Quang Âm Chi Ngoại - Chương 690: Đường dài thăm thẳm. (2)
Cập nhật lúc: 2025-06-10 05:45:33
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắn đã từng hai lần tận mắt chứng kiến Thần Linh mở mắt. So với người khác, Từ Thanh bất hạnh hơn, nhưng đồng thời cũng có chỗ may mắn.
Một là… hắn không c.h.ế.t.
Hai là… hắn thấy được nhiều hơn.
Vì vậy sau khi trở về tông môn, việc đầu tiên Từ Thanh làm là đến trước mộ Lục Gia.
Ở đó, hắn đặt đầu lâu của Thánh Quân Tử trước phần mộ, sau đó ngồi xuống, lặng lẽ nhìn chằm chằm vào bia mộ.
Trời dần về chiều, Từ Thanh cầm lấy vò rượu, uống một ngụm, khẽ lẩm bẩm:
“Chuyện vẫn chưa kết thúc.”
“Đúng là vẫn chưa kết thúc!”
Đáp lại lời Từ Thanh, là giọng nói của Thất Gia vang lên từ phía sau.
Thất Gia đi tới, đứng cạnh Từ Thanh, vỗ nhẹ vai hắn ra hiệu không cần hành lễ, rồi ánh mắt lão rơi xuống bia mộ cùng đầu lâu Thánh Quân Tử bên dưới.
“Những gì Chúc Chiếu muốn làm, là điều mà vạn tộc không thể dung thứ. Chuyện lần này chỉ mới là khởi đầu, thân phận của chủ nhân Dạ Cưu kia… ta đã nhìn ra một phần manh mối.
Sau lưng hắn ta… tồn tại một Thần Vực.”
“Đại thế sắp đến, cho nên… những Thần Vực kia, lại sắp bước vào nhân gian.”
Thất Gia khẽ nói, Từ Thanh trầm mặc.
Một lúc lâu sau, Thất Gia lại vỗ nhẹ vai Từ Thanh.
“Hắn ta không còn là huynh trưởng của ngươi nữa.”
Nói xong, lão quay người bước đi.
Từ Thanh toàn thân chấn động.
Rất lâu sau, hắn quay đầu nhìn theo bóng lưng đang xa dần của Thất Gia.
Về chuyện này, hắn chưa từng cố ý giấu diếm, chỉ là không muốn nói ra, nhưng hiển nhiên… không thể che giấu được sư tôn, người đã dốc toàn tâm thần nghiên cứu về Chúc Chiếu suốt quãng thời gian qua.
Đêm xuống, Từ Thanh đứng dậy, cúi người lạy một lạy trước mộ Lục Gia, rồi xoay người rời đi.
Hắn bước xuống núi, đi qua sơn môn, một mình đi trên con đường, một mình ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm.
Gió tháng mười mang theo chút lạnh, thổi từ biển cả đến, rơi lên người hắn, lên mặt, lên tóc.
Nhưng Từ Thanh không thấy lạnh.
Hắn ngắm nhìn dòng người nơi phố chợ, nhìn từng ngọn đèn thắp sáng, cho đến khi thấy một quầy hàng đang chuẩn bị dọn dẹp.
Người chủ tiệm ấy, hắn nhận ra.
Chính là chủ tiệm ăn sáng mà hắn từng thường xuyên ghé qua khi còn ở Nam Hoàng Châu, giờ cũng đã đến Đại lục Vọng Cổ, không chỉ bán đồ ăn sáng mà còn mở bán cả ngày.
Có lẽ vì gần đây Liên Minh ảm đạm vắng vẻ, nên hôm nay dọn hàng sớm. Chủ tiệm cũng nhìn thấy Từ Thanh, nhận ra hắn.
“Ăn chút gì không?”
Từ Thanh gật đầu, đi tới, ngồi xuống. Chủ quán vui mừng múc cho hắn một bát canh thịt bò đầy ắp, lại lấy thêm ba quả trứng.
Từ Thanh uống một ngụm, mùi vị quen thuộc ấy khiến hắn nở nụ cười.
Gió lại thổi qua, lướt nhẹ bên cạnh Từ Thanh, nhưng tất cả… đã không còn quan trọng nữa.
Canh rất ngon.
Từ Thanh chậm rãi uống, từng ngụm từng ngụm, cho đến khi không còn giọt nào, mới cầm lấy trứng, chậm rãi bóc vỏ.
Hắn vốn không thích bóc trứng, nhưng so với cảm giác mãn nguyện này, thì việc tỉ mỉ bóc vỏ lại trở nên dễ chịu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-690-duong-dai-tham-tham-2.html.]
c.uối cùng ăn xong, Từ Thanh hài lòng đứng dậy, trả linh tệ, chắp tay với chủ tiệm một cái. Trong sự bối rối của ông ta, hắn rời đi, quay lại pháp hạm ở bến cảng.
“c.uộc sống vẫn phải tiếp tục… không cần vội. Thánh Quân Tử… chỉ mới là kẻ đầu tiên.”
Từ Thanh ngẩng đầu nhìn trăng sáng, trong mắt lóe lên tia sáng thâm sâu, rồi xoay người trở vào khoang thuyền, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu hành.
Trận chiến này, hắn đã c.h.é.m g.i.ế.t Thánh Quân Tử, nuốt lấy Kim Ô của y, khiến Kim Ô bản thân thành công tiến cấp Nhị giai, gia tăng thêm một c.ung chiến lực.
Điều đó khiến hiện tại tuy Từ Thanh chỉ có Nhị c.ung hóa hư vi thực, nhưng chiến lực đã đủ bộc phát uy lực Tam c.ung.
