Quang Âm Chi Ngoại - Chương 610: Lời c.uối cùng của Lý Tử Mai. (2)
Cập nhật lúc: 2025-06-01 06:38:56
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 610: Lời c.uối cùng cho Lý Tử Mai. (2)
Chiếc thuyền kia dáng vẻ khác hẳn với pháp thuyền của Thất Huyết Đồng, tựa như được chế tác từ thủy tinh, do linh thạch tạo thành, trông trong suốt lấp lánh, toàn thân phát ra quang mang rực rỡ. Lúc này đang từ phương hướng Thái Tư Tiên Môn xuôi theo dòng nước trôi đến, có thể thấy trên thuyền có không ít tu sĩ thân mặc trường sam trắng.
Trong số đó phần lớn là nữ tử, mỗi người đều che mặt bằng lụa mỏng, trên thân tản ra d.a.o động phi phàm.
“Thái Tư Tiên Môn.” Từ Thanh nhận ra lai lịch đối phương, chăm chú nhìn lại thì thấy đội thuyền này ngày càng tiến gần đến họ, thậm chí các đệ tử hai bên đã có thể thấy rõ dáng vẻ nhau qua dòng sông.
Trong ánh mắt lướt qua này, Từ Thanh trông thấy ba nữ đệ tử từng đến Thất Huyết Đồng hôm trước cũng đang ở trên thuyền.
Dù rằng đệ tử Thái Tư Tiên Môn đều mặc cùng một loại y phục, lại đeo mạng che mặt, nhưng mỗi người lại có khí tức riêng biệt.
Từ Thanh giỏi quan sát, hơn nữa hôm ấy từng thấy qua ba nữ đệ tử đến Thất Huyết Đồng, nên lúc này có thể nhận ra.
Ngoài ra, hắn còn thấy một thân ảnh quen thuộc.
Một thân váy dài trắng như tuyết, mạng lụa che mặt, khí chất của cô ta lúc này đã khác biệt hoàn toàn so với dáng vẻ trong ký ức của Từ Thanh, nếu không phải là ánh mắt vẫn mang theo ý chí kiêu ngạo và sự cố chấp quen thuộc, e rằng hắn khó mà nhận ra ngay được.
Chính là… Lý Tử Mai!
Trương Tam từng nói Lý Tử Mai bị Thái Tư Tiên Môn đưa đi, trước lúc rời đi có để lại cho Từ Thanh một phong thư, trong thư không viết nhiều, chỉ là lời cảm tạ.
Giờ khắc này, dù Từ Thanh đã nhận ra Lý Tử Mai, nhưng nhờ có ngọc giản của Thất Gia che giấu, nên trong mắt Lý Tử Mai, Từ Thanh là một người xa lạ.
Vì vậy ánh mắt hai người chỉ lướt qua nhau, rồi đều thu về, rất nhanh đoàn thuyền của Thái Tư Tiên Môn cũng rời khỏi nơi bọn họ đang đứng, tiếp tục tiến về phía Thái Tư Độ Ách Sơn.
Từ Thanh trầm ngâm nhìn theo, hồi lâu sau mới thu ánh mắt lại.
“Năm đó cùng vào núi, Chu Thanh Bằng đã c.h.ế.t, Từ Tiểu Huệ mất đi lòng tu hành, Lý Tử Mai gia nhập Thái Tư Tiên Môn.” Trong lòng Từ Thanh dâng lên vài phần cảm khái, hơn bốn năm thời gian, trong ký ức hóa thành từng bức tranh.
Hắn khép mắt, tiếp tục tu hành, thời gian không lâu sau, trong đoàn thuyền rời đi của Thái Tư Tiên Môn có một chiếc pháp thuyền tách ra, nhanh chóng áp sát bờ.
Từ Thanh lập tức mở mắt, trong lòng cảnh giác, nhìn về phía đó.
Trên chiếc thuyền vừa đến, chính là một trong ba nữ đệ tử Thái Tư Tiên Môn từng đến Thất Huyết Đồng, bên cạnh còn có cả Lý Tử Mai. Hai người không bước lên bờ, chỉ khi thuyền đến gần, nữ đệ tử Thái Tư Tiên Môn kia đảo mắt nhìn qua đám người Từ Thanh, nhàn nhạt lên tiếng.
Thao Dang
“Thất Huyết Đồng?”
Từ Thanh gật đầu.
Nữ đệ tử Thái Tư Tiên Môn phất tay ném ra hai ngọc giản, một tím một lam, hóa thành hai đạo quang mang bay thẳng về phía Từ Thanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-610-loi-c-uoi-cung-cua-ly-tu-mai-2.html.]
Sắc mặt Từ Thanh bình tĩnh, đứng dậy, tay phải giơ lên chộp lấy hai ngọc giản này, đồng thời làm ra vẻ thân thể chấn động, sắc mặt biến đổi, lùi ra sau hơn mười bước.
