Quang Âm Chi Ngoại - Chương 609: Lời c.uối cùng của Lý Tử Mai. (1)
Cập nhật lúc: 2025-06-01 06:38:54
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
c.uối dòng nhánh của con sông nơi này, ngoài tàn tích của Thiểu Tư Tông ra, còn có thuyền của Thiên Giám Bảo Tông.
Cũng là hai mươi chiếc.
Có thể nhìn thấy trên bờ vẫn còn một số tu sĩ của Thiên Giám Bảo Tông đang tu hành, bọn họ đều là thành viên của đội An Phòng Đặc Ty, đã trấn thủ nơi đây một khoảng thời gian, chờ đợi đệ tử Thất Huyết Đồng đến tiếp quản.
Đội trưởng đích thân ra mặt, song phương rất nhanh hoàn tất quá trình bàn giao. Thuyền của đội An Phòng Đặc Ty thuộc Thiên Giám Bảo Tông liền hướng về phía đội An Phòng Đặc Ty của Thất Huyết Đồng hành lễ, trao lại một lá cờ, sau đó rầm rộ xuôi dòng rời đi.
Bọn họ sẽ dùng tốc độ cực nhanh để quay về Liên Minh, mà vào đúng ngày bọn họ trở về đến Liên Minh, thuyền của đội An Phòng Đặc Ty từ một tông môn khác sẽ nghịch dòng mà đến, thay thế đệ tử Thất Huyết Đồng.
Khoảng thời gian ở giữa, đội An Phòng Đặc Ty của Thất Huyết Đồng sẽ trấn thủ tại nơi đây, đồng thời dựng lá cờ của Liên Minh lên trên bờ sông.
Đây chính là toàn bộ nhiệm vụ trong chuyến đi lần này của Từ Thanh và Đội trưởng.
Nhiệm vụ này thoạt nhìn có vẻ kéo dài, nhưng trên thực tế lại có lợi ích vô cùng lớn đối với tu hành. Dù là hành trình dọc theo dòng sông khi đến đây, hay là chốn c.uối cùng của hành trình này, đều là những nơi cực kỳ thích hợp để tu luyện.
Chỉ là có thể kiên trì tu hành ở chỗ hợp lưu của dòng chính nơi tận cùng này thì lại chẳng có bao nhiêu người, bởi vì với phần lớn đệ tử mà nói, do thể chất mỗi người thích nghi với môi trường khác nhau, nên những nơi tràn ngập khí tức tiên linh quá mức như thế này sẽ khiến thân thể của bọn họ trong một thời gian ngắn khó lòng chịu nổi.
Có thể tưởng tượng rằng đệ tử của Thiểu Tư Tông, hẳn là nhờ vào pháp trận của tông môn bảo hộ mới có thể giúp cho các đệ tử cấp thấp có thể tu hành tại nơi này.
Dù là Từ Thanh, cũng cảm thấy hơi choáng váng, nhưng dù sao hắn cũng có tu vi không tầm thường, cho nên lúc này sau khi xuống thuyền đến bờ của dòng chính, đứng ở nơi đó, hắn hít sâu một hơi.
Thao Dang
Khí tức tiên linh ùa đến, theo miệng mũi, theo từng lỗ chân lông toàn thân chui vào thể nội, khiến cho toàn thân Từ Thanh trong khoảnh khắc này trở nên vô cùng thông suốt, sau khi miễn cưỡng thích ứng, Từ Thanh liền khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.
Đội trưởng cũng làm giống vậy, còn những đệ tử Thất Huyết Đồng khác trên thuyền cũng lần lượt xuống thuyền, sau khi dựng trại và kiểm tra bốn phía, liền căn cứ theo mức độ thích nghi của từng người mà tản ra, bắt đầu ngồi thiền.
Thời gian trôi qua, một tháng sau, một trăm linh chín pháp khiếu trong cơ thể Từ Thanh ầm ầm khai mở.
Pháp khiếu này không phải do hồn lực mở ra, mà hoàn toàn dựa vào khí tức tiên linh nơi đây, dùng Dưỡng Sinh Quyết để mài mòn mà khai mở.
Chuyện này ở Nam Hoàng Châu là việc vô cùng khó khăn để hoàn thành, nhưng ở nơi này, độ khó lại giảm đi rất nhiều.
Từ Thanh trong lòng vô cùng phấn chấn.