Kết hợp với những thủ đoạn khác, trong hàng Tam c.ung Kết Đan, Từ Thanh vẫn có thể tung hoành.
Thậm chí nếu thi triển Độc Cấm, Từ Thanh cho rằng phối hợp với sự bảo hộ của Vô Cực Quán, thì dù là Kết Đan Tứ c.ung, chỉ cần không thể phá vỡ được lực lượng của Vô Cực Quán trong thời gian ngắn… c.uối cùng cũng phải bỏ mạng dưới Độc Cấm của hắn.
“Nhưng ta vẫn phải cố gắng hơn nữa, tranh thủ sớm khiến tòa Thiên c.ung thứ ba của ta… hóa hư vi thực.” Từ Thanh khẽ lẩm bẩm, nội thị bản thân.
Trải qua nhiều lần dùng Quỷ U Đoạt Đạo để đoạt lấy Kết Đan của địch nhân, tòa Thiên c.ung thứ ba của hắn giờ đây… đã ngưng thực được một nửa.
Thoạt nhìn tốc độ có vẻ không nhanh, nhưng nếu so với những tu sĩ Kết Đan khác, tốc độ ấy đã là cực kỳ nhanh chóng rồi.
Còn như Thánh Quân Tử… thì rõ ràng là có cơ duyên riêng, không thể lấy đó làm tiêu chuẩn thông thường.
Về phần ý chí còn sót lại trong những Kết Đan bị hắn đoạt lấy, đều không thể gây nên d.a.o động nào đối với hắn cả.
Trong thức hải của hắn, ngọn Quỷ Đế Sơn vẫn đang trấn áp tất cả.
Thời gian cứ thế chầm chậm trôi qua, chẳng mấy chốc đã qua một tháng.
Trong tháng này, Liên Minh đã hoàn toàn xóa bỏ những ảnh hưởng c.uối cùng của trận đại kiếp nạn kia, đồng thời gia tăng việc chiêu mộ đệ tử, bổ sung rất nhiều tân nhân gia nhập các tông môn.
Thất Huyết Đồng cũng ngày càng ổn định phát triển, nhất là sau khi Đông U Thượng Nhân đồng ý lời mời của Huyết Luyện Tử, không chỉ đảo Đông U trở thành đồng minh, mà bản thân bà cũng gia nhập Thất Huyết Đồng, trở thành một vị khách khanh lão tổ.
Sự gia nhập của bà khiến thực lực Thất Huyết Đồng tăng vọt, thêm vào đó là việc đoạt được cấm kỵ chi bảo Huyết Thụ, khiến địa vị của Thất Huyết Đồng trong Liên Minh Bát Tông… tăng mạnh đến mức khiến người kinh ngạc.
Mọi thứ đều đang phát triển theo chiều hướng tích cực, còn Từ Thanh thì tòa Thiên c.ung thứ ba của hắn… đã ngưng thực được tám phần, khoảng cách tới hoàn thành chỉ còn một bước nhỏ.
Tâm trạng của hắn cũng đã khôi phục phần lớn, mọi chuyện đều bị hắn lặng lẽ chôn giấu trong lòng.
Về phần lão tổ Kim Cang Tông cùng Bóng ảnh, cả hai cũng đều rất nỗ lực, liều mạng tiến lên, hòng đột phá gông xiềng bản thân.
Nhưng đúng lúc này… trong nội bộ Liên Minh, lại xảy ra một đại sự!
Chuyện này phát sinh tại Huyền U Tông.
Địa điểm là trong cấm địa, nơi đóng đinh yêu xà của Huyền U Tông.
Sự việc bùng phát vào sáng sớm hôm ấy, theo một tiếng rít kinh thiên động địa vang vọng khắp Liên Minh, yêu xà trong Huyền U Tông, linh hồn của nó, đã thức tỉnh.
Nguyên nhân khiến nó thức tỉnh, một phần là do bị kích thích, một phần khác… là bởi trong miệng bộ hài cốt của nó, có một chiếc răng nanh… không rõ bị người dùng phương pháp gì, cưỡng ép bẻ gãy!
Kẻ gây án bị bắt tại trận, chính là Ngô Kiếm Vu của Thất Huyết Đồng.
Nghe đồn, lúc bị bắt, Ngô Kiếm Vu còn đang ngâm thơ cùng với linh hồn của yêu xà…
Ngoài ra, người thì bị bắt rồi, nhưng vật chứng, tức chiếc răng, đã biến mất!
Khi Từ Thanh biết tin này, hắn đang uống canh ở quầy ăn sáng, Ngô Ngôn thì giống như một tiểu thê tử, ngoan ngoãn ngồi bên cạnh bóc vỏ trứng cho hắn.
Thao Dang
Chẳng bao lâu sau, Từ Thanh đặt muỗng xuống, ngẩng đầu nhìn bóng người đang hối hả chạy tới trước mặt.
Là Đội trưởng.
Y lao đến như bay, ngồi phịch xuống cạnh Từ Thanh, vẻ mặt chột dạ, mắt dáo dác nhìn quanh.
“Đội trưởng, sắc mặt ngươi trông không ổn lắm đấy, lại làm chuyện gì mờ ám rồi phải không?” Từ Thanh nhấp một ngụm canh, khẽ nói.
“Tiểu A Thanh ngươi đừng nói bậy! Chẳng qua là do thời tiết lạnh, ta hơi cảm mạo chút thôi.” Đội trưởng ho khan một tiếng, vẻ mặt nghiêm túc.
“Đúng rồi, còn nhớ lần trước ta nói với ngươi, ta định làm một chuyện lớn chứ?
Giờ ta chuẩn bị xuất môn đây, hai người có muốn đi cùng không?”