Quang Âm Chi Ngoại - Chương 597: Sự việc bất thường, tất có yêu tà. (1)
Cập nhật lúc: 2025-06-01 06:38:26
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người ngoài rất khó nhận ra loại chi tiết này, chỉ có Từ Thanh vì có cái bóng dị dạng của bản thân, nên khi quan sát cũng sẽ đặc biệt chú ý đến bóng của người khác.
Ngay khoảnh khắc Từ Thanh nhìn sang, bóng của hắn lập tức tỏa ra cảm xúc hưng phấn.
“Đồng... loại... nuốt...”
Lần này không cần lão tổ Kim Cang Tông phiên dịch, Từ Thanh đã hiểu rõ điều Bóng ảnh muốn nói, ánh mắt khẽ co lại.
Hồi lâu sau, hắn chậm rãi mở miệng.
“Việc xảy ra bất thường, tất có yêu tà.”
“Nhất là chuyện dẫn nước, trông không giống thật sự muốn lấy nước, mà càng giống để hấp dẫn sự chú ý của chúng ta hơn.”
Đội trưởng nhìn cảnh tượng này, mỉm cười, liền phân phó.
“Cầu cứu à? Thú vị đấy. Người đâu, đi mời quốc chủ của tiểu quốc kia đến, hỏi thử cho rõ. Chuyện này có điều gì đó không đúng, bọn họ chẳng lẽ không biết quy củ đã được Liên Minh Bát Tông ngầm đồng ý sao?”
Thời gian không lâu, theo ánh cầu vồng dài kéo đến, các đệ tử Thất Huyết Đồng mang theo một lão giả mập mạp mặc hoàng bào đến đại thuyền. Vừa đến nơi, thân thể lão run lên, “phịch” một tiếng quỳ rạp xuống, giọng run rẩy vang lên.
“Cầu xin thượng tiên, cứu lấy tiểu quốc của ta!!”
Theo tiếng khóc cầu khẩn của vị quốc chủ này, dần dần Từ Thanh và Đội trưởng đã hiểu rõ nguyên nhân.
Tiểu quốc này tên là Trì Nhã Quốc.
Tổ tiên vốn là một tu sĩ Trúc Cơ của một tiểu tông, vì không thể đột phá nên đã chuyển đến đây, hình thành gia tộc, sau lại thu nhận dân tị nạn, dần dần tạo thành một tiểu quốc.
Ngày thường c.uộc sống rất khó khăn, nhưng nhờ vào việc cống nạp cho một tiểu tông thuộc Thái Tư Độ Ách Sơn, được che chở dưới cánh tay của họ nên cũng xem như tạm ổn. Kết hợp với lương thực có chứa dị chất, vẫn có thể sống sót qua ngày.
Tuy tuổi thọ phần lớn đều ngắn ngủi, nhưng trong thế đạo hiện tại, cũng không cầu gì hơn.
Thế nhưng tất cả điều đó, đã thay đổi kể từ khi chi lưu của Uẩn Tiên Vạn Cổ Hà xuất hiện.
Nguồn gốc của sự thay đổi là ở Thái Tư Độ Ách Sơn, nơi đó thế lực hỗn tạp, vốn dĩ đã hỗn loạn, c.h.é.m g.i.ế.t liên miên.
Sự xuất hiện của dòng sông đã khiến tranh đoạt lãnh địa bùng phát, cho nên vào một tháng trước, tiểu tông vốn bảo hộ cho họ đã bị ba tán tu dị tộc từ nơi khác đến diệt môn.
Từ trên xuống dưới, bị g.i.ế.t sạch sẽ, thịt xương cũng bị ăn sạch. Sau đó ba dị tộc tán tu đó chiếm cứ nơi này.
Vì sùng bái Tam Linh Trấn Đạo Sơn nên tự xưng là Tiểu Tam Linh, yêu cầu tất cả tiểu quốc lân cận phải dâng lên lượng lớn nước sông để đổi lấy sự yên ổn.
Nếu trong thời gian quy định không giao đủ, bọn chúng mỗi ngày sẽ đến ăn một ngàn người, c.uối cùng hoặc là ăn sạch cả quốc gia, hoặc là giao ra đủ lượng nước cần thiết.
Rõ ràng bọn Tiểu Tam Linh này đã nắm bắt được sự ngầm đồng thuận của Liên Minh Bát Tông đối với người phàm, nên mới dám ra điều kiện như thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/quang-am-chi-ngoai/chuong-597-su-viec-bat-thuong-tat-co-yeu-ta-1.html.]
Dù sao thì phàm nhân lấy nước, Liên Minh Bát Tông sẽ không ngăn cản.
