồng của Từ Thanh khác với Đội trưởng.

Chính xác thì, Từ Thanh luôn phân tích rất rõ mức độ nguy hiểm, điểm này Đội trưởng tuy cũng có, nhưng thường xuyên bị phớt lờ.

Đối với Đội trưởng, chỉ cần bảo vật đủ tốt, thì mạng sống là cái gì chứ?

Năm xưa, y còn dám giành lấy một miếng m.á.u thịt của Câu Anh, bị nổ tung hơn nửa thân thể mà cũng chẳng hối hận.

Thao Dang

Trong tộc Hải Thi, y nhất định phải đến cắn một phát ngón chân tượng Tổ Thi, chỉ vì không thấy kích thích thì không cam lòng.

Ở đảo Hải Tinh, dù chỉ còn lại mỗi cái đầu, y cũng bảo Từ Thanh ném mình sang, chỉ để cắn một miếng thân thể thơm phức của Bạch Lệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-703-di-huong-xoc-vao-mui-1.html.]

Vì vậy, lúc này trong mắt Đội trưởng đã chẳng còn thứ gì khác, nguy hiểm hay uy áp đều không quan trọng, quan trọng là… bảo vật đang ở ngay trước mặt!

Nhưng Từ Thanh thì không giống vậy.

Hắn nhìn ra được sự bất phàm của phân thân U Tinh Linh Tôn, cũng cảm nhận được thân thể kia đích thực không phải huyết nhục, mà là linh thực hóa thành.

Loại thiên tài địa bảo này đối với việc tu hành của hắn có trợ giúp cực lớn, cho nên hắn mới động tâm.

Hơn nữa, hôm nay trên bầu trời U Tinh Linh Tôn liên tiếp thất thế, bị ba vị Chấp Kiếm Giả vây công, chính là thời cơ.

Bởi vậy trong mắt y mới lóe lên vẻ điên c.uồng, muốn liều mạng một phen.

Chỉ có điều cần cân nhắc là, thân thể kia dù sao cũng là phân thân của U Tinh Linh Tôn, uy áp tỏa ra quá lớn, dù đang đứng ở đây, Từ Thanh cũng tim đập chân run, cảm thấy toàn thân bị áp chế, bản năng muốn rút lui tránh xa.

Có thể tưởng tượng, tiếp cận được phân thân kia khó khăn đến mức nào. Vì vậy, Từ Thanh nhìn sang Đội trưởng.

Mà Đội trưởng cũng vừa vặn quay đầu nhìn hắn.

Hai người đều thấy được ánh sáng khát khao cháy bỏng trong mắt đối phương.

“Cần pháp khí chống uy áp!” Từ Thanh nhanh chóng mở lời.

“Ta có!” Đội trưởng thở dốc kịch liệt, lập tức lấy ra một đống pháp khí chuyên dùng để chống uy áp, gần hai mươi món.

Từ Thanh hơi kinh ngạc, không hiểu sao Đội trưởng lại chuẩn bị nhiều như thế.

“Mấy món này là ta chuẩn bị từ khi còn chưa đến Nghênh Hoàng Châu. Khi ấy ta định đi tới lão ổ của Viêm Hoàng để kiếm chút đồ, nghĩ rằng nơi đó chắc chắn uy áp cực mạnh.

Chẳng qua sau đó lại đến Nghênh Hoàng Châu, đành tạm thời bỏ qua Viêm Hoàng một lần.”

“Dùng ở đây cũng không uổng, nhưng mà Từ Thanh ngươi phải bồi hoàn cho ta, ta hết tiền rồi.” Đội trưởng vội nói, rồi đem mấy món pháp khí đó chia cho Từ Thanh.

Chuyện này quá nguy hiểm, tu vi của Ngôn Ngôn khó mà gánh vác, nên sau khi Từ Thanh và Đội trưởng thương lượng, đã không để cô ta tham gia.

Rất nhanh, hai người chuẩn bị xong xuôi, cắn răng hạ quyết tâm, trong ánh mắt kinh hoàng của Ngôn Ngôn, cùng lúc lao ra, thẳng hướng nơi phân thân U Tinh rơi xuống mà lao tới.

Tốc độ cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã vượt hơn mấy chục trượng.

Mà theo khoảng cách rút ngắn, uy áp từ phân thân U Tinh Linh Tôn cũng lập tức bùng phát mãnh liệt.

Hư vô bốn phía tựa như đông đặc lại, khí tức tỏa ra từ phân thân cùng với những làn xung kích vô hình, từng đợt như sóng dữ, tràn ngập vô trật tự ra bốn phía.

Từ Thanh và Đội trưởng là hai người đầu tiên gánh chịu, cảm nhận vô cùng sâu sắc, cả hai đều sắc mặt trắng bệch, m.á.u tươi trào khỏi khóe miệng, toàn bộ pháp khí kháng uy áp trên người đều đồng loạt vận chuyển.

Dù như vậy, uy áp vẫn quá mãnh liệt.

Thậm chí nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy, xung quanh phân thân của U Tinh Linh Tôn, hư vô càng thêm vặn vẹo, hơn nữa vì không gian vô hình chồng chất, mà lôi điện màu đen hiện lên từng đạo.

Trông vô cùng kinh tâm động phách, khiến người ta bản năng sinh lòng kính sợ.

Loading...