Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Quang Âm Chi Ngoại - Chương 613: Kiếm Vu tỏa sáng. (1)

Cập nhật lúc: 2025-06-04 02:08:12
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn thấy bộ dáng hiện tại của Từ Thanh, Tử Huyền Thượng Tiên càng nhìn lại càng cảm thấy thú vị.

c.uộc đời cô ta đã gặp vô số người, dạng tiểu bằng hữu vừa xinh đẹp lại vừa rụt rè như thế này, không phải chưa từng thấy. Nhưng lúc còn trẻ cô ta chưa từng để tâm, không hiểu sao giờ đây, mỗi khi gặp kiểu người như vậy, lại muốn trêu chọc một phen.

Vì thế, cô ta chầm chậm tiến lại gần Từ Thanh.

Từ Thanh toàn thân cứng đờ, da đầu tê rần, ngay cả hô hấp cũng dồn dập vì căng thẳng.

Hắn không thể động đậy, dưới áp lực khổng lồ kia, thậm chí cả thần hồn cũng run rẩy. Nhất là khi Tử Huyền Thượng Tiên càng lúc càng gần, cho đến khi khuôn mặt tuyệt mỹ ấy đã sát bên má hắn.

Mùi thơm từ người Tử Huyền Thượng Tiên, mang theo vẻ thanh khiết sau khi tắm gội, bao trùm lấy toàn thân Từ Thanh, từng hơi thở đều phải hút vào cơ thể, khiến sắc mặt hắn vì quá mức căng thẳng mà trở nên tái nhợt, thậm chí còn có thể nghe được tiếng tim mình đang đập thình thịch.

Thật sự là, cô ta hoàn toàn khác biệt so với bất kỳ nữ đệ tử nào hắn từng gặp.

Cảnh tượng này, đối với Ngô Kiếm Vu chẳng khác nào sấm sét giáng xuống thức hải, khiến gã chợt sinh ra một loại nghi hoặc:

"Chẳng lẽ Trần Nhị Ngưu và Từ Thanh gọi mình vượt ngàn dặm tới đây, là để mình chứng kiến cái cảnh tượng này ư?"

Khung cảnh này khiến lòng gã dâng lên vị chua chát, gã cảm thấy... mình thực ra muốn xem di tích của Huyền U Cổ Hoàng hơn.

Vị lão giả có sáu tòa Thiên c.ung kia vẫn giữ vẻ mặt bình thản, kính cẩn cúi đầu, mắt không nhìn ngang liếc dọc.

Chỉ có Đội trưởng là nội tâm lúc này ngập tràn cảm xúc.

"Tiểu A Thanh à, sư huynh cũng hết cách mới phải dùng hạ sách này thôi, cái trâm đó cũng đắt lắm đấy... Tất cả đều là vì ngươi mà! Quả nhiên gừng càng già càng cay, rõ ràng là cầm trâm của ta rồi mà còn cố tình đến trễ thế này…"

Đội trưởng chớp mắt liên tục, càng nghĩ càng thấy xót của, càng thấy tiếc đứt ruột đứt gan vì số linh thạch đã tiêu.

"Giá như cô ta đến sớm hơn một chút thì tốt rồi…"

Trong khi Đội trưởng đang ngậm ngùi than thở, đầu óc Từ Thanh gần như trống rỗng, cho đến khoảnh khắc tiếp theo…

Tử Huyền Thượng Tiên nhẹ nhàng thổi một hơi vào tai hắn.

Làn hơi ấm ấy rơi xuống vành tai Từ Thanh như sấm sét giáng vào thân thể, khiến toàn thân hắn run lên, lần đầu trong đời sinh ra một cảm giác không biết tay chân nên đặt vào đâu.

Cảnh tượng này khiến Tử Huyền Thượng Tiên càng thêm vui vẻ, cô ta bật cười khẽ.

Tiếng cười ấy như c.h.i.m hoàng anh cất tiếng hót trong khe núi, ngọc ngà uyển chuyển, khiến người nghe đều như chìm đắm.

Giữa tiếng cười êm dịu ấy, cô ta chậm rãi rời khỏi sát bên Từ Thanh, ngay trước mắt hắn, nhẹ nhàng vươn vai một cái, vô tình lộ ra một phong thái quyến rũ mê người.

Tựa như trêu chọc tiểu bằng hữu chỉ là một thú vui nhỏ trong sinh hoạt hàng ngày của cô ta. Lúc này trò đùa kết thúc, cô ta lấy ra một khối lệnh bài, kẹp giữa hai ngón tay, đặt vào n.g.ự.c Từ Thanh, còn nhẹ nhàng vỗ một cái.

“Tiểu bằng hữu, cầm lệnh bài của tỷ, ngươi có thể vào sâu hơn trong tạo hóa chi địa đó nha!”

Nói xong, Tử Huyền Thượng Tiên khẽ cười, xoay người bay lên không trung, như tiên nữ hồi c.ung, rắc đầy hương thơm, càng đi càng xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-613-kiem-vu-toa-sang-1.html.]

