Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quang Âm Chi Ngoại - Chương 695: Dư huy vẫn còn. (1)

Cập nhật lúc: 2025-06-11 15:59:15
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảnh tượng trước mắt khiến ba người Từ Thanh đồng loạt hít sâu một hơi lạnh. Dù trước khi đến, bọn họ đã biết khá rõ về nơi này, hơn nữa trên đường đi cũng đã tận mắt chứng kiến vô số tàn khốc.

Thế nhưng khi thực sự đối diện với ba ngọn đại hắc sơn mang hung uy tuyệt thế ấy, trong lòng vẫn dâng lên sóng lớn.

Chỉ có điều, sóng trong lòng Ngôn Ngôn thì hóa thành run rẩy.

Còn sóng trong lòng Từ Thanh, lại khiến hắn lập tức lấy ra thêm nhiều pháp khí ẩn thân mình từng thu được từ trước đến nay, tất cả đều mang ra sử dụng, bao phủ quanh thân.

Về phần Đội trưởng… thì hoàn toàn khác hẳn hai người bọn họ, sóng trong lòng y hóa thành một ánh sáng thèm khát khó che giấu nơi đáy mắt, y nhìn chằm chằm ba tòa bảo tọa kia, hô hấp dồn dập.

“Bảo vật! Đều là bảo vật hết!!”

Ngôn Ngôn nghe vậy mà trông như thấy quỷ, quay phắt sang nhìn Đội trưởng, mắt mở to sững sờ.

Từ Thanh thì đã quen với tính nết của y, chẳng thèm để tâm, chỉ trầm ngâm một lát rồi đưa thêm cho Ngôn Ngôn một vài món ẩn khí.

Động tác ấy lập tức khiến sự chú ý của Ngôn Ngôn bị chuyển hướng, cô ta cầm lấy những pháp khí Từ Thanh đưa, trong mắt hiện lên tia sáng dị thường, lại không nhịn được giơ tay lên định cắn ngón tay.

“Chỗ này không dễ vượt qua,” Từ Thanh đột nhiên lên tiếng, ánh mắt rời khỏi ba ngọn đại sơn, chuyển sang nhìn xuống phía dưới chân núi. “Đại sư huynh, ngươi nói Chấp Kiếm Đình, khi nào mới đến?”

Hiện tại bọn họ đang ở trên một ngọn núi, ba người nằm phục sau một tảng đá lớn trên đỉnh núi, lặng lẽ quan sát phương xa.

Ngọn núi họ đang đứng cũng chỉ là một trong vô số núi rừng bao quanh khu vực, không hề bắt mắt, độ cao lại càng chẳng thể so sánh với ba ngọn đại hắc sơn kia, nhưng lại đủ để quan sát toàn cảnh.

Phóng mắt nhìn ra xa, quanh ba ngọn đại sơn kia tràn ngập sương mù lờ mờ. Lớp sương mù ấy vặn vẹo luân chuyển giữa trời đất, hóa thành từng cái đầu quỷ khổng lồ lượn quanh núi, miệng không ngừng phát ra tiếng nức nở ai oán.

Mà trên mặt đất phía dưới, có thể thấy từng tòa thành trì đen kịt.

Bên trong những tòa thành đó đông đúc náo nhiệt, truyền ra khắp nơi những tiếng kêu gào quái dị, những tiếng gầm gừ dữ tợn, cùng những tràng cười độc ác đẫm m.á.u.

Tất cả đều là đệ tử của Tam Linh Trấn Đạo Sơn, lại có vô số phàm nhân bị biến thành tôi tớ, nô lệ, lương thực, sống một kiếp sống không bằng cái c.h.ế.t.

Về phần đám đệ tử kia, bản thân chúng vô cùng hỗn tạp, đủ loại chủng tộc, phần lớn đều là lũ hung ác tàn bạo, tụ hội về nơi này dưới sự bảo hộ của Tam Linh, trở thành đệ tử chính thức.

Cũng có không ít tu sĩ cấp thấp, phần lớn là bị bắt về hoặc được “đào tạo” từ phàm nhân để bổ sung quân số.

Bất cứ kẻ nào, đều đã mất đi nhân tính, trong lòng chỉ còn lại những niệm tưởng cực ác.

Chỉ có như vậy, mới có thể sống sót tại nơi này.

Tất cả những điều đó lần lượt hiện ra trong tầm mắt của ba người Từ Thanh, đám yêu ma quỷ quái nhiều không kể xiết, hiển nhiên sẽ là chướng ngại đầu tiên họ phải vượt qua nếu muốn tiến vào Tam Linh Trấn Đạo Sơn.