Hắn tuyệt đối sẽ không để bản thân sơ hở ở những chi tiết nhỏ nhặt này.
“Ngọc giản màu lam, đưa cho tam đệ tử của tông chủ Thất Huyết Đồng các ngươi.”
“Ngọc giản màu tím, giao cho Từ Thanh của các ngươi.” Nữ tử Thái Tư Tiên Môn nói xong thì cùng Lý Tử Mai điều khiển thuyền rời đi. Suốt cả quá trình, Lý Tử Mai không nói một lời nào, chỉ đến lúc rời đi mới quay đầu lại, có phần nghi hoặc nhìn Từ Thanh một cái, nhưng rất nhanh đã thu ánh mắt về.
Từ Thanh như có điều suy nghĩ, đưa mắt tiễn đối phương rời đi, sau đó cúi đầu nhìn hai miếng ngọc giản trong tay. Miếng dành cho Tam sư huynh, hắn thu lại, ánh mắt rơi vào ngọc giản màu tím.
"Cho ta?" Từ Thanh trầm ngâm, tản ra cảm tri dung nhập vào ngọc giản, khoảnh khắc tiếp theo, nội dung trong ngọc giản hiện lên trong đầu hắn.
"Từ Thanh sư huynh, ta là Lý Tử Mai, huynh còn nhớ câu c.uối cùng đã nói với ta không?"
Từ Thanh nheo mắt lại, ngọc giản này không phải vật bình thường, bên trong có một tầng khóa, cần trả lời đúng câu hỏi chỉ định mới có thể xem được nội dung sâu hơn, nếu cưỡng ép mở ra, nó sẽ tự vỡ vụn.
"Cố lên, ta hy vọng có thể thấy ngươi đổi được pháp chu." Từ Thanh đem câu nói này khắc sâu vào trong ngọc giản.
Ngay sau đó, nội dung trong ngọc giản lập tức biến hóa.
"Từ Thanh sư huynh, ta ở Thái Tư Tiên Môn mọi thứ đều tốt. Lần này gửi tin cho huynh, là vì pháp môn tu luyện ta học được ở đây, hoàn toàn khác với Thất Huyết Đồng cũng như những gì từng tiếp xúc trước kia."
"Thái Tư Tiên Môn cho rằng, tu vi là tu vi, cảnh giới là cảnh giới. Họ không quá coi trọng tu vi, mà chú trọng hơn vào cảnh giới."
"Cảnh giới này, cũng không phải là Ngưng Khí, Trúc Cơ, Kết Đan gì đó, mà là... Ý Cảnh!"
"Thái Tư Tiên Môn cho rằng, Ý Cảnh mới là đại đạo, chỉ là Ý Cảnh cần cảm ngộ, mà cảm ngộ thì cực kỳ gian nan..."
"Từ Thanh sư huynh, đây là những gì ta biết, nhưng hiện tại ta chỉ mới hiểu được phần da lông, hy vọng có thể giúp được huynh phần nào. Ngày thường huynh có thể thử cảm ngộ nhiều hơn, ta cảm thấy Thái Tư Tiên Môn chưa chắc hoàn toàn đúng, nhưng hẳn cũng có điều đáng học hỏi."
"Và... ta sẽ không khiến huynh thất vọng đâu Từ Thanh sư huynh. Ta sắp tham gia một nghi thức cảm ngộ của Thái Tư Tiên Môn. Họ nói nghi thức này rất khó, thất bại thì ta sẽ c.h.ế.t, nếu thành công, tính cách của ta có lẽ sẽ có chút thay đổi."
"Không sao cả, ta vốn cũng không thích tính cách hiện tại của mình, có lúc quá nhút nhát, có lúc lại quá trọng thể diện, thay đổi một chút cũng tốt."
"Ta không biết mình có thể thành công hay không, cũng không biết sẽ biến thành dáng vẻ gì, lúc huynh nhận được thư này, có lẽ ta đã c.h.ế.t, cũng có thể ta đã thành công."
"Nhưng bất kể thế nào, đây là lựa chọn của ta, ta sẽ tiếp tục bước tới, càng thêm cố gắng, nhất định ta có thể. Ta chỉ hy vọng, tính cách của ta đừng thay đổi quá nhiều."
"Lời ta có phần lỗ mãng, vì đây có lẽ là bức thư c.uối cùng trước khi tính cách ta thay đổi, mà ta cũng không còn thân nhân, những năm qua, người giúp đỡ ta chỉ có huynh và Trương Tam sư huynh. Ta biết Trương Tam sư huynh cũng vì huynh mà chiếu cố ta, nếu có điều quấy rầy, Từ Thanh sư huynh chớ để tâm."
"Từ Thanh sư huynh, c.uối cùng xin chân thành chúc phúc huynh, hy vọng huynh sẽ ngày một tốt hơn, mãi mãi tốt hơn, luôn luôn bình an."
"Lý Tử Mai."