Mà lượng nước bọn chúng cần lại rất lớn, không dám công khai dẫn dòng, nên mới có âm mưu như vậy.
“Chúng ta bây giờ đã quá kỳ hạn, bọn Tiểu Tam Linh mỗi ngày đến ăn một ngàn người, sáng nay vừa rời đi, nếu ngày mai số lượng nước sông vẫn chưa đủ, chúng lại sẽ tới nữa. Bất đắc dĩ, ta chỉ có thể dẫn nước để hấp dẫn sự chú ý của thượng tiên.” Quốc chủ kia cũng là một tu sĩ, nhưng chỉ là cảnh giới Ngưng Khí, lúc này giọng run rẩy nói.
Trước đó, suy đoán của Từ Thanh là đúng, dẫn lưu, chính là cách bọn họ tự cứu lấy mình.
Giờ phút này, ánh mắt hắn sâu thẳm, liếc nhìn cái bóng của quốc chủ phản chiếu trên boong tàu dưới ánh tà dương.
Bên tai trái của cái bóng ấy... cũng không còn.
Chỉ là vì góc độ ánh sáng nên không dễ nhìn rõ, đặc biệt là quốc chủ kia chẳng rõ có phải cố ý hay không, luôn giữ đầu nghiêng nhẹ, khiến cho cái bóng càng thêm khó bị nhìn thấu chi tiết.
Thao Dang
Chỉ có người hữu tâm, mới có thể trong khoảnh khắc kẻ kia dập đầu, nhìn ra manh mối từ cái bóng.
“Tiểu Tam Linh?” Đội trưởng nheo mắt, ánh mắt Từ Thanh thì càng sâu hơn. Hai người bọn họ từng trải phong phú, nhất là Đội trưởng, tựa như một lão hồ ly, tự nhiên nhìn ra thật giả trong lời quốc chủ.
Trong mắt Từ Thanh, những điều quốc chủ nói là thật, nhưng rõ ràng cũng có điều giấu diếm.
Song bọn họ không vội ra quyết định, mà hỏi rõ nơi Tiểu Tam Linh ẩn thân, rồi phái đệ tử ra ngoài dò xét. Sau mấy canh giờ, đệ tử mang tin trở về bẩm báo, Đội trưởng khẽ cười, quay đầu nhìn Từ Thanh.
“Thực lực mạnh nhất cũng chỉ có ba tên Trúc Cơ Nhị Hỏa?” Đội trưởng giơ tay phải đặt lên thuyền lớn, kích hoạt trận pháp trên thuyền, lập tức một làn sóng vô hình tỏa ra, quét ngang bốn phương tám hướng.
Phạm vi bao phủ cực lớn, lại được Đội trưởng điều chỉnh chỉ hướng đến một khu vực đã định. Dựa vào trận pháp điều tra một lần nữa, xác định trong khu vực đó không có tu sĩ Kết Đan, hoàn toàn phù hợp với tin tức mà đệ tử tra về, lúc này y mới gật đầu.
“Trận pháp thăm dò của Liên Minh đúng là rất hữu dụng. Từ Thanh, hay là phái người đi tiêu diệt Tiểu Tam Linh kia đi.” Trong lúc nói, Đội trưởng lập tức phân phó các đệ tử Thất Huyết Đồng phía sau, bảo bọn họ đi xử lý việc này.
Từ Thanh bỗng nhiên mở miệng.
“Đại sư huynh, ta muốn đích thân đi một chuyến.”
Đội trưởng nửa cười nửa không liếc nhìn Từ Thanh một cái, không hỏi nhiều, chỉ gật đầu.
“Ngươi cần ta cùng đi không?”
“Không tiện lắm.” Từ Thanh trầm ngâm một chút rồi lắc đầu, hắn vốn không định giấu giếm.
Hơn nữa Từ Thanh cảm thấy, dù Đội trưởng bây giờ chưa nhận ra điều gì, sau này nhớ lại cũng sẽ đoán được.
Dù sao, vĩnh viễn không được xem nhẹ bất cứ ai.
Thay vì để Đội trưởng sau này đoán loạn, chi bằng nói rõ đây là chuyện riêng của bản thân.
Phán đoán của Từ Thanh không sai, sau khi nghe hắn nói xong, Đội trưởng chỉ cười một nụ cười đầy ẩn ý, không hỏi gì thêm.
Thân hình Từ Thanh khẽ lóe, bước lên không trung, triệu tập hơn trăm đệ tử Thất Huyết Đồng, một hàng người thẳng tiến về phía xa – Thái Tư Độ Ách Sơn.