“Còn thiếu mười một pháp khiếu nữa, là ta có thể mở ra đoàn Mệnh Hỏa thứ tư rồi!” Trong mắt Từ Thanh lộ ra mong đợi, hắn rất rõ ràng rằng, chỉ sau khi có được bốn đoàn Mệnh Hỏa, hắn mới thật sự sở hữu chiến lực có thể trấn áp bốn phương trong cảnh giới Trúc Cơ này.
Không dựa vào bất kỳ thủ đoạn nào khác, hắn sẽ sở hữu chiến lực thực sự của Lục Hỏa, nếu cộng thêm chiến lực từ công pháp cấp Hoàng thì có thể đạt tới Thất Hỏa, lại còn có hai ngọn Mệnh Đăng hỗ trợ lẫn nhau, điều này khiến chiến lực của hắn tuy chưa thể chạm tới Bát Hỏa, nhưng trong phạm vi Thất Hỏa thì đã đạt đến cực hạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-609-loi-c-uoi-cung-cua-ly-tu-mai-1.html.]
Đồng thời, trong một tháng này bọn họ còn có một nhiệm vụ khác, chính là truy tìm tàn dư của Thiểu Tư Tông.
Nhưng mục đích không phải là để tìm kiếm, mà là để thông báo cho các phương thế lực của Nghênh Hoàng Châu rằng, nơi này... Liên Minh Bát Tông không cho phép lại có đại đập xuất hiện.
Một khi xuất hiện, chính là tử thù!
Thái độ này cũng cần do An Phòng Đặc Ty thể hiện ra.
Từ Thanh không rõ liệu giữa Liên Minh và Thái Tư Tiên Môn có âm thầm giao dịch gì hay không, bởi từ đầu đến c.uối Thái Tư Tiên Môn đều giữ thái độ im lặng đối với việc này.
Hiển nhiên, Thiểu Tư Tông đã nhận ra rằng việc tái lập tông môn là không thể, vì vậy phần lớn đều đã chuyển đi, những tin tức và manh mối mà Thất Huyết Đồng tìm kiếm được đều cho thấy Thiểu Tư Tông đã hoàn toàn rút khỏi nơi này.
Điều này cũng trùng khớp với những thông tin mà các tông môn khác đã thu được khi tuần tra sông nơi đây.
Vì thế Từ Thanh tiếp tục tu hành, trong thời gian đó nếu thân thể không chịu đựng nổi, hắn sẽ rời xa bờ sông một đoạn, chờ đến khi cơ thể thích ứng tốt hơn, mới lại khoanh chân bên bờ sông tu luyện.
Còn Đội trưởng, đã biến mất từ nửa tháng trước, trước khi đi có nói với Từ Thanh rằng y muốn đi quanh đây một vòng, thấy bộ dạng thần bí của y, Từ Thanh cũng không hỏi nhiều.
Giống như Đội trưởng tôn trọng bí mật của hắn, Từ Thanh cũng tôn trọng bí mật của Đội trưởng.
Cứ như vậy, ngày qua ngày trôi đi, đối với các đệ tử khác mà nói, có lẽ việc khoanh chân tu luyện dài ngày là một chuyện rất khô khan, vì thế thật sự có thể kiên trì mỗi ngày đều đến đây hấp nạp linh khí, cũng không phải là quá nhiều.
Phần lớn đều thi thoảng ra ngoài, lang thang bốn phía, có người còn đến các tiểu quốc gần đó du ngoạn.
Từ Thanh không đòi hỏi gì ở người khác, hắn chỉ yêu cầu bản thân phải trân trọng từng cơ hội tu luyện, cũng có người giống như hắn, Tiểu Câm chính là một trong số đó.
Trong quá trình tu luyện này, ba tháng trôi qua, pháp khiếu thứ một trăm mười của Từ Thanh, dưới sự mài giũa ngày đêm c.uối cùng cũng được khai mở, theo đó pháp lực trong cơ thể hắn rõ ràng lại dâng trào thêm một phần.
Từ Thanh hít sâu một hơi, quay đầu nhìn về phía sau.
Có thể kiên trì đến lúc này, vẫn không ngừng tu luyện giống hắn, cũng chỉ còn chưa tới hơn ba mươi người.
Ánh mắt Từ Thanh lướt qua từng người, đang định nhắm mắt tiếp tục, thì thần sắc khẽ động, ngẩng đầu nhìn về phía con sông chính ở xa xa.
Lúc này là hoàng hôn, ráng chiều rất đẹp, dưới ánh sáng của tầng mây đỏ, Từ Thanh nhìn thấy một đoàn thuyền xuất hiện trên con sông chính.
Tổng cộng có hơn mười chiếc đại thuyền.