Đặc biệt là bên trong đó có không ít cường giả, chỉ đơn giản đảo mắt một vòng, Từ Thanh đã cảm nhận được rất nhiều d.a.o động linh năng cường đại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-695-du-huy-van-con-1.html.]

May mắn thay, ba người ẩn thân rất kỹ, lại thêm tu vi không quá nổi bật, nên chỉ cần không tự mình gây ra động tĩnh, thì trong thời gian ngắn sẽ không bị phát hiện.

Nhưng nguyên nhân khiến họ chưa bị phát hiện… cũng là bởi vì họ vẫn chưa tiếp cận hoàn toàn. Nếu như tiến thêm một đoạn nữa, chạm đến trận pháp của Tam Linh Trấn Đạo Sơn, thì tất yếu sẽ lập tức bị phát hiện.

Cho nên, tình hình hiện giờ khác hoàn toàn với khi xâm nhập cấm địa của tộc Hải Thi trước đây, bọn họ không thể ngang nhiên mà bước vào, điều này đòi hỏi một cơ hội thích hợp.

“Chắc là sắp rồi. Không sao, chúng ta không cần vội. Giờ cứ ẩn thân ở đây, đợi thời cơ là được.” Đội trưởng l.i.ế.m môi, cố gắng đè nén khát vọng trong lòng, hạ giọng nói.

Từ Thanh gật đầu, nằm rạp bất động. Ngôn Ngôn cầm lấy mấy món ẩn khí mà Từ Thanh vừa đưa, khuôn mặt khẽ ửng hồng, lặng lẽ nhích lại gần phía hắn, cho đến khi tay trái chạm vào người Từ Thanh, cả người cô ta khẽ run lên như bị điện giật, mắt hiện lên vẻ mê ly.

Từ Thanh vừa định tránh đi, thì đúng lúc này, từ phương xa truyền đến một đạo ba động, quét ngang bốn phía, Từ Thanh không dám cử động, giữ nguyên tư thế.

Mãi đến khi cơn ba động đó quét qua rồi tiêu tán, hắn mới nhẹ nhàng thở ra.

“Đây là đợt dò xét của tầng ngoài Tam Linh Trấn Đạo Sơn, yên tâm đi, chỉ cần chúng ta không tự nhảy ra, loại thăm dò đơn giản này sẽ bỏ qua chúng ta. Nó chỉ nhằm vào tu sĩ Nguyên Anh trở lên.”

“Dù sao thì trong nhận thức của Tam Linh Trấn Đạo Sơn, kẻ dưới Nguyên Anh… chỉ là sâu kiến.” Đội trưởng thì thầm, vẻ mặt như thể nắm rõ mọi chuyện.

Từ Thanh không nói gì, chỉ âm thầm lấy thêm vài món ẩn khí khác ra kích hoạt, rồi ra hiệu cho Ngôn Ngôn cùng mình chuyển sang một hướng khác.

Nhiều năm kinh nghiệm khiến hắn hiểu rõ, Đội trưởng đôi khi không đáng tin.

Thấy vậy, Đội trưởng nhướng mày, làm bộ biểu cảm tủi thân.

“Tiểu A Thanh, ngươi thay đổi rồi… sao lại cách xa ta như thế.”

“Đại sư huynh, có phải sư tôn lại cho ngươi bảo vật mới?” Từ Thanh ở xa xa liếc nhìn y một cái.

“Sao có thể chứ, lão đầu đó keo kiệt lắm. À đúng rồi Tiểu A Thanh, ngươi còn táo không, ta hơi đói.” Đội trưởng trả lời tự nhiên, chẳng hề có chút sơ hở.

Từ Thanh không đáp, chỉ ném vài quả táo qua, nhưng vẫn giữ khoảng cách nghiêm ngặt, thậm chí còn rải độc phấn xung quanh đề phòng.

Đội trưởng chớp mắt, thở dài một hơi.

Ngôn Ngôn ở một bên, nhìn hai người chẳng hiểu ra sao, cực kỳ khó hiểu, nhưng lại không lên tiếng hỏi.

Cứ như vậy, ba ngày lặng lẽ trôi qua.

Thao Dang

“Đội trưởng, nếu Chấp Kiếm Đình không đến, cứ chờ mãi thế này cũng không phải cách. Ngươi có phương án dự phòng không?” Từ Thanh từ một bên lên tiếng hỏi.

“Chấp Kiếm Đình nhất định sẽ đến!” Đội trưởng đáp chắc như đinh đóng cột.

“Tự tin vậy?” Từ Thanh hơi ngạc nhiên.

“Chứ sao nữa, ta bỏ ra một đống linh thạch mới mua được tin tình báo đấy!” Đội trưởng ánh mắt sâu xa, ra vẻ mưu lược đầy mình, như thể mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay y.

Loading...