Chỉ là, nơi không ai trông thấy, cô ta vừa đi vừa khẽ lắc đầu.

Thao Dang

“Thấy một tiểu gia hỏa bề ngoài đáng yêu như vậy, liền không nhịn được muốn trêu chọc một chút… Thói quen này phải sửa lại thôi. Chỉ tiếc là…”

“Trên người hắn, mùi m.á.u tanh đã nồng đến tận xương tủy, dưới vẻ ngoài đáng yêu ấy, lại ẩn chứa sát khí vô tận. Nghĩ đến cũng biết, đây chẳng phải là người trong tâm có ánh sáng.”

Mãi đến khi Tử Huyền Thượng Tiên rời đi, thân thể Từ Thanh mới dần khôi phục như thường, hắn hít sâu mấy hơi thật mạnh, rồi đột ngột ngẩng đầu, lặng lẽ nhìn chằm chằm về phía Đội trưởng.

Bị Từ Thanh nhìn như vậy, Đội trưởng bỗng thấy sống lưng lành lạnh, liền vội vàng ho khan một tiếng.

“Chúng ta mau vào đi, phí đã nộp rồi, thời gian đã bắt đầu tính đó!”

Nói xong, y lập tức bước vào vòng xoáy, tốc độ cực nhanh, như sợ nếu chậm một chút là Từ Thanh sẽ động thủ đánh người.

Bên cạnh, Ngô Kiếm Vu lúc này vẫn còn ngây ngốc.

Gã nhìn Từ Thanh, thần sắc có phần ngẩn ngơ, rồi lại ngước lên nhìn nơi Tử Huyền Thượng Tiên rời đi, vô thức nuốt nước bọt.

Từ Thanh không để ý đến Ngô Kiếm Vu, chỉ chăm chăm nhìn theo bóng Đội trưởng đã biến mất, nghiến răng một cái, âm thầm ghi khắc chuyện này vào trong lòng, rồi xoay người bước vào vòng xoáy.

Thấy cả hai đều đã vào, Ngô Kiếm Vu hít sâu một hơi, thì thầm lẩm bẩm:

“Tu sĩ như ta, không thể gần nữ sắc, nữ sắc bất lợi cho tu hành, khiến lòng người rối loạn, chỉ tổ tăng thêm phiền não, lại còn dây dưa không dứt… Tu sĩ như ta, sống trên đời phải lập chí lớn, vươn xa thiên hạ, mới mong thành đại nghiệp. Đây là lời Huyền U Cổ Hoàng từng nói…”

Ngô Kiếm Vu vốn rất tán đồng với câu ấy, nhưng lúc này trong lòng gã lại bắt đầu có chút d.a.o động.

Thế nhưng đạo tâm gã kiên định, rất nhanh đã hồi phục lại, ánh mắt lộ ra vẻ kiên quyết, cất bước bước vào vòng xoáy.

Ngay khi ba người lần lượt bước vào, cảnh tượng một mảnh thiên địa bị phong ấn ngăn cách, liền hiện ra trước mắt bọn họ.

Nơi này vô cùng rộng lớn, từng vòng núi non trùng điệp kéo dài.

Bầu trời do trận pháp tạo thành, mặt đất do cấm chế xây dựng, quy mô tổng thể rộng lớn không thua gì chủ thành Thất Huyết Đồng từng có ở Nam Hoàng Châu.

Ở chính giữa, được bao quanh bởi từng vòng núi lớn, có một hồ nước khổng lồ.

Nước hồ mang huyết sắc, như thể là do huyết dịch ngưng tụ mà thành.

Giữa hồ, cắm một cây cột trụ khổng lồ, dường như chống đỡ cả trời đất. Toàn thân cột màu đen, phía trên có vô số tia chớp uốn lượn, nhìn vào khiến lòng người kinh hãi, đồng thời toát ra khí tức cổ xưa tang thương.

Tựa như nó đã tồn tại từ thời đại viễn cổ, từng chứng kiến muôn vạn năm lịch sử phôi pha.

Trên đỉnh của trụ, có thể thấy một sợi xích khổng lồ, phía trên khắc đầy ấn ký trận pháp, tỏa ra d.a.o động uy nghiêm khôn cùng. Mà thứ bị xích sắt này khóa c.h.ặ.t, lại chính là một con cốt xà (rắn xương) khổng lồ!

Thân con cốt xà ấy cực dài, lấy cột trụ làm trung tâm, c.uộn tròn nhiều vòng tạo thành địa thế nơi đây. Vòng ngoài chính là những dãy núi, vòng trong cùng bao quanh hồ m.á.u.

Nó lớn đến mức không thể tưởng tượng, chỉ cần nhìn thôi cũng khiến tâm thần run rẩy.

Đầu rắn nằm đúng ở trên đỉnh cột, nhìn từ xa chẳng khác gì một nhánh núi khổng lồ vắt ngang giữa không trung, kéo dài từ một bên của dãy núi vươn ra…

Loading...