Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quang Âm Chi Ngoại - Chương 651: Tựa như luân hồi. (1)

Cập nhật lúc: 2025-06-07 06:29:24
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gần như ngay khi tiểu nam hài mở miệng, cánh cửa căn nhà bên cạnh cũng lặng lẽ mở ra.

Phụ mẫu của tiểu nam hài, sắc mặt vô cảm, bước ra ngoài, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Từ Thanh.

Lờ mờ trong ánh chiều tà, mây đen kéo đến che phủ vầng ráng chiều, tựa như mưa lớn sắp trút xuống, tiếng sấm ì ầm vọng khắp chân trời, từng đạo tia chớp lấp lánh khắp bốn phương.

Trong trấn, khi gió mưa sắp kéo đến, dân cư vội vàng trở về nhà mình, mặt đất đầy sỏi dưới cơn gió nổi lên khẽ run rẩy, lá rụng cũng bị c.uốn lên từng đợt.

Tất cả những điều ấy, trong mắt người ngoài chỉ là biến chuyển tự nhiên của thời tiết, nhưng trong mắt Từ Thanh, hết thảy mọi thứ này… đều bắt nguồn từ tiểu nam hài trước mặt.

“Thú vị thật đấy.”

Từ Thanh nghiêng đầu, ánh mắt lướt qua thân thể phụ mẫu của tiểu nam hài, trong thức hải, Quỷ Đế Sơn chợt lóe sáng, phản chiếu trong đồng tử của Từ Thanh.

Ngay khoảnh khắc ấy, phụ mẫu của hài tử toàn thân run rẩy, trong ánh mắt băng lãnh lộ ra vẻ kinh hãi đến tột cùng, ngay cả ánh mắt của tiểu nam hài kia cũng giống hệt như vậy, hoàn toàn đồng dạng với ánh mắt của phụ mẫu nó.

Từ Thanh không hề phát tán uy áp, chỉ quét mắt một cái rồi thu lại bóng Quỷ Đế Sơn, không thèm nhìn phụ mẫu hài tử nữa.

Hai thân ảnh đó, không đáng để bận tâm.

Ánh mắt hắn tập trung vào tiểu nam hài đang gắng gượng nở nụ cười kia, thân hình khẽ nhún đã đáp xuống trước mặt nó.

Sắc mặt hài tử biến đổi, lập tức lui nhanh về phía sau.

Từ Thanh vung tay, lệnh bài trắng mà Thất Gia đưa cho hắn bị ném thẳng đến trước mặt hài tử.

“Đây là lệnh bài nhập môn của Liên Minh Bát Tông - Thất Huyết Đồng.”

Hài tử không đón lấy, để mặc lệnh bài rơi xuống mặt đất trước mặt, chạm vào sỏi đá, vang lên một tiếng trong trẻo.

Từ Thanh cũng không để tâm, bước ngang qua bên cạnh hài tử, thản nhiên mở miệng.

Thao Dang

“Ngươi, có muốn trở thành người không.”

Nói xong, Từ Thanh tiếp tục bước đi, càng lúc càng xa, rời khỏi trấn nhỏ này.

Ngay khoảnh khắc hắn rời đi, mưa lớn trút xuống, tưới khắp trấn nhỏ.

Âm thanh ào ào hòa lẫn cùng sấm sét chớp giật, c.uốn trôi mặt đất, c.uốn trôi tất cả.

Trong màn mưa ấy, chỉ có hài tử và phụ mẫu nó vẫn đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích, đều cúi đầu nhìn chằm chằm vào lệnh bài trắng đang chìm nửa phần trong nước mưa kia.

Một hồi lâu, hài tử đột nhiên mở miệng.

“Phụ mẫu nói xem, ta có nên đi xem thử không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-651-tua-nhu-luan-hoi-1.html.]

Phụ mẫu của tiểu nam hài, vẫn im lặng không nói.

“Ta quên mất, các ngươi là do ta tạo ra, tư duy đơn nhất, vốn không thể nào trả lời được vấn đề này.”

Hài tử thì thầm, lại liếc nhìn tấm lệnh bài, trong mắt lộ ra vẻ động tâm.

Nó không phải Nhân tộc, cũng chẳng phải Dị tộc, nó là một kẻ quỷ dị, một kẻ quỷ dị vô cùng đặc biệt.

Chiến lực của nó không mạnh, nhưng lại có tư duy rõ ràng, hơn nữa còn sở hữu linh trí giống như vạn tộc.

Đồng thời, nó cũng không rõ vì sao, ngay từ khi sinh ra ý thức, trong lòng nó đã khát khao c.uộc sống của Nhân tộc.

Vì thế, nhiều năm trước, nó đến trấn nhỏ này, biến hóa bản thân thành hình dạng Nhân tộc, lại tạo ra phụ mẫu cho chính mình.

Mỗi ngày vui vẻ đến trường, lặp đi lặp lại.

Và cứ cách vài năm, nó lại xóa bỏ ký ức về mình trong đầu dân làng nơi đây, để tất cả quay về khởi đầu.

Như vậy, nó lại có thể tiếp tục mỗi ngày hồn nhiên đi học.

c.uộc sống như thế, nó đã không nhớ rõ đã bao lâu, từng năm từng năm, từng đời từng đời.

Nó chứng kiến bằng hữu trong học đường trưởng thành, thành niên, già đi, c.h.ế.t đi, còn nó thì vẫn vậy.

Cũng vì sự bảo vệ âm thầm của nó, trấn nhỏ này mới luôn thái bình, cũng vì thế nơi đây người già và trẻ con rất nhiều.

Những điều này, Từ Thanh khi trước dùng Quỷ Đế Sơn hiện ra trong mắt, đã nhìn thấy rất rõ ràng, trong lòng cũng đã có phán đoán. Mà việc Thất Gia đưa lệnh bài cho hài tử kia, dĩ nhiên cũng là vì đã thấy rõ tất cả.

Về phần sau cùng hài tử đó có đến Thất Huyết Đồng hay không, đã không còn là chuyện Từ Thanh cần để tâm.

Hắn chỉ thấy rằng quỷ dị này, quả thật có phần bất phàm.

Lúc này giữa cơn mưa gió, Từ Thanh đã quay trở về pháp thuyền lơ lửng giữa không trung, vừa đặt chân lên thuyền, Thất Gia không hỏi gì cả, chỉ phất tay áo, pháp thuyền ong ong vang lên, trong khoảnh khắc đã v.út đi xa.

Trên đường trở về, Thất Gia cũng không vội, mà thong thả dạo bước.

Có lúc, lão dẫn Từ Thanh và Đinh Tuyết đến đại thành, ngồi xổm trên cành cây trước cổng một phủ đệ hào môn, quan sát thiếu gia trong đó.

Có lúc, lão đến những tiểu quốc, nhìn ngắm những con người khổ cực nơi ấy, không biết đang nghĩ gì.

Cũng có lúc, lão ghé qua những nơi giống như trại của những kẻ nhặt rác, ở đó lặng lẽ quan sát từng người, cho đến khi bắt gặp người thú vị, lão sẽ cười hỏi Từ Thanh và Đinh Tuyết, người đó thế nào?

Nếu gặp được người phù hợp, Thất Gia sẽ đưa cho Từ Thanh một tấm lệnh bài màu trắng, để hắn mang đi giao tận tay.

Những người nhận được lệnh bài của Thất Gia đều là thiếu niên nam nữ tuổi còn nhỏ.

Có người là thiếu gia nhà giàu, có người là thư sinh nghèo khổ, cũng có người là ăn mày hay những đứa trẻ da bọc xương.

